Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1749 - Chương 1749. Đại La Thần Cung 1

Chương 1749. Đại La Thần Cung 1

Tuy Ngụy Thư Nhai bị nhốt ở đây là chuyện tình cờ, nhưng cũng là một cơ duyên.

Cường giả cấp bậc Ninh Huyền Cơ chính miệng nói, sẽ không có sai lầm, hắn cũng không cần phải lừa đám người Sở Hưu.

Nhìn Sở Hưu và Lục Giang Hà, Ninh Huyền Cơ hỏi: “Các ngươi đã xuất hiện ở đây, vậy có phải Đại La Thần Cung lại mở cửa không?”

Sở Hưu khẽ gật đầu.

Ninh Huyền Cơ cười khinh thường: “Đám người kia rõ là nhiều mưu kế, xem ra vẫn không tin ta, cho rằng ta không thể khống chế những thứ này? Còn phái thêm người tới chịu chết.”

Sở Hưu nhìn đám yêu quỷ bị cơn bão quy tắc phản bản quy nguyên, không khỏi lấy làm lạ: “Đại La Thần Cung có nhiều cường giả như vậy, còn có Ninh tiền bối ngài, không thể tiêu diệt triệt để đám yêu quỷ này à?”

Ninh Huyền Cơ lắc đầu nói: “Diệt được, nhưng không cần thiết, vì trong thế giới vặn vẹo quy tắc này, yêu quỷ là bất tử.

Trông thì như ngươi giết chết bọn chúng, lấy được hồn tinh, nhưng thực ra hồn tinh chỉ là lực lượng mà bọn chúng nhận được. Trong thế giới vặn vẹo này, chân linh vĩnh viễn bất diệt, giết cũng vô dụng.

Trừ phi Đại La Thần Cung bị hủy, khiến cho hai giới trở về bình thường, bằng không yêu quỷ vĩnh viễn không thể diệt được.

Còn đám người ở Đại La Thiên, không phải vạn bất đắc dĩ, bọn họ sẽ không đối mặt với yêu quỷ.”

“Vì sao?”

“Vì bọn họ nợ nhân quả đám yêu quỷ này!”

Ninh Huyền Cơ ngẩng đầu lên nhìn yêu quỷ, cười lạnh nói: “Yêu quỷ đời đầu cũng là đời mạnh nhất, bọn chúng ra đời như thế nào?

Chính là khi đi xuyên qua hai thế giới, những người hy sinh trong cơn bão không gian giữa hai thế giới, là tổ tiên của đám người đó từ bỏ bọn họ, thậm chí có một số người còn là tổ tiên trong sư môn bọn họ.

Nếu là ta đối mặt với đám yêu quỷ này, bọn chúng có tấn công tâm cảnh của ta cũng không được. Nhưng đổi lại là người khác thì sao? Cho dù là đám cường giả Võ Tiên cửu trọng thiên, có ai trong bọn họ dám nói trong lòng mình không có chút sơ hở nào?

Huống chi sự tồn tại của Trung Châu cũng có lợi cho bọn họ. Đại La Thần Cung mấy chục năm mở cửa một lần, nhưng lại thường xuyên tạo ra vài vị Võ Tiên. Đổi lại là nơi khác, ai dám cam đoan trăm phần trăm đi được bước này?

Sở Hưu khẽ gật đầu, chuyện này cũng đúng.

Cho dù là tông môn như Phạm Giáo hay Thiên La Bảo Tự, có thể tìm được mười mấy cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, nhưng có mấy nửa bước Võ Tiên?

Huống chi nửa bước chỉ là nửa bước, đời này có bước nốt nửa cuối hay không cũng là ẩn số.

“Nhưng mấy con yêu quỷ này đúng là thú vị. Những năm gần đây đạo gia ta cũng bắt mấy con nghiên cứu thử. Bọn chúng không phải người không phải quỷ, lúc đầu chỉ dựa vào lực lượng quy tắc trong Trung Châu để sống sót, chỉ có bản năng chứ không có thực thể.

Nhưng sau này không ngờ bọn chúng lại dùng lực lượng quy tắc tạo thành tòa Uổng Tử Thành này, không ngờ dần dần có thực thể, có linh trí, biết suy nghĩ. Như vậy đã không khác gì sinh linh bình thường.

Chỉ có điều bọn chúng không cách nào nhớ được ký ức khi còn sống, nhưng bản thể của chúng lại là chân linh của những võ giả chưa tiêu tán. Cho nên rốt cuộc nên coi bọn chúng là phục sinh hay là một tồn tại hoàn toàn mới đây? Thú vị, thú vị.”

Nghe Ninh Huyền Cơ nói vậy, trong đầu Sở Hưu lại như ngũ lôi oanh đỉnh, đột nhiên nghĩ ra điều gì.

Y là địa hồn của Độc Cô Duy Ngã biến thành, cũng từng là một bộ phận của Độc Cô Duy Ngã, nhưng bây giờ lại có linh trí riêng, trở thành ‘Sở Hưu’.

Tình huống như vậy giống hệt như yêu quỷ? Đều là thứ không hoàn chỉnh, nhưng trải qua không biết bao nhiêu thời gian, lại có linh trí riêng của mình.

Cho nên chứng cứ cho sự tồn tại của một con người rốt cuộc là căn nguyên của bản thân hắn hay ký ức của hắn?

Chuyện này không có đáp án chính xác, nhưng hiển nhiên Sở Hưu tin mình là Sở Hưu, đáp án này là chính xác nhất.

Lục Giang Hà đứng sau Sở Hưu chọc nhẹ vào y hai cái, ra hiệu y đừng nói linh tinh nữa, mau đi thôi.

Ở cạnh lão đạo sĩ Ninh Huyền Cơ này, có thế nào bọn họ cũng cảm thấy mất tự nhiên. Đương nhiên hắn không chịu thừa nhận là mình sợ, sợ lão đạo sĩ này bằng chết.

Thấy Lục Giang Hà làm vậy, Ninh Huyền Cơ lạnh nhạt nói: “Yên tâm, đạo gia ta không ăn thịt người, dù sao cũng coi là bạn cũ, để ta tiễn các ngươi một đoạn đường.

Hiện tại Độc Cô Duy Ngã đã bị trấn áp, cho dù ta có bắt các ngươi lại cũng không ai đem bảo bối đến chuộc.”

Nói đoạn, Ninh Huyền Cơ trực tiếp vung tay, trước mặt hắn xuất hiện một cánh cửa đen kịt.

“Đi qua chỗ này, các ngươi có thể thấy Đại La Thần Cung.”

Sở Hưu thi lễ với Ninh Huyền Cơ nói: “Đa tạ tiền bối.”

Lục Giang Hà cũng vội vàng chắp tay một cái, nhanh nhanh chóng chóng kéo Sở Hưu vào trong cánh cửa.

Nhưng sau khi Sở Hưu và Lục Giang Hà rời khỏi, Ninh Huyền Cơ lại nhíu mày.

“Độc Cô Duy Ngã, rốt cuộc ngươi đang làm cái quái gì vậy?”

Hắn có thể xác định, đúng là Sở Hưu không phải Độc Cô Duy Ngã, khí tức và thần hồn đều không phải, chuyện này hắn có thể khẳng định.

Nếu nói tới chuyện hiểu Độc Cô Duy Ngã, đưa mắt nhìn khắp cả hạ giới và Đại La Thiên, ngoài bản thân Độc Cô Duy Ngã thì đối thủ Ninh Huyền Cơ là người hiểu rõ hắn nhất.

Nếu có ngày nào đó Độc Cô Duy Ngã thoát khỏi Lăng Tiêu Tông, sau đó đại náo Đại La Thiên, Ninh Huyền Cơ cũng không lấy làm lạ.

Điều hắn thấy lạ là không ngờ Độc Cô Duy Ngã lại tạo ra một kẻ giống hệt phân thân của mình nhưng lại không có khí tức của Độc Cô Duy Ngã, rốt cuộc hắn đang làm gì?

“Được rồi, dù sao cũng đi trên con đường khác nhau rồi, liên quan quái gì tới đạo gia ta? Giải quyết mấy thứ này đã.”

Ninh Huyền Cơ ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn, vung tay lên, cơn bão trong Uổng Tử Thành lại mạnh thêm ba phần, bắt đầu khuấy động điên cuồng.

Còn Sở Hưu và Lục Giang Hà đi qua cánh cửa, lại xuất hiện trong một vùng đất hoang vắng đầy cát vàng.

Nhưng khu vực này không có quy tắc vặn vẹo như Trung Châu, lực lượng quy tắc của nơi này giống hệt bên ngoài.

Trong khu vực hoang vắng này, chính giữa là một cung điện lưu ly.

Toàn bộ cung điện lớn khoảng ngàn trượng, cực kỳ nguy nga nhưng không thấy cửa vào hay cửa sổ. Phía ngoài như một chỉnh thể, tất cả đều là lưu ly màu vàng sáng bóng chói mắt. Nhưng nhìn kỹ lại, cái gọi là ánh sáng lưu ly đó thực ra là từng phù trăn trận đạo nhấp nháy.

Đây là Đại La Thần Cung, là Đại La Thần Cung tập hơn toàn bộ lực lượng của hạ giới xây dựng lên.

Lúc này Lục Giang Hà lại không quan sát Đại La Thần Cung, hắn chỉ thở dài một tiếng nói: “Rốt cuộc cũng cách xa lão đạo sĩ kia một chút, dọa chết bản tọa mất.

Ai mà ngờ được, đã năm trăm năm rồi mà lão đạo sĩ này vẫn chưa chết.”

Sở Hưu kinh ngạc nói: “Vừa rồi Ninh Huyền Cơ đâu có làm gì ngươi, sao ngươi lại sợ hắn như vậy?”

Lục Giang Hà hừ lạnh nói: “Không làm gì ta? Thiếu chút nữa chơi chết ông đây thì có!

 

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3