Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 505 - Chương 505. Bố Cục -2

Chương 505. Bố cục -2

Biểu cảm lúc này của Sở Hưu có phần thâm trầm, ngay cả Lý công công vốn có khí chất âm nhu cũng thầm phát lạnh.

Luận giết người, thân là thái giám thân cận của Lữ Long Quang, số người Lý công công giết chưa chắc đã ít hơn Sở Hưu.

Nhưng nếu xét về gián tiếp giết người; vậy số người chết dưới tay Sở Hưu nhiều tới mức Lý công công có thúc ngựa cũng chẳng sánh nổi.

Ba ngày sau, trong Thủy Ngọc Các một trong những thanh lâu lớn nhất Đại Lương Thành, Sở Hưu cùng Phương Trấn Kỳ và Lý công công ngồi trong một gian phòng riêng uống rượu, có điều không gọi cô nương nào đến.

Phương Trấn Kỳ còn đỡ, Lý công công ngồi đây lại thấy toàn thân mất tự nhiên.

Hắn là một thái giám, sao lại phải tới nơi này? Nếu không phải điện hạ đích thân căn dặn hắn phải nghe lời Sở Hưu, Lý công công chắc chắn đã cho rằng Sở Hưu đang nhục mạ hắn.

Giờ Lý công công chỉ thấy vô cùng khó chịu. Ngay lúc hắn định hỏi Sở Hưu rốt cuộc tới đây làm gì, Sở Hưu lại gõ bàn một cái, ra dấu im lặng.

Hai mắt khép hờ, một luồng tinh thần lực cường đại lan ra tỏa, như sợi tơ buông ra bốn phía. Khoảnh khắc này cả Phương Trấn Kỳ và Lý công công đều thầm giật mình.

Tinh thần lực thật kinh người!

Phương Trấn Kỳ cùng Long Kỵ Cấm Quân đều là đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất, nhưng cho dù bọn họ cũng cảm thấy tinh thần lực của Sở Hưu thật cường đại, quả thật mạnh mẽ tới mức khiến người ta run rẩy. Có lẽ cho dù người của Hạ Hầu thị tới, trong cùng cấp bậc tinh thần lực bọn họ cũng chẳng sánh nổi Sở Hưu.

Thật ra trước đó mặc dù tinh thần lực của Sở Hưu khá mạnh nhưng còn chưa tới trình độ này.

Nhưng sau khi giết Trương Sở Phàm, nhận được truyền thừa chính thống của Ma Tâm Đường là Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp cùng Nhiếp Hồn Cửu Đại Thức, tinh thần lực của Sở Hưu có thể nói là trực tiếp tăng vọt lên một cảnh giới.

Võ công của Ma Tâm Đường có thể xưng là vừa quỷ dị vừa thần dị. Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp là pháp môn chuyên tu tinh thần lực. Còn Nhiếp Hồn Cửu Đại Thức lại là công pháp đem tinh thần lực cùng võ thuật, thậm chí cả võ công trong nhánh Phạt Đạo dung hợp cùng nhau, thần dị phi thường.

Giờ nếu Sở Hưu giao thủ với Hạ Hầu Vô Giang, chỉ cần y vận dụng tinh thần lực là có thể áp đảo triệt để Hạ Hầu Vô Giang.

Mà lúc này tinh thần lực của Sở Hưu cũng xảy ra biến hóa kỳ dị, tinh thần lực của y không ngờ lại như sợi tơ, phô thiên cái địa kéo tới các nơi khác trong Thúy Ngọc Các, như con nhện giăng tơ, vừa nhẹ nhàng vừa cứng cỏi. Ngoại trừ tông sư võ đạo hay cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất chuyên tu bí pháp tinh thần, không ai phát hiện ra biến hóa này. Mà lúc này trong Thúy Ngọc Các đương nhiên không có người như vậy.

Chiêu thức này chính là Khiên Ti Hồn Võng trong Nhiếp Hồn Cửu Đại Thức. Căn cứ theo giới thiệu của công pháp truyền thừa, sau khi tu luyện tới đại thành, nếu toàn lực thi triển, phương viên vài trăm trượng đều bị hồn võng này bao phủ, mỗi sợi tơ có thể quấn quanh tinh thần nguyên thần một võ giả, rút hồn đoạt phách, chỉ chớp mắt đã có thể lấy đi tính mạng kẻ khác.

Đương nhiên giờ Sở Hưu còn cách trình độ đó cả vạn dặm. Trước mắt công pháp này y chỉ dùng để nghe lén.

Toàn bộ âm thanh trong Thúy Ngọc Các đều thông qua Khiên Ti Hồn Võng truyền về phía Sở Hưu, hiện lên trong đầu y. Còn Sở Hưu lại phân ra hai luồng tinh thần lực, truyền tới Phương Trấn Kỳ và Lý công công.

Che bỏ những âm thanh linh tinh, bên tai Sở Hưu và hai người xuất hiện hai giọng nói quen thuộc, một là Trần công công, hai là Lý Nguyên.

Trần công công cùng Lý Nguyên cũng trong một gian phòng riêng của Thúy Ngọc Các, hơn nữa cách gian phòng của đám người Sở Hưu không xa.

Trong gian phòng ngoại trừ Trần công công còn một người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi, thực lực còn chưa tới Tiên Thiên, cử chỉ lỗ mãng, bộ dáng cà phất cà phơ.

Ánh mắt Lý Nguyên nhìn về phía người trẻ tuổi kia mang rõ vẻ khinh miệt, có điều hắn vẫn khách khí nói: “Trịnh công tử chơi đùa ở Đại Lương Thành vui vẻ chứ? Ngày mai công tử phải về Tây Nam rồi, đến lúc đó mong trịnh công tử thuật lại mọi chuyện ở đại lương thành đồng thời chuyển lời giúp cho Trịnh môn chủ, thái tử điện hạ rất có thành ý.”

Trịnh công tử kia cười ha hả nói: “Dễ thôi dễ thôi, thái tử điện hạ đã thể hiện như vậy rồi, sau khi về ta chắc chắn sẽ nói với cha ta, để Thiết Kiếm Môn thật sự đi theo thái tử điện hạ, sau này được ăn ngon uống say.”

Lúc này gương mặt Trịnh công tử kia lại lộ vẻ hèn mọn: “Đằng nào cũng tới mai ta mới về, hôm nay dẫu sao cũng phải chơi cho thống khoái mới được, chi tiêu trong Thúy Ngọc Các này...”

Ánh mắt Lý Nguyên càng thêm chán ghét nhưng hắn vẫn cười nói: “Trịnh công tử cứ vui vẻ thỏa thích là được. Ta đã nói với lão bản nơi này, tất cả tiêu phí của Trịnh công tử đều ghi cho ta.”

Trịnh công tử kia cười to đáp: “Lý đại nhân thật sảng khoái! Vậy ta sẽ không khách khí!”

Nói xong Trịnh công tử trực tiếp đẩy cửa hô lớn: “Tú bà đâu rồi? Mau gọi cô nương tới đây cho ta, ta muốn sáu. Không! Mười cô! Phải thon thả ngực to vào!”

Thúy Ngọc Các là thanh lâu cao cấp nhất Đại Lương Thành, không phải kỹ viện bình thường, người tới đây đều là quan lại quyền quý, có thân phận. Quả thật không mấy ai thô tục như Trịnh công tử này.

Ngược lại có người phẫn nộ định nói gì đó nhưng lại thấy Trịnh công tử đi ra từ gian phòng kia, lại được báo gian phòng đó thuộc về ai, đám người không ai dám nói gì nữa.

Mặc dù Lý Nguyên không phải người có quyền có chức gì tại Đông Tề, nhưng hắn là tâm phúc của thái tử điện hạ. Đắc tội với Lý Nguyên cũng là đắc tội với thái tử, cho nên trong khu vực Đại Lương Thành này không mấy ai dám động tới Lý Nguyên.

Sau khi Trịnh công tử ra ngoài, Lý Nguyên đóng cửa lại, cười lạnh khinh thường: “Môn chủ Thiết Kiếm Môn - Trịnh Thiên Đồ cũng coi như người tài, dùng một thanh kiếm sắt vụn dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, sáng tạo nên Thiết Kiếm Môn, trở thành thế lực đứng đầu trong năm môn ở Tây Nam. Ai mà ngờ con trai hắn lại kém cỏi như vậy, tửu sắc tài vận, đúng là chưa từng trải việc đời, quá sức mất mặt.”

Lần này thái tử định mời chào người của năm môn mười tám nhà mười một phái hai mươi ba trại. Thực tế thái tử đã sớm có hành động.

Năm môn mười tám nhà mười một phái hai mươi ba trại, thứ hạng của bọn họ càng ở trước càng có quyền thế. Năm môn thực lực mạnh nhất, hai mươi ba trại lại chỉ là đám giặc cướp thổ phỉ, thực lực yếu nhất.

Trong đó Thiết Kiếm Môn lại đứng đầu năm môn, môn chủ Trịnh Thiên Đồ là cao thủ cảnh giới nửa bước tông sư. Ở khu vực rừng núi hoang vu nơi Tây Nam, hắn dùng một thanh kiếm sắt rách nát dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, trở thành người đứng đầu năm môn. Đây cũng là người tài ba, được thái tử đặc biệt để mắt tới, giờ đã gần như xác định sẽ gia nhập dưới trướng thái tử.

Chính vì vậy hắn mới phái con trai mình Trịnh Thành Vinh tới, để hắn mở mang kiến thức ở Đại Lương Thành, xem xem rốt cuộc thành ý của thái tử ra sao.

Mấy ngày nay Lý Nguyên cùng Trần công công đều dẫn Trịnh Thành Vinh phóng túng xung quanh, có ý lung lạc triệt để đối phương, để Thiết Kiếm Môn toàn tâm toàn ý gia nhập dưới trướng thái tử điện hạ.

Di hồn

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3