Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1704 - Chương 1704. Tai Bay Vạ Gió 1

Chương 1704. Tai bay vạ gió 1

Vũ Văn Phục bày mưu dẫn con quỷ tướng kia tới, nó là một loại yêu quỷ cực kỳ đặc thù.

Không có hư hóa mà là thực thể hóa, tuy thiếu mất năng lực xâm nhập lòng người và bố trí ảo ảnh, nhưng lại nhận được lực lượng cực mạnh.

Quan trọng nhất là một trong những năng lực của nó là hấp thu võ giả ở ngoại giới, khiến bản thân càng cường đại hơn.

Võ giả Trung Châu chết đi sau một thời gian mới biến thành yêu quỷ, còn quỷ tướng hấp thu lại là hòa thành một thể với nó, trở nên mạnh mẽ hơn.

Trước đó Vũ Văn Phục và Tư Không Đàm tình cờ gặp thứ này, bị đuổi giết trăm dặm, hai người phải sử dụng lá bài tẩy liều mạng mới trốn thoát được.

Ngoài cường giả cảnh giới Võ Tiên ra, những người khác gặp quỷ tướng này hầu như chẳng có cách nào. Cho nên Vũ Văn Phục mới nói chắc chắn là chỉ cần dẫn quỷ tướng tới, Sở Hưu sẽ phải chết.

“Ha ha ha! Sở Hưu! Ngươi chết chắc rồi!”

Vũ Văn Phục cười ha hả, vừa cười vừa phun máu.

Tuy Sở Hưu không biết chi tiết về quỷ tướng này, nhưng nhìn bộ dạng Vũ Văn Phục là biết rốt cuộc hắn đang có suy nghĩ gì.

Ánh mắt Sở Hưu lóe lên vẻ lạnh lùng nói: “Muốn giết ta? Vậy ngươi xuống trước chờ ta đã!”

Phong mang vô hình bao phủ toàn thân Vũ Văn Phục, với tình trạng của Vũ Văn Phục hiện tại, hắn tuyệt đối không thể tránh khỏi Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm của Sở Hưu.

Nhưng ngay lúc này, Hướng Tưởng còn chưa tới trước mặt bọn họ đã đột nhiên kết ấn, giữa không trung lóe lên ánh trăng, không ngờ lại hấp thụ thân thể của Vũ Văn Phục, ánh trăng lại lóe lên, tiếp đó Vũ Văn Phục đã xuất hiện bên cạnh Hướng Tưởng.

Tư Không Đàm thấy vậy thậm chí chỉ muốn chửi thề.

Mình cũng đang nằm ở đây, kết quả đối phương lại chỉ cứu có mình Vũ Văn Phục.

Cũng may Vũ Văn Phục tương đối thu hút thù hận, Sở Hưu chỉ nhắm vào Vũ Văn Phục là chính, bằng không hắn cũng thảm rồi.

Cho nên Tư Không Đàm đành chửi mẹ rồi chạy về phía bọn họ.

“Lực lượng quy tắc!”

Sở Hưu nheo mắt, thủ đoạn mà đối phương sử dụng tuy không phải thần thông nhưng đã đạt tới hiệu quả thao túng quy tắc, còn là quy tắc trên phương diện không gian.

Lúc này Vũ Văn Phục vừa hộc máu vừa nói: “Mau sử dụng Khiên Nguyệt Dẫn Thần Chi Thuật, lưu lại ấn ký trên người Sở Hưu!”

Hướng Tưởng không ra tay mà hỏi ngược lại: “Vũ Văn huynh, các ngươi bị tên Sở Hưu này gây thương tích à?”

Vũ Văn Phục sắc mặt âm trầm gật đầu nói: “Đúng là ta đã coi thường tên Sở Hưu này, thực lực của hắn còn cường đại hơn dự liệu của ta. Lần này ta tính sai, cũng may các ngươi tới sớm.

Thôi, tạm thời đừng nói mấy chuyện này nữa, quỷ tướng kia đã sắp đuổi kịp rồi, còn không mau ra tay?”

Hướng Tưởng cười khổ nói: “Vũ Văn huynh, lần này ngươi hai chúng ta rõ thảm!

Đúng là Khiên Nguyệt Dẫn Thuần Chi Thuật rất kỳ diệu, nhưng vấn đề là tên Sở Hưu kia có chịu để ta lưu lại lạc ấn dễ dàng như vậy không?

Trước đó ngươi nói, ngươi và tên mập mạp Tư Không Đàm liên thủ, cho dù không địch được Sở Hưu cũng có thể tiêu hao phần lớn lực lượng của đối phương, sau đó ta thi triển Khiên Nguyệt Dẫn Thần Chi Thuật.

Kết quả hiện tại tên Sở Hưu kia chẳng hao tổn bao nhiêu lực lượng, ngược lại hai người các ngươi đều bị thương nặng.

Ngươi cũng biết thực lực của ta rồi đấy, tuy chi phái Cổ Nguyệt chúng ta có rất nhiều bí thuật, nhưng không sở trường về uy lực.

Giao chiến chính diện, ta thậm chí còn không bằng Vũ Văn huynh, làm sao đánh nổi tên Sở Hưu kia?”

Vũ Văn Phục biến sắc, hắn quên mất chuyện này.

“Vậy làm sao bây giờ?” Trần Cửu Long buồn bực mở miệng.

“Trốn đi, với thực lực của ngươi có thể tránh được quỷ tướng truy sát.” Vũ Văn Phục buồn bực nói.

Ủ mưu nhiều như như vậy, thậm chí chính hắn cũng bị thương nặng, thời điểm này không trốn thì còn làm gì nữa?

“Đúng rồi, mang theo Tư Không Đàm.”

Đến thời điểm này, rốt cuộc Vũ Văn Phục cũng nhớ tới Tư Không Đàm, chuyện này khiến Tư Không Đàm rưng rưng nước mắt, tiếng chửi Vũ Văn Phục trong lòng cũng nhỏ hơn một chút.

Thấy Trần Cửu Long dẫn đám người Vũ Văn Phục bỏ trốn, Sở Hưu cũng bộc phát tốc độ lớn nhất, xoay người bỏ chạy.

Vũ Văn Phục định giá họa, khiến cho một con quái vật như vậy nhắm vào y, Sở Hưu còn chưa ngu ngốc tới mức định chọi cứng với một quỷ tướng khủng khiếp có thể sánh ngang cường giả cảnh giới Võ Tiên.

Dù sao y đánh cướp ở đây cũng nhiều rồi, cũng nên tới vùng trong của Trung Châu thử thời vận.

Nhưng ngay lúc này quỷ tướng vốn luôn đuổi theo đám người Hướng Tưởng lại đột nhiên đổi hướng, hai con mắt đỏ rực như máu lạnh lùng nhìn về phía Sở Hưu.

Một khắc sau, Sở Hưu cảm thấy lạnh buốt từ đáy lòng tới đỉnh đầu, như bị một thứ gì đó rất khủng khiếp nhìn chằm chằm vào.

Quỷ tướng phát ra một tiếng gào thét chấn động cửu u, ánh đỏ trong mắt bùng lên, như quỷ hỏa đỏ tươi bùng cháy.

Yển Nguyệt Đao trong tay nó đột nhiên chém về phía Sở Hưu, chỉ trong chớp mắt những nơi nó đi qua đều hóa thành U Minh Luyện Ngục!

“Mẹ nó!”

Sở Hưu biến sắc, khí huyết bộc phát quanh người, dùng tốc độ nhanh nhất né tránh đao kia.

Y không ngờ quỷ tướng kia lại đột nhiên đánh về phía mình.

Trước đó y cũng loáng thoáng đoán được Vũ Văn Phục định giở trò bằng con quỷ tướng này.

Nhưng sau đó chắc có gì bất ngờ, bọn chúng cứu Vũ Văn Phục đi, sau đó định bỏ trốn.

Kết quả hiện tại con quỷ tướng này lại đột nhiên ra tay với y, đám người Vũ Văn Phục cũng ngây ngốc, không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

Bên phía Sở Hưu đã bộc phát tốc độ nhanh nhất trốn tránh, nhưng quỷ tướng vẫn bám theo sau lưng hắn không chịu đi, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn lúc đuổi theo đám người Hướng Tưởng ba phần, bộ dạng như có thâm thù đại hận với tên Sở Hưu kia.

Trần Cửu Long nhìn về phái Hướng Tưởng: “Hứa huynh, bí thuật của chi phái Cổ Nguyệt nhà ngươi đã cường đại tới mức này rồi à? Khoảng cách xa như vậy mà vô thanh vô tức đặt ấn ký lên người tên Sở Hưu kia?”

Hướng Tưởng cũng ngây ngốc đáp lời: “Không thể nào, ta thậm chí còn chưa ra tay, huống chi nếu ta có thực lực này, vậy việc gì phải tới đây thử vận may? Ta có thể trực tiếp trở về kế thừa chi phái Cổ Nguyệt Tôn Giả.”

Vũ Văn Phục sửng sốt, sau đó lập tức cười ha hả, nhưng nụ cười này lại khiến hắn phun thêm vài ngụm máu tươi.

Vũ Văn Phục vừa hộc máu vừa cười lớn: “Ta hiểu rồi! Ta hiểu rồi!

Chắc chắn tên Sở Hưu ngu ngốc kia đã giết một con yêu quỷ cấp cao, thậm chí đã sinh ra một chút ý thức riêng, sau đó còn luyện hóa hồn tinh của nó!

Giữa yêu quỷ cấp cao tự có cảm ứng, tuy quỷ tướng sinh ra chút biến dị, khác với đại đa số yêu quỷ, nhưng phương diện này vẫn tồn tại.

Nó đã nhắm vào Sở Hưu, không chết không thôi!”

Lúc này Sở Hưu còn chưa trốn quá xa, y cũng nghe được lời của Vũ Văn Phục. Khoảnh khắc này Sở Hưu bỗng thấy muốn chửi thề, y muốn chửi Xung Thu Thủy.

Trước đó Xung Thu Thủy chỉ nói với y là có thể luyện hóa hồn tinh, tăng cường tinh thần lực và lực lượng nguyên thần, nhưng lại không  nói với y yêu quỷ còn chia ra cấp thấp với cấp cao, hơn nữa còn không thể luyện hóa trong khu vực Trung Châu.

 

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3