Diệp Thiên Tà đột nhiên xuất thủ khiến đám võ giả Tà Cực Tông đều bất ngờ.
Đừng nhìn Diệp Thiên Tà luôn ra vẻ phách lối cuồng vọng, nóng nảy dễ xúc động, nhưng thật ra hắn vẫn khá lý trí.
Giờ Diệp Thiên Tà không nói hai lời đã ra tay với Sở Hưu, thật ra là bắt nguồn từ phẫn nộ, phẫn nộ tới cực hạn. Có điều phẫn nộ này không phải đối với Sở Hưu mà là đối với thánh nữ Bái Nguyệt giáo.
Diệp Thiên Tà từ khi tu luyện tới giờ vẫn luôn được coi là người thừa kế tương lai của Tà Cực Tông, được tông môn bồi dưỡng như hy vọng quật khởi, thậm chí ngay tông chủ cũng hết sức khách khí với hắn.
Thế nhưng vừa rồi thánh nữ Bái Nguyệt giáo cự tuyệt hắn thì cũng thôi, lại còn sỉ nhục hắn ngay trước mặt mọi người như vậy. Chuyện này khiến cho Diệp Thiên Tà phẫn nộ tới mức choáng váng đầu óc, thậm chí định trực tiếp động thủ.
May mà các võ giả Tà Cực Tông khác lên tiếng thuyết phục, Diệp Thiên Tà vẫn giữ được chút lý trí, không ra tay.
Nhưng giờ hắn lại gặp phải Sở Hưu, hơn nữa lời nói của Sở Hưu rõ ràng là không để hắn trong mắt. Chuyện này khiến Diệp Thiên Tà tức tới nổ phổi, trực tiếp cầm thanh Huyết Giao đánh về phía Sở Hưu.
Nếu không một tên Trương Sở Phàm mà Diệp Thiên Tà cho là lừa đảo không đáng để hắn tự mình ra tay đánh một trận như vậy.
Nhìn Diệp Thiên Tà đánh về phía mình, Sở Hưu cũng nhíu mày.
Hắn không quen biết gì với tên Diệp Thiên Tà này, theo lý mà nói mình chỉ giết một tên Trương Sở Phàm mà thôi, vì sao đối phương lại phẫn nộ như giết cực hạn ruột như vậy? Rốt cuộc hắn tu luyện Huyết Giao Tâm Kinh hay Nộ Mục Kim Cương Tâm Kinh?
Có điều Diệp Thiên Tà đã động thủ, vậy Sở Hưu cũng chẳng ngại phụng bồi tới cùng.
Chuyện giết Trương Sở Phàm lần này hết sức quan trọng với Sở Hưu, nhưng thực tế Sở Hưu không ra tay mấy, chủ yếu là những người dưới tay hắn cùng vây giết. Giải quyết tên Trương Sở Phàm kia thật sự quá dễ dàng, cho nên giờ Sở Hưu cũng chẳng ngại thư giãn gân cốt đôi chút.
Thiên Ma Vũ trong tay Sở Hưu rời vỏ, ma khí đen kịt như mực cùng sát khí đỏ thẫm như máu ngưng tụ lại cùng nhau, đao ý của A Tỳ Đạo Tam Đao ngưng tụ, ầm ầm chém ra, như cửa Địa Ngục khai mở, uy thế vô cùng cuồng bạo.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Thiên Ma Vũ của Sở Hưu giao đấu cùng Huyết Giao của Diệp Thiên Tà, lập tức làm bộc phát ra một gợn sóng mạnh mẽ tới cực hạn, ma khí cương khí bay toán loạn khắp nơi. Sở Hưu cùng Diệp Thiên Tà liên tục lui lại phía sau, mặt đất dưới chân đôi bên đã bắt đầu rạn nứt!
Ngang sức ngang tài!
Diệp Thiên Tà luyện hóa nội đan Huyết Giao, lại tu luyện Huyết Giao Tâm Kinh, thật ra xét theo cường độ cơ thể hắn còn mạnh hơn Sở Hưu một bậc, cho dù Sở Hưu tu luyện Đại Kim Cương Thần Lực nhưng lực lượng cơ thể vẫn không bằng Diệp Thiên Tà.
Nhưng về mặt chất lượng chân khí, Sở Hưu lại mạnh hơn Diệp Thiên Tà. Tu vi của hắn tập trung cả ba nhà Đạo Phật Ma, cho dù đại đa số võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cũng không có chất lượng chân khí mạnh bằng Sở Hưu.
Cho nên lần giao thủ vừa rồi, hai bên ngang sức ngang tài.
Có điều thân hình Sở Hưu cùng Diệp Thiên Tà đều phát động, sau đó điên cuồng chém giết đối chiến.
Thế đao của Sở Hưu cương mãnh bá đạo tới cực hạn, còn Huyết Giao trong tay Diệp Thiên Tà càng thêm mạnh mẽ, hắn tu luyện là công pháp hung thú, lúc này chiến đấu cũng chẳng khác gì một con hung thú hình người.
Thấy hai người giao chiến như vậy, những võ giả Tà Cực Tông khác cũng có lòng tiến tới hỗ trợ, có điều đám người Đường Nha đứng ngoài nhìn chằm chằm vào, chỉ cần họ dám ra tay, đám người Đường Nha sẽ lập tức xuất thủ ngăn chặn.
Trong số những người ở đây chỉ có một người duy nhất có tư cách nhúng tay vào trận đấu giữa hai người, chính là thánh nữ Bái Nguyệt giáo. Theo lý mà nói nàng đi cùng Diệp Thiên Tà, hẳn nên đứng về phía Diệp Thiên Tà mới đúng, thế nhưng thánh nữ Bái Nguyệt giáo ngồi yên trên con báo đen, nhìn hai người giao thủ như đang xem kịch, không hề có ý nhúng tay vào.
Thấy hai người đánh tới thời khắc mấu chốt, nàng còn vuốt ve bộ lông con báo đen, có vẻ như rất hứng thú.
Con báo đen bên dưới người nàng lúc này cũng nheo mắt, đung đưa đầu theo nhịp vuốt của thánh nữ Bái Nguyệt giáo. Quả thật không giống một con báo đen thần dị, ngược lại như một con mèo ngoan ngoãn đáng yêu.
Lúc này giữa trận, Sở Hưu và Diệp Thiên Tà đã giao thủ hơn mười chiêu, lực lượng hai bên giao đấu hoàn toàn tương xứng, uy thế khiến mọi người đứng xem trợn tròn hai mắt. Hai người này quả thật không giống võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên, cho dù đại đa số cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất giao chiến còn chưa chắc có uy thế mãnh liệt như hai người này.
Giao chiến tới thời khắc kịch liệt này, cơn thịnh nộ trong lòng Diệp Thiên Tà đã phát tiến không ít, Sở Hưu cũng híp mắt nói: “Nên kết thúc thôi!”
Diệp Thiên Tà vừa cau mày, đã thấy tay Sở Hưu niết thành Nội Phược Ấn, tốc độ thân thể lập tức nhanh chóng tới cực hạn, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện phía sau hắn.
Diệp Thiên Tà hừ lạnh một tiếng, đúng là hắn không am hiểu thân pháp tốc độ, có điều võ đạo của Diệp Thiên Tà là dùng lực phá vạn pháp, chỉ cần phát huy lực lượng tới cực hạn, tốc độ có nhanh thì làm được gì?
Huyết Giao trong tay Diệp Thiên Tà quét ngang, thương mang đỏ rực lấp lóe quanh thân thương, thậm chí phát ra tiếng gầm như long ngâm, toàn bộ mũi thương cùng thương mang như một con huyết giao uốn lượn lưu động.
Hắn tự nhận phòng ngự của mình kín kẽ không một khe hở, bất luận Sở Hưu tấn công từ chỗ nào cũng vô dụng. Nào ngờ Sở Hưu tay niết Ngoại Sư Tử Ấn, chỉ trong chớp mắt tiếng phật âm vang vọng như lôi đình, chấn động tới tai Diệp Thiên Tà khiến hắn rên khẽ một tiếng, thế thương trong tay không nhịn được đã có dấu hiệu sụp đổ.
Cùng lúc đó, hai tay Sở Hưu chuyển thành Viên Mãn Bảo Bình Ấn, ánh sáng trên tay hắn bùng rực rỡ, thỏa nguyện khắp chúng sinh, tỏa quang minh vô thượng!
Đòn Viên Mãn Bảo Bình Ấn này đánh ra trực tiếp phá tan thế thương của Diệp Thiên Tà!
Sự cường đại của Sở Hưu trước nay không chỉ thể hiện ở một điểm.
Về mặt sức mạnh, y có thể đánh ngang sức ngang tài với Diệp Thiên Tà, nhưng Sở Hưu còn có thể chuyển đổi một phương thức tấn công khác, nhắm theo hướng khác phá hủy đối phương.
Giao đấu liên tục lúc vừa rồi khiến Diệp Thiên Tà vô thức cho rằng Sở Hưu trước mặt là người trong Ma đạo, kết quả chỉ thoáng chốc Sở Hưu đã thi triển ra công pháp Phật môn chính tông như vậy, đánh cho Diệp Thiên Tà trở tay không kịp.
Thân hình Sở Hưu không hề dừng lại, hai tay cùng kết thành Đại Kim Cương Luân Ấn ầm ầm đánh ra. Nhưng lúc này Diệp Thiên Tà đã khôi phục đôi chút lại gầm lên một tiếng, trường thương trong tay giơ ngang trước người, bộc phát ra một luồng lực lượng quyết liệt đánh về phía Sở Hưu phía đối diện.
Một tiếng nổ lớn vang lên Đại Kim Cương Luân Ấn của Sở Hưu đánh vào Huyết Giao làm bộc phát ra một tiếng vang lớn, chuyện này khiến hai cánh tay Diệp Thiên Tà run rẩy, thậm chí một chút lực lượng huyết khí trên tay Huyết Giao cũng bị đánh tan đôi chút.
Đá vào tấm sắt -2