Chương 463 Tiểu nhân đắc chí - 2
Chỉ có điều những thế lực này không biết là thật sự cho rằng Trương Sở Phàm là truyền nhân Côn Luân Ma Giáo hay chỉ đơn thuần không muốn trở mặt với Trương Sở Phàm cho nên đều nhẫn nhịn, cũng như Lâm gia hiện tại.
Lúc này gia chủ Lâm gia sắc mặt khuất nhục đứng trong đại sảnh hừ lạnh nói: “Trương Sở Phàm, ta đã đưa ngươi thứ ngươi muốn rồi, ngươi còn muốn gì nữa?”
Trong Bạch Sơn Phủ, Lâm gia cũng coi như gia tộc lớn nhưng đặt tại toàn bộ Nhạc Bình Quận lại chẳng mấy nổi danh. Gia chủ Lâm gia cũng chỉ có thực lực Nội Cương cảnh mà thôi.
Người khác nghĩ thế nào, gia chủ Lâm gia không biết, hắn chỉ biết gia tộc của mình không thể đánh nổi Trương Sở Phàm buộc phải nhận thua. Nếu không làm sao hắn lại để Trương Sở Phàm này lớn lối như vậy?
Lúc này nghe gia chủ Lâm gia nói vậy, Trương Sở Phàm cười lạnh một tiếng nói: “Ta muốn thế nào ư? Ta chỉ muốn lấy lại những thứ mất đi ngày trước mà thôi!
Ngày trước Lâm gia ngươi tỷ võ kén rể, rõ ràng ta là bên thắng nhưng chỉ vì ta xuất thân tán tu chứ không phải thế gia mà các ngươi vi phạm lời hứa, không những không gả con gái cho ta mà cả phần thưởng cho người chiến thắng cũng không trao, chỉ dùng mấy thứ linh tinh đuổi ta đi. Lâm gia ngươi tưởng ta là ăn mày chắc?
Giờ con gái bảo bối của ngươi đã được gả cho một lão già, thành thứ tàn hoa bại liễu, cho ta ta cũng chẳng thèm!
Hôm nay ta chỉ lấy gấp mười lần phần thưởng mà ngươi chuẩn bị làm đồ cưới mà thôi, có quá đáng đâu? Chẳng phải Lâm gia các ngươi còn một gốc Thiên Diệp Tử Lan à? Đưa ta làm lợi tức, có quá đáng không?”
Lời của Trương Sở Phàm khiến gia chủ Lâm gia thiếu chút nữa ngất lịm.
Nếu Trương Sở Phàm chỉ cần chút đền bù, Lâm gia còn bỏ ra nổi.
Nhưng Trương Sở Phàm lại mở miệng đòi gấp mười lần số đồ cười năm xưa, thậm chí đòi cả Thiên Diệp Tử Lan mà Lâm gia bí mật bồi dưỡng, khó nhọc bao lâu mới thành thục được. Chuyện này thật không khác gì đòi mạng Lâm gia!
Thấy gia chủ Lâm gia còn định nói gì đó, Trương Sở Phàm sắc mặt trầm xuống nói: “Ta không muốn nói lại lần thứ hai nữa, những thứ này rốt cuộc ngươi có giao hay không?”
Gia chủ lâm gia cắn răng: “Giao!”
Người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Giờ Trương Sở Phàm tiểu nhân đắc chí, gia chủ Lâm gia hết sức bất đắc dĩ, nếu không giao đối phương lại lấy đó làm cớ đồ sát cả Lâm gia.
Đương nhiên nếu Sở Hưu ở đây chắc chắn sẽ khinh thường cái sắc mặt tiểu nhân đắc chí này của Trương Sở Phàm.
Đối phó với kẻ địch ngày xưa sao phải phiền phức như vậy, không làm thì thôi, đã làm phải làm tới cùng.
Nếu đổi lại là Sở Hưu, hoặc không ra tay với Lâm gia, một khi ra tay vậy căn bản không nói nhảm một câu. Đã có thực lực tuyệt đối vậy cứ diệt sạch Lâm gia là dc , tránh cho có kẻ ganh ghét cừu thị bản thân, diệt sạch bọn chúng là không còn kẻ thù.
Còn lần này Trương Sở Phàm tới đây có vẻ không phải để báo thù mà để khoe khoang, cũng như áo gấm về quê khoe giàu có.