Sách được làm bởi Nhân
Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------------------
Đám người Mộ Bạch Sương không thể ngăn cản, cho dù có thêm Hứa Thiên Nhai và Phương Bạch Độ cũng vậy.
Lực lượng thân thể của Hứa Thiên Nhai mạnh mẽ kinh người, sau khi thi triển Hóa Long Bí thuật, hắn trực tiếp hóa thành cự long vài trăm trượng, định nhấc cả Lăng Tiêu Vô Cực Ấn lên, kết quả lại bị lực lượng của ấn này chấn cho hộc máu.
Đại ấn này trông như ngọn núi nhỏ nhưng thực tế lại là lực lượng của toàn bộ long mạch của Đông Vực.
Cho dù là Võ Tiên có thể khống chế quy tắc, nhưng cũng không thể phá hủy một bộ phận của Đông Vực.
Năm người liên thủ nhưng vẫn bị Lăng Tiêu Vô Cực Ấn đè xuống dưới. Mặt đất dưới chân từ từ rạn nứt, bọn họ cũng không cách nào trốn thoát.
Lúc này Phương Ứng Long nhìn về phía Mộ Bạch Sương, ánh mắt lóe lên sát ý. hắn và Tần Bách Nguyên, Lệnh Hồ Tiên Sơn liếc mắt nhìn nhau, hai người cùng nhiều ý Phương Ứng Long, đồng thời gật đầu.
Phương Ứng Long muốn giết Mộ Bạch Sương!
Thật ra đây là lần đầu tiên Phương Ứng Long sử dụng Lăng Tiêu Vô Cực Ấn, bao năm qua đâu có ai tấn công Lăng Tiêu Tông, cho nên món chí bảo này cũng không có cơ hội để sử dụng.
Nhưng lần sử dụng này lại khiến Phương Ứng Long phát hiện uy lực của Lăng Tiêu Vô Cực Ấn vượt ngoài tưởng tượng của hắn.
Trước đó Mộ Bạch Sương liên thủ với cường giả Nam Vực định giết hắn, tâm tư đã rõ rành rành.
Bây giờ mình có cơ hội, vì sao lại không giết Mộ Bạch Sương, để Thiên Hạ Kiếm Tông thiếu đi một vị Kiếm Tôn?
Phương Ứng Long cũng là kẻ hung ác, làm việc cực kỳ quả quyết.
Hiện tại đôi bên đã trở mặt, khó tránh khỏi một trận đại chiến, vậy lúc này giết được kẻ này hay kẻ nấy.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, cùng phát huy uy lực của Lăng Tiêu Vô Cực Ấn tới cực hạn. Chỉ trong chớp mắt, đất rung núi chuyển, mặt đất dưới chân đám người đã vỡ tan thành từng mảnh, nửa người cũng chìm sâu vào mặt đất
Lúc này ánh mắt Sở Hưu cũng lóe lên sát khí.
Dù sao cũng kết tử thù rồi, lúc này không giết, để lại sẽ càng phiền toái.
Nhưng y không phải người của Lăng Tiêu Tông, cho nên không cách nào điều khiển Lăng Tiêu Vô Cực Ấn, thậm chí không thể đi vào phạm vi của đại ấn, chỉ có thể ở bên cạnh chuẩn bị đánh lén.
Cảm giác được sát ý từ phía Sở Hưu, Âm Đà La đột nhiên nói: “Các vị, giúp ta chống đỡ một chút. Phương Bạch Độ, ngươi dùng bí pháp chi phái Cổ Nguyệt của ngươi đưa ta ra ngoài giết Sở Hưu.”
Hứa Thiên Nhai ráng chống đỡ nói: ”Vì sao lại là chúng ta đỡ cái này mà không phải ngươi đỡ?”
Âm Đà La lạnh nhạt nói: “Lực lượng của ta không lớn bằng các ngươi, để ta đỡ cái này chỉ là lãng phí.”
Muốn đỡ Lăng Tiêu Vô Cực Ấn cần có lực lượng cực mạnh. Tuy Âm Đà La từng có chiến tích giết chết Võ Tiên thất trọng thiên, nhưng hắn không phải Võ Tiên thất trọng thiên chân chính, về mặt sức mạnh hắn thật sự không cường đại bằng Hứa Thiên Nhai tu luyện thân thể.
Nghe vậy Hứa Thiên Nhai đành hừ lạnh một tiếng: “Phải nhanh một chút, chúng ta không chống được lâu đâu.”
Tuy hiện tại bọn họ đang liên thủ, nhưng Hứa Thiên Nhai vẫn không quên vết thương mà Âm Đà La lưu lại trên mặt hắn.
Thấy mọi người đồng ý, Phương Bạch Độ lập tức giơ tay niết ấn quyết. Ánh trăng nhanh chóng bọc lấy Âm Đà La, dịch chuyển hắn ra khỏi phạm vi của Lăng Tiêu Vô Cực Ấn.
Nhưng sau khi Âm Đà La đi khỏi, thân thể đám người Hứa Thiên Nhai lập tức trầm xuống, áp lực lại tăng nhiều.
Ngay sau đó thân hình Âm Đà La hóa thành một làn sương đen, xuất hiện trước mặt Sở Hưu.
Ngay lúc Sở Hưu định ra tay, giọng nói của Âm Đà La lại vang lên bên tai Sở Hưu.
“Nói cho ta biết rốt cuộc người của Đại Hắc Thiên Thần Cung đang ở đâu, ta sẽ lập tức rút lui, tiện đây giúp ngươi giết bọn Mộ Bạch Sương.
Ta thề dưới danh nghĩa Shiva đại thần, không phải ta đang lừa gạt ngươi.”
Sở Hưu sửng sốt, truyền âm lại: “Chẳng phải ngươi đang liên thủ với bọn Mộ Bạch Sương à? Ngoài ra ta đã giết Tân Già La, cho dù ngươi có thề dưới danh nghĩa cả ba vị thần của Phạm Giáo, ta cũng không tin.”
Âm Đà La lạnh nhạt nói: “Liên thủ thì không bán đi được à? Giá trị của bọn chúng còn không bằng Đại Hắc Thiên Thần Cung.
Còn Tân Già La, ai nói với ngươi ta nhất định phải báo thù cho Tân Già La?
Hắn là điện chủ Vishnu Điện, ta là người của Shiva Điện, trừ phi giáo chủ bảo ta nhất định phải giết ngươi, bằng không ta không hứng thú báo thù cho hắn.
Tín ngưỡng của võ giả Phạm Giáo ta đối với tam thần bản mệnh đã in sâu trong đầu, ngươi không cần lo ta sẽ lừa ngươi.”
Sở Hưu nhún vai: “Đáng tiếc, ta không tin, huống chi cho dù có tin thì ta cũng không muốn nói.”
Không ít người từng chứng kiến y sử dụng ngọn lửa diệt thế, Tân Già La cũng xác định y có liên quan tới Đại Hắc Thiên Thần Cung, cho nên y không định giấu giếm.
Cho nên thù hận giữa y và Phạm Giáo đã được định sẵn là không chết không thôi.
Cho dù hiện tại Âm Đà La không gây sự với y, đợi tương lai Phạm Giáo và Thiên La Bảo Tự giao chiến xong, có thời gian rảnh, sẽ có người khác tới gây sự với y. CHo nên đối với Sở Hưu, lời hứa của Âm Đà La cũng chẳng có tác dụng gì.
Âm Đà La không hề tức giận, chỉ cười ha hả nói: “Tân Già La nói không sai, ngươi là người quật cường, khó chơi y hệt đám lừa trọc của Thiên La Bảo Tự.
Nhưng không sai, ta còn có thể phá tan cái đầu sắt kim thân của đám lừa trọc kia, ta không tin đầu của ngươi còn cứng hơn bọn chúng!”
Sở Hưu hừ lạnh một tiếng: “Đừng có nói năng thô bỉ như vậy, ngươi bảo ai giống con lừa trọc?”
Sau khi Sở Hưu dứt lời, tay trái y kết ấn, vòng tay Lục Đạo Luân Hồi trên tay phải bùng sáng.
Thiên địa lắc đầu, quy tắc sinh tử hóa thân thành vòng xoay khổng lồ hàng lâm.
Trong Địa Ngục Đạo là ngọn lửa vô tận bao phủ lấy người Âm Đà La.
Súc Sinh Đạo hấp thu thiên địa nguyên khí, hóa thành vô số hung thú lao tới cắn xé Âm Đà La.
Atula Đạo diễn hóa thành sát ý sát khí, hình thành vô số hung binh chém xuống.
Trong Ngạ Quỷ Đạo, đủ loại quỷ đói hình thù kỳ quái lao về phía Âm Đà La, cắn xé nguyên thần của hắn.
Thiên Nhân Đạo thần uy hùng hồn, phật ảnh màu vàng đứng giữa thiên địa, thần ấn ầm ầm đánh xuống.
Nhân Gian Đạo có lực lượng kỳ dị nhất, khí tức sương mù mông lung bộc phát, tiêu diệt tất cả lực lượng.
Lục đạo luân chuyển, hơn nữa cực kỳ chân thực, mỗi đòn đều khiến Âm Đà La rơi vào Lục Đạo Luân Hồi chân chính, cả thân thể và tinh thần đều bị tra tấn.
Thật giả hư thực, tái tạo luân hồi, đây là Lục Đạo Sa Bà Chúng Diệu Hoa Luân của Sở Hưu!
Lúc trước khi Sở Hưu nghiên cứu pháp môn này, y còn khiêm tốn đánh giá thấp thực lực của nó.
Khi đó Sở Hưu chỉ cho rằng thức công pháp này không kém hơn Lục Đạo Phù Đồ Huyễn Diệt Hoa Luân của Quân Vô Thần, kết quả hiện giờ nhìn lại, thậm chí nó còn mạnh hơn một bậc, uy lực đã sánh vai với thần thông.
Đây là lần đầu tiên loại công pháp này xuất hiện ở Đại La Thiên, Âm Đà La tuy có chiến lực cường đại nhưng cũng bị đánh cho trở tay không kịp.