Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 1913 - Chương 1913. Xin Làm Thiên Lôi Của Sở Giáo Chủ, Chỉ Đâu Đánh Đó!

Chương 1913. Xin làm Thiên Lôi của Sở giáo chủ, chỉ đâu đánh đó!

Trước mặt Sở Hưu, vị đế vương Đông Tề vừa đăng cơ Lữ Long Quang lại cực kỳ cung kính, thậm chí không tự xưng là trẫm.

Đương nhiên điều này không chỉ vì thực lực của Sở Hưu, mà còn vì thái độ của Sở Hưu.

Ngày trước Sở Hưu tới triều đình Đông Tề uy hiếp đòi Trận Quỷ Vương Triều Hoàng, bọn họ còn cảm thấy Sở Hưu làm việc bá đạo, vô pháp vô thiên.

Kết quả lần này chứng kiến cách làm của Diêm Ma, bọn họ mới biết thế nào mới thật là bá đạo và vô pháp vô thiên.

Ít nhất Sở Hưu còn tuân thủ quy củ hạ giới, luôn miệng gọi bệ hạ, lần nào tới tế bái Lữ Hạo Xương và tham gia đại điển đăng cơ cũng đích thân ra mặt, thậm chí còn khiến Lữ Long Quang và triều đình Đông Tề cảm động một cách khó hiểu, có cảm giác được người ta coi trọng.

Sở Hưu nheo mắt, lắc đầu nói: “Bệ hạ nghĩ thoáng chút đi, Đại La Thiên và hạ giới, kỷ nguyên mới đã bắt đầu, đây là đại thế đại tranh, quy củ quá khứ đã vô dụng, tất cả phải nhìn thực lực.

Trước đó ở Bắc Yên, thậm chí có tông môn gia nhập dưới trướng Võ Tiên thượng giới, sau đó xâm chiến tẩm cung của hoàng đế Bắc Yên, hoàn toàn không để hoàng tộc Bắc Yên vào mắt.”

Tuy Đông Tề và Bắc Yên đối lập nhưng cũng nghe được tin tức này, Lữ Long Quang còn có cảm giác đồng cảm.

“Vậy cuối cùng chuyện này xử trí ra sao?” Lữ Long Quang hỏi.

Sở Hưu híp mắt nói: “Hoàng đế Bắc Yên Hạng Lê là được ta nâng lên hoàng vị, có ai không biết Bắc Yên là địa phận của Thánh Giáo ta?

Bọn chúng dám vô lễ với hoàng đế Bắc Yên, dám không coi hoàng đế Bắc Yên ra gì, đó là không coi Sở Hưu ta ra gì, không coi Thánh Giáo ta ra gì!

Cho nên cuối cùng cái tên gia nhập dưới trướng Võ Tiên của Đại La Thiên kia bị ta ném cho thuộc hạ xử lý, bây giờ chắc đã lạnh ngắt rồi.

Tên Võ Tiên kia cũng bị ta đuổi khỏi Bắc Yên, chắc không dám về nữa.

Hắn còn mời Phương Đạo Trần của Tinh Hà Võ Viện ra tay, đúng là nực cười.

Tinh Hà Võ Viện còn chưa đứng vững ở Đông Tề, vậy mà dám tới Bắc Yên ta chõ mũi lung tung, cho nên bị ta đánh đuổi ra ngoài.”

Sở Hưu nói những lời này khiến nhiệt huyết của Lữ Long Quang sôi trào, thậm chí còn hâm mộ Bắc Yên.

Đây là lòng tin khi có chỗ dựa, lòng tin khi có thực lực!

Tuy đã lên làm hoàng đế còn phải phụ thuộc vào người khác có phần không thoải mái, nhưng dù sao cũng khá hơn bị người ta uy hiếp như hiện tại.

Lữ Long Quang chợt cắn răng nói: “Sở giáo chủ, ngài cũng hiểu tình hình của ta hiện giờ rồi đấy. Phạm Giáo khinh người quá đáng, Đông Tề ta đã không thể cố nổi.

Nếu ngài đồng ý cứu Đông Tề ta, Đông Tề nguyện tôn Côn Luân Ma Giáo làm quốc giáo, nguyện làm thiên lôi của Sở giáo chủ, chỉ đâu đánh đó!”

Giới cao tầng Đông Tề xung quanh đều giật nảy mình.

Lữ Long Quang nói câu này không bàn bạc trước với bọn họ, hoàn toàn là ý nghĩ riêng của hắn.

Sở Hưu nhíu mày nói: “Ngươi đã chắc chưa? Ngươi có biết làm vậy không khác gì đắc tội nặng nề với Phạm Giáo, hơn nữa còn bị trói chặt vào Côn Luân Ma Giáo của ta. Một khi Côn Luân Ma Giáo xảy ra chuyện, Đông Tề của ngươi cũng gặp nạn.”

Vừa rồi Lữ Long Quang chỉ xúc động, nhưng bây giờ lại hăng hái gật đầu nói: “Không lo được hiện tại thì làm gì còn thời gian lo sau này nữa?

Phạm Giáo đòi chúng ta giao ra một ngàn đệ tử không kém gì bên Đại Quang Minh Tự và Tu Bồ Đề Thiền Viện, làm sao Đông Tề ta làm được?

So với bị Phạm Giáo uy hiếp đe dọa, không bằng trở mặt ngay lúc này!”

Sở Hưu hiểu ra, gật nhẹ đầu, tán thưởng: “Bệ hạ quyết đoán như vậy thật hiếm có, ta và Phạm Giáo cũng có thù oán, đương nhiên đồng ý giúp bệ hạ.

Nhưng chỉ mình Đông Tề không thể làm được chuyện này, cần tập hợp tất cả lực lượng võ lâm Đông Tề, bức ép Phạm Giáo, cho đối phương biết người của hạ giới ta cũng không dễ trêu chọc. Như vậy mới được.”

Lữ Long Quang gật đầu nói: “Sở giáo chủ định làm thế nào xin cứ căn dặn, bên phía ta xin làm theo.”

“Vậy thì tốt, chắc lão tổ Doanh gia và Lục Trường Lưu cũng tới hả? Ta muốn gặp bọn họ, bố trí giúp ta.”

Trong võ lâm Đông Tề, hiện giờ chỉ có hai thế lực có uy danh có danh vọng. Nắm được bọn họ cũng là nắm được chín phần mười thế lực võ lâm ở Đông Tề.

Doanh gia vốn là thế gia đứng đầu Cửu Đại Thế Gia, hơn nữa hiện giờ lão tổ Doanh gia đã trở thành Võ Tiên, muốn thực lực có thực lực, muốn thanh danh có thanh danh.

Còn Chân Vũ Giáo, lại là vì Ninh Huyền Cơ.

Tang lễ của Lữ Hạo Xương cộng thêm đại điển đăng cơ của Lữ Long Quang, hai chuyện này gộp vào đủ để lão tổ Doanh gia đích thân ra mặt. Nhưng sau khi nói vài lời xã giao, lão tổ Doanh gia và Doanh Bạch Lộc được mời vào một đại điện riêng biệt.

Hai người còn đang nghi hoặc, nhưng vừa mở cửa đã thấy Sở Hưu đang ở trong.

Sở Hưu mỉm cười thản nhiên nói: “Doanh lão tiền bối, Doanh huynh, có khỏe không?”

“Sở giáo chủ, sao ngươi lại ở đây?”

Giọng nói của lão tổ Doanh gia mang đậm ý cảnh giác, theo hắn thấy chuyện gì dính tới Sở Hưu, chắc chắn không phải chuyện tốt.

Còn Lữ Long Quang sau lưng bọn họ lại trực tiếp đóng cửa, bộ dạng như đang mật đàm.

“Đông Tề xảy ra chuyện lớn như vậy, ta xuất hiện ở đây có gì là lạ?”

Sở Hưu hỏi ngược lại, tiếp đó y trầm giọng nói: “Đương nhiên ta xuất hiện ở đây còn vì một việc, vì tương lai của võ lâm Đông Tề!

Phạm Giáo uy hiếp như vậy, Doanh lão tiền bối có cảm giác rồi? Đã lâu lắm rồi không uất ức như vậy phải không?

Cách làm của Phạm Giáo ở Đông Tề khiến người người oán trách, hoàn toàn không để võ lâm Đông Tề và quy củ hạ giới vào mắt, chắc Doanh lão tiền bối cũng có cảm nhận này?”

Lão tổ Doanh gia nhíu mày nói: “Nhưng chuyện này có liên quan gì tới Sở giáo chủ?”

Hắn có thể đoán được mục đích của Sở Hưu, nhưng ngại vì tiếng tăm của Sở Hưu, hắn luôn cảm thấy trong đó có âm mưu, không dám tùy tiện tin tửng Sở Hưu.

Sở Hưu chỉ vào Lữ Long Quang nói: “Đương nhiên có liên quan, bệ hạ đích thân mời ta tới đòi lại công bằng cho Đông Tề, thậm chí để Côn Luân Ma Giáo trở thành quốc giáo của Đông Tề. Ngươi nói xem chuyện này có liên quan tới ta không?

Doanh lão tiền bối, ta biết ngươi đang cảnh giác ta, trước đây chúng ta thuộc hai phe Chính Ma, có lẽ có chút hiểu lầm.

Nhưng bây giờ thì khác, hạ giới và Đại La Thiên đã bắt đầu kỷ nguyên mới, cách thức cũ đã là vô nghĩa.

Ngươi cũng biết hành động của Phạm Giáo rồi đấy, nhưng không ai dám phản kháng.

Vừa trở thành Võ Tiên, khí thế đang uy phong, kết quả lại phát hiện mình vẫn là kẻ yếu trong mắt người khác, chắc cảm giác này không dễ chịu gì?

Doanh gia là thế lực đứng đầu Cửu Đại Thế Gia, nếu cũng cam tâm tình nguyện để cho Phạm Giáo áp bức bóc lột, vậy coi như ta không nói.

Nhưng Doanh lão tiền bối tung hoành giang hồ cả đời, ngươi cam tâm làm vậy ư? Nghe nói Doanh huynh sắp kế thừa chực vị gia chủ, ngươi cam tâm làm một gia chủ Doanh gia uất ức như vậy à?”

Lão tổ Doanh gia và Doanh Bạch Lộc đều im lặng không nói gì.

Tuy bọn họ từng nghe tài ăn nói của Sở Hưu rất xuất sắc, nhưng bọn họ luôn nghĩ tên này chỉ giỏi châm ngòi ly gián và đảo loạn thị phi.

Nhưng bây giờ mỗi câu nói của Sở Hưu đều đâm thẳng vào thâm tâm bọn họ.

 

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3