Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1784 - Chương 1784. Tình Hình Căng Thẳng

Chương 1784. Tình hình căng thẳng

Lúc bình thường, tranh chấp chém giết trên giang hồ có vài trăm tới hơn ngàn người đã là nhiều, lúc này có tận mười vạn người đứng đây, cho dù đặt trước mặt Côn Luân Sơn nguy nga, cũng cảm thấy cực kỳ hùng vĩ.

Nhưng mười vạn người này chia ra thuộc về hơn trăm tông môn, cho nên khá lộn xộn. Đặc biệt là khi so sánh với đội ngũ chỉnh tề rõ ràng của Côn Luân Ma Giáo, càng thấy rõ vẻ đối lập.

Sở Hưu đứng phía trước, Dạ Thiều Nam, lão thiên sư, đám người lão tổ Doanh gia cũng vậy.

Dạ Thiều Nam nhìn lên đỉnh núi, nhíu mày một cái nói: “Người đâu?”

Sở Hưu biết Dạ Thiều Nam nói vậy là có ý gì, hắn hỏi là rõ ràng bọn họ đã tập trung dưới chân núi của Thiên Môn, nhưng không thấy người nào của Thiên Môn.

Sở Hưu nói: “Bên ngoài Thiên Môn không có trận pháp, Quân Vô Thần không cản được chúng ta ở đây.

Lối vào của Thiên Môn mới có trận pháp cường đại, chư vị lên núi đi.

Đông Tây Nhị Trọng Thiên, xưa nay Tự Tại Thiên của Chung Thần Tú không bao giờ tham gia vào phân tranh trong giang hồ, nhưng Thiên Môn lại áp đảo toàn bộ giang hồ.

Hôm nay chúng ta sẽ kéo Thiên Môn từ trên trời xuống!”

Câu nói này của Sở Hưu dùng lực lượng quy tắc biến ảo, khơi gợi làn gió, khiến nó vang vọng bên tai tất cả các võ giả.

Những võ giả của môn phái bình thường nghe vậy thậm chí còn có cảm xúc mênh mông dạt dào.

Dù sao đây cũng là Thiên Môn, một trong Đông Tây Nhị Trọng Thiên, là tồn tại trong truyền thuyết. Bây giờ bọn họ lại định tấn công Thiên Môn, chuyện này khiến bọn họ có cảm giác mình  như người chứng kiến lịch sử.

Còn người của các đại phái đứng đầu khác đều kinh ngạc nhìn Sở Hưu.

Làm sao y biết kế hoạch của Thiên Môn?

Xem ra bố trí của Sở Hưu trong lần tấn công Thiên Môn này còn sâu hơn bọn họ tưởng tượng, tuyệt đối không phải đột nhiên nảy sinh ý định này.

Lúc này trên đỉnh của Thiên Môn, Đệ Ngũ Xích Tùng điều khiển trận pháp, mở từng cánh cửa bí cảnh của Thiên Môn, từng tốp võ giả từ bên trong đi ra.

So với Cửu Đại Thần Tướng, những võ giả trong bí cảnh của Thiên Môn không chỉn chu ngăn nắp, ngược lại trông như ăn mày.

Nhưng trên người bọn họ đều có sát khí và sát ý nồng nặc, cứ  như vừa từ chiến trường đi ra.

Hơn nữa thực lực của những người này rất mạnh, kẻ yếu nhất cũng có cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, còn có không ít người đạt tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, có thể cạnh tranh chức vị Cửu Đại Thần Tướng.

Bọn họ nhìn cảnh tượng của Thiên Môn, ánh mắt đầy khát vọng.

Bọn họ mới thấy cảnh tượng  này một lần, đó là lúc bọn họ bị bị mang tới Thiên Môn.

Sau đó bọn họ bị nhốt trong bí cảnh, sinh sống trong đó, tu luyện trong đó, chém giết trong đó.

Trừ phi bọn họ có thể bộc lộ tài năng trong xếp hạng Cửu Đại Thần Tướng, trở thành một trong Cửu Đại Thần Tướng, nếu không bọn họ chỉ có thể ở trong đó cả đời.

Nhìn mấy ngàn võ giả trước mặt, Quân Vô Thần trầm giọng nói: “Sở Hưu của Côn Luân Ma Giáo liên hợp với toàn bộ giang hồ tấn công Thiên Môn, chắc Đệ Ngũ Xích Tùng đã cho các ngươi biết chuyện này.

Thiên Môn ta không sợ khiêu chiến, cũng không ngại chiến đấu. Năm trăm năm trước Độc Cô Duy Ngã còn không thể diệt Thiên Môn ta, năm trăm năm sau tên Sở Hưu kia cũng không làm được!

Trận chiến hôm nay, ta thả các ngươi ra cũng là cho các ngươi một cơ hội.

Thiên Môn chỉ có Cửu Đại Thần Tướng, chuyện này không cách nào thay đổi.

Nhưng bây giờ ta có thể chọn ra mười tám vị trí thần tướng dự bị. Ngoài không có cung điện riêng của mình ra, các ngươi có thể tự do hoạt động trong Thiên Môn, cũng có cơ hội đi vào giang hồ.

Mười tám người này chính là mười tám người có biểu hiện xuất sắc nhất trong trận đại chiến lần này!”

Nghe Quân Vô Thần nói vậy, ánh mắt đám võ giả Thiên Môn bên dưới đều như có ngọn lửa rực cháy, kèm theo sát khí và chiến ý.

Bọn họ sống cả đời trong bí cảnh của Thiên Môn, cho nên bọn họ chỉ biết trở thành thần tướng mới có thể ra khỏi bí cảnh, nhận được ‘tự do’.

Bọn họ không biết Sở Hưu là ai, cũng nói biết thực lực của toàn bộ giang hồ liên hợp lại cường đại tới nhường nào. Bọn họ chỉ biết, giết người là có thể nhận được tự do!

Đám võ giả trong bí cảnh Thiên Môn này không cần phải nói nhiều, chỉ vài câu đã có thể khơi gợi chiến ý và sát khí của bọn họ.

Lúc này Quân Vô Thần quay về phía sau, hỏi Chư Thiên Hiểu: “Đã chuẩn bị xong trận pháp chưa?”

Chư Thiên Hiểu gật đầu nói: ”Đã chuẩn bị xong. Nhưng thưa môn chủ, đa số trận pháp trong Thiên Môn là được lưu lại từ vạn năm trước. Tuy sau này luôn sửa sang bảo dưỡng nhưng khó tránh khỏi tổn hại ở mức độ nhất định. Hơn nữa năng lực phòng ngự không đủ, khi có vấn đề thì chỉ có thể để ta tự mình điều khiển.

Cho nên ta cần có người bảo vệ mình, một là để đề phòng có kẻ đánh lén, hai là nếu có tình huống phát sinh đột ngột, có thể giúp ta bổ sung nội lực, duy trì trận pháp.”

Quân Vô Thần gật nhẹ đầu, nhìn sang phía Cửu Đại Thần Tướng khác nói: “Trong số các ngươi có ai muốn làm không?”

Người khác còn chưa nói gì, Huyết Vô Lệ đã giành lấy: “Ta, ta đồng ý!”

Mọi người ở đây nhìn về phía Huyết Vô Lệ, ánh mắt đều mang vẻ khinh bỉ, cho rằng hắn không muốn xung phong phía trước nên nóng lòng nhảy ra bảo vệ cho Chư Thiên Hiểu.

Tuy các thần tướng Thiên Môn không hợp nhau, nhưng bọn họ vẫn luôn khinh bỉ hành động tham sống sợ chết này.

Quân Vô Thần lại không có phản ứng gì, chỉ vung tay nói: “Vậy chuyện này giao cho ngươi, bảo vệ Chư Thiên Hiểu cho tốt.”

Quân Vô Thần quay đầu lại trầm giọng nói những người khác; “Theo ta nghênh chiến!”

Đỉnh Côn Luân, trước cửa Thiên Môn.

Toàn bộ Thiên Môn đều bị tuyết trắng ngần bao phủ, nhưng phía xa còn thấy loáng thoáng từng kiến trúc, rất có phong cách thời thượng cổ.

Khi đám người Sở Hưu leo lên Thiên Môn, bọn lão tổ Doanh gia cũng tò mò quan sát Thiên Môn.

Trong quá khứ Thiên Môn luôn cực kỳ thần bí, cho nên không ai có thể leo lên Thiên Môn, nhìn rõ ngọn ngành.

Hôm nay, khi bọn họ thật sự leo lên Thiên Môn, bọn họ mới phát hiện thật ra Thiên Môn không thần bí như trong tưởng tượng, nhưng lại có vẻ rất cổ xưa, cổ xưa như di tích thượng cổ vạn năm trước.

Nhìn vào trong Thiên Môn, ánh mắt Sở Hưu lóe lên vẻ lạnh lùng, lớn tiếng nói: “Quân Vô Thần, nhiều khách khứa tới thăm Thiên Môn như vậy, ngươi là chủ nhân, sao không ra nghênh đón?”

Giọng nói của Sở Hưu không lớn nhưng lại vang vọng khắp đỉnh Côn Luân Sơn, thậm chí gây ra một trận tuyết lở không nhỏ.

Phía trước Thiên Môn, ánh sáng trận pháp u lam bùng lên, Quân Vô Thần dẫn theo bảy vị thần tướng và đội ngũ võ giả Thiên Môn đi ra, đứng bên rìa chiến trường.

Quân Vô Thần lạnh lùng nhìn Sở Hưu, giọng nói hệt như băng tuyết trên đỉnh Côn Luân, vạn năm không đổi, vô cùng lạnh lẽo.

“Sở Hưu, ngày trước ta nên bất chấp mọi giá giết chết ngươi!

Lúc trước Đinh Đầu Thất Tiễn không thể đóng đinh ngươi, coi như ngươi gặp may, lần này ngươi còn dám chủ động tới chịu chết, ngươi định chôn xương trên Côn Luân Sơn hay sao?”

Sở Hưu còn không trả lời, mọi người đều nhìn đám người sau lưng Quân Vô Thần, ai nấy biến sắc, thậm chí cảm thấy sợ hãi và e ngại.

Bọn họ đã nghĩ Thiên Môn rất mạnh nhưng lại không ngờ Thiên Môn lại mạnh đến vậy!

 

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3