Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1692 - Chương 1692. Tập Trung Tại Trung Châu 1

Chương 1692. Tập trung tại Trung Châu 1

Đã là quy tắc thì sẽ có sơ hở để luồn lách, huống chi là ở Đại La Thần Cung.

Đại La Thần Cung không thuộc về bất cứ ai mà thuộc về toàn bộ Đại La Thiên, cho nên rất nhiều người biết sơ hở này nhưng không ai cấm đoán.

Ngươi có thể luồn lách qua sơ hở này hắn cũng có thể. Chỉ cần là võ giả xuất thân đại phái đều có thể lách qua sơ hở này, điểm khác biệt chỉ là tông môn của ngươi có võ giả sắp đạt tới cảnh giới Võ Tiên mà vẫn cố kiềm chế không.

Xung Thu Thủy trầm giọng nói: “Ta đã nói hết những gì cần nói. Sau khi tới khu vực Trung Châu, tất cả mọi người bị dịch chuyển ngẫu nhiên, không ai giúp được ai. Có lẽ các ngươi sẽ tình cờ gặp được nhau.

Cho nên việc các ngươi có thể làm là thật cẩn thận, thà không cướp được lệnh bài hay hồn tinh chứ tuyệt đối không thể gặp bất trắc gì.”

Lục Tam Kim gật nhẹ đầu, lúc này Sở Hưu lại đột nhiên hỏi: “Các chủ, có hạn chế số người của các thế lực đi vào Trung Châu hay không?”

Xung Thu Thủy cau mày nói: “Số người thì không hạn chế, chỉ cần trong cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần và Thiên Địa Thông Huyền là được.

Ngươi muốn dẫn thuộc hạ của ngươi vào? Ý tưởng thì hay đấy, nhưng ta khuyên ngươi nên tính toán cẩn thận rồi hẵng làm.

Đám thuộc hạ của ngươi đều có thực lực không tệ, cho dù không đi vào Đại La Thần Cung tu luyện, chỉ rèn luyện ở Trung Châu cũng có thu hoạch rồi.

Nhưng ngươi phải biết tỷ lệ tử vong ở nơi đó thậm chí vượt quá năm phần mười. Mất đi một người thôi cũng là tổn thất đối với ngươi rồi.”

Sở Hưu gật đầu nói: “Nếu vậy thì không thành vấn đề, sống chết có số, giàu sang nhờ trời.

Đi vào Trung Châu là một cơ hội, một cơ hội mà mấy chục năm thậm chí hơn trăm năm mới xuất hiện một lần. Ta sẽ báo cho bọn họ chuyện này, để bọn họ tự lựa chọn là được.”

Xung Thu Thủy gật đầu nói: “Vậy thì tốt, một tháng sau Trung Châu mới mở cửa. Hai mươi ngày nữa ngươi dẫn người tới tổng bộ Hoàng Thiên Các tập trung là được.”

Nói xong Xung Thu Thủy lại nhìn sang Lục Tam Kim: “Tiểu tử, thời gian tới đây ta sẽ mở Thiên Hoàng Cảnh, dùng nguyên khí trong đó rèn luyện thân thể giúp ngươi, để ngươi bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.”

Lục Tam Kim kinh ngạc, vội vàng nói: “Nhưng các chủ, chỉ có các chủ mới được đi vào Thiên Hoàng Cảnh...”

Xung Thu Thủy xua tay nói: “Được rồi, không cần nhiều lời, ta hao phí nguyên khí trong Thiên Hoàng Cảnh cũng không thể khiến tu vi tăng thêm một trọng thiên, nhưng lại có thể đảm bảo cho ngươi bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần mà đi vào Trung Châu, cơ bản là đưa đồ ăn với đánh cược vận may.

Dù sao ngươi cũng là người thừa kế của Hoàng Thiên Các ta, ta không thể để ngươi vừa đi vào đã bị người khác xử lý được.’

Trong khi Hoàng Thiên Các chuẩn bị, Sở Hưu cũng về tới Thương Ngô Quận, gọi tất cả mọi người rời khỏi mật thất bế quan, gọi cả Trần Thanh Đế, thuật lại mọi chuyện cho bọn họ.

Nhìn mọi người xung quanh, Sở Hưu trầm giọng nói: “Lần này Đại La Thần Cung mở cửa, tuy chỉ có sáu vị trí nhưng chỉ cần đi vào khu vực Trung Châu tu luyện là có thể tăng cường tu vi, cho nên đây là một cơ duyên.

Nhưng theo lời Xung Thu Thủy, chuyện này cũng cực kỳ nguy hiểm, tỷ lệ tử vong hơn năm phần mười. Trong đó tập trung toàn bộ cao thủ ở Đại La Thiên, còn có yêu quỷ khó tả nhưng cực kỳ đáng sợ kia.

Tuy các ngươi đều là người của ta, nhưng trong chuyện này ta không muốn quyết định thay các ngươi. Cho nên chư vị, các ngươi ai muốn đi thì cùng ta tới Hoàng Thiên Các.”

Trần Thanh Đế hai mắt sáng bừng lên nói: “Không cần nói, chắc chắn ta sẽ tham gia.”

Thương Thiên Lương và Ngụy Thư Nhai đưa mắt nhìn nhau, đồng thời lên tiếng: “Chúng ta cũng đi.”

Thương Thiên Lương và Ngụy Thư Nhai đều là người có hy vọng bước vào cảnh giới Võ Tiên, huống chi với kinh nghiệm của bọn họ, chuyện chém giết đấu đá cỡ này còn chưa lọt mắt.

Lục Giang Hà cũng cười khà khà nói: “Hỗn chiến cỡ lớn, ta thích.”

Lã Phụng Tiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta không hứng thú gì với chuyện chém giết tranh đoạt, nhưng yêu quỷ kia rất thú vị, ta muốn vào xem.

Huống chi tuy trong đó là dịch chuyển ngẫu nhiên, nhưng vạn nhất may mắn gặp được Sở huynh hay mọi người, ta cũng có thể giúp một tay.”

Mai Khinh Liên híp mắt nói: “Ngươi nói yêu quỷ kia hư hư thật thật, am hiểu đột nhập vào nội tâm của võ giả? Thật thú vị, ta của muốn tới xem.”

Mọi người ở đây đều gật đầu đáp ứng, cuối cùng Chử Vô Kỵ lại ngồi phịch xuống ghế, cười khà khà nói: “Các ngươi đi cả đi, ta không tham gia trò chơi này. Ta ở lại giữ nhà cho các ngươi.”

Thấy mọi người lựa chọn như vậy, Sở Hưu cũng gật nhẹ đầu, chuyện này không khác lắm so với y tưởng tượng, trừ Chử Vô Kỵ, những người khác đều chọn tham gia.

Chử Vô Kỵ không tham gia không phải vì hắn sợ chết mà là hắn không có nhiều chấp niệm về lực lượng như những người khác, hắn là người rất dễ thỏa mãn.

Trước đó Ẩn Ma cần Chử Vô Kỵ làm lực lượng nòng cốt, cho nên hắn không dám lười biếng.

Còn bây giờ Sở Hưu đã trở thành giáo chủ của Côn Luân Ma Giáo, có vô số cao thủ dưới trướng, hắn cũng không phải lo nghĩ nhiều, chuyện tu luyện cứ thuận theo tự nhiên là được.

Huống chi hắn chỉ có cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, trong cùng cấp độ tuy không yếu nhưng không có đòn sát thủ như Hồng Liên Nghiệp Hỏa của Mai Khinh Liên, có đi vào cũng rất nguy hiểm, được không bù nổi mất.

Sau khi quyết định, Sở Hưu bảo mọi người chuẩn bị, hai mươi ngày sau tập trung ở Hoàng Thiên Các.

Xung Thu Thủy thật sự không ngờ Sở Hưu lại dẫn người nhiều người tới đây như vậy.

Đám người này đúng là chỉ cần lực lượng không cần mạng sống. Sau khi tranh đoạt ở Đại La Thần Cung kết thúc, trong số bọn họ có một nửa số người trở về được đã là không tệ rồi.

Phải biết bên phía Hoàng Thiên Các chỉ đưa đi có ba người, ngoài Lục Tam Kim còn một người là Giải Anh Tông, hắn cũng cực kỳ cố chấp đối với lực lượng.

Người cuối cùng là một trưởng lão chấp sự tuổi tác không lớn, cũng đạt tới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Có ba người này là đủ, nhiều người tham gia hơn vạn nhất tổn thất quá lớn, với nội tình của Hoàng Thiên Các hiện tại, Xung Thu Thủy không chấp nhận nổi.

Sau khi mọi người tập hợp, tất cả đi thẳng tới Trung Châu.

Nằm ở chính giữa Đại La Thiên, toàn bộ Trung Châu đều được bao phủ bởi trận pháp.

Thật ra ban đầu Đại La Thiên không có khái niệm Trung Châu, chỉ có Đại La Thần Cung.

Nhưng sau khi phát hiện ra sự tồn tại của yêu quỷ, hơn nữa Đại La Thiên không thể diệt trừ triệt để yêu quỷ, đành phải bố trí trận pháp bên ngoài,ngăn cản yêu quỷ ra ngoài gây họa cho Đại La Thiên.

Mấy ngàn năm qua đi, yêu quỷ từ từ lớn mạnh, trận pháp cũng dần dần được bố trí thêm, tạo thành một khu vực khổng lồ. Nơi này chính là Trung Châu, theo lời xuất, thậm chí diện tích của nó phải tương đương với hai quận ở Đông Vực.

Khi đám người Sở Hưu tới Trung Châu, nơi đây đã đầy những võ giả, đa số là các tán tu.

 

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3