Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 626 - Chương 626. Pháp Tướng Thuộc Về Sở Hưu

Chương 626. Pháp tướng thuộc về Sở Hưu

Những người này thật sự là hảo hữu chí giao chân chính của hắn, trước đó Thôi Nhạc nói với họ muốn cùng họ quản lý Tụ Nghĩa Trang không phải lừa gạt bọn họ mà là Thôi Nhạc thật sự nghĩ vậy.

Lang thang nửa đời, Thôi Nhạc cũng muốn có cơ nghiệp của bản thân, vì kiếm một tiền đồ hậu đại sau này của hắn, cho các hảo hữu của hắn. Đáng tiếc hắn tính sai, cái sai này kéo tất cả cùng chết!

Có Mạnh Cương ngăn trước người, hắn có thể trốn, cũng có tỷ lệ nhất định trốn thoát.

Nhưng bước chân Thôi Nhạc cuối cùng lại mãi mãi không bước ra. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, không ngờ lại trực tiếp đâm tay vào trong tâm mạch của mình, chỉ chớp mắt một lượng máu lớn bắn ra.

Máu tươi bắn ra chảy xuống dưới đất tạo thành một đóa hoa đỏ rực kỳ dị cao cỡ một người, cánh hoa đỏ tươi vô cùng mỹ lệ, lấp lánh ánh sáng đỏ máu dữ tợn.

Nếu người trong Phật môn tới sẽ rất dễ dàng nhận ra loại hoa này.

Nó gọi là Mạn Châu Sa Hoa, cũng gọi là Bỉ Ngạn Hoa, nó nở trên hoàng tuyền, đưa tang cho vong hồn!

Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, đánh về phía Sở Hưu. Đó là lực lượng đại biểu cho tử vong, là lực lượng mà Thôi Nhạc dùng tính mạng bản thân lôi kéo từ địa ngục tới.

Dưới đóa hoa Bỉ Ngạn nở rộ, huyết khí tan rã, ma khí tiêu tan, lực lượng đó khiến Sở Hưu cũng cảm thấy kinh hãi!

Đây không phải bí pháp liều mạng, quả thật là chiêu số đồng quy vu tận.

Trong chớp mắt này, pháp tướng Trấn Ngục Minh Vương sau lưng Sở Hưu đột nhiên thay đổi.

Huyết khí cùng ma khí vô biên dung nhập vào trong chuyển hóa Minh Vương Tướng thành Phật Đà Pháp Tướng. Có điều quanh người Phật Đà Pháp Tướng kia lại có màu đỏ máu khiến người ta trong lòng phát lạnh.

Còn ma khí vô biên lại hóa thành một thanh ma đao trong tay Phật Đà, nhìn bộ dáng không ngờ lại có phần tương tự với Thiên Ma Vũ của Sở Hưu.

Phật Đà màu máu cầm ma đao trong tay. Đây là pháp tướng chỉ thuộc về Sở Hưu, Sát Sinh Ma Phật Tướng!

Một đao chém xuống, ma khí vô biên vô hạn ngưng tụ thàn mũi nhọn, trực tiếp chém tan đóa Bỉ Ngạn Hoa đỏ máu kia, hóa thành vô số điểm đỏ tiêu tán trong bầu trời đêm.

Thôi Nhạc lúc này còn chưa chết, hắn cố chống người nhìn Mạnh Cương, há miệng nhưng không nói ra được điều gì.

Nhưng Mạnh Cương có thể đọc được từ khẩu hình của hắn. Chỉ có một chữ, đó là: Trốn!

Sau khi phun ra chữ này, thân thể Thôi Nhạc ầm ầm ngã xuống, không còn hơi thở.

Bỉ Ngạn Hoa là đóa hoa tử vong, chỉ có lấy cái chết bản thân mới có thể khiến Bỉ Ngạn Hoa nở rộ.

Đóa hoa này Thôi Nhạc đã tu cả nửa đời, nhưng khi thật sự dùng đến cũng là lúc chết của hắn.

Mạnh Cương không trốn chỉ ngơ ngác nhìn thi thể Thôi Nhạc.

Sở Hưu bỏ lại Sát Sinh Ma Phật Tướng tiêu tấn, bước tới một bước đã xuất hiện trước mặt Mạnh Cương, thản nhiên nói: “Ta vẫn luôn bái phục những người tuân theo nghĩa khí.”

Người bình thường nói xong câu này, câu tiếp theo chắc chắn là: Vì ngươi rất có nghĩa khí cho nên ta không giết ngươi.

Thế nhưng tiếp đó Sở Hưu lại nói: “Nếu ngươi đã nghĩa khí như vậy, ta sẽ giúp một tay tiễn ngươi lên đường. Các ngươi không thể sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, vậy chết cùng ngày cùng tháng cùng năm cũng tốt.”

Dứt lời Sở Hưu trực tiếp chấn vỡ tâm mạch Mạnh Cương. Hơn nữa Mạnh Cương cũng không hề phản kháng, có lẽ đối với hắn mà nói, giờ có phản kháng cũng vô nghĩa.

Nhìn thi thể đầy đất, sắc mặt Sở Hưu không hề thay đổi, nắm chắc thời gian mau chóng rời đi.

Đối với Sở Hưu mà nói, trên thế gian này chỉ có người mà y có thể giết và người y không thể giết.

Mặc dù rất bái phục đám người nghĩa khí này, nhưng ngươi đã đối địch với ta, vậy xin lỗi, ta vẫn phải giết ngươi.

Trong tình huống không có năng lực cảm giác lấy một địch nhiều, giờ Sở Hưu cũng không chịu nổi, tiêu hao rất lớn. Cho nên y định khôi phục lại trạng thái đỉnh phong đã rồi mới đi.

Hơn nữa Sở Hưu cũng không ngờ trong số rất nhiều công pháp trên người y, Đại Kim Cương Thần Lực lại được y tu luyện tới đại thành đầu tiên, ngưng tụ ra pháp tướng thuộc về bản thân.

Vốn dĩ Sở Hưu còn tưởng mình phải đạt tới cảnh giới tông sư võ đạo mới có thể lĩnh ngộ ngưng tụ ra pháp tướng. Không ngờ lần này tâm linh đột nhiên thông suốt, vậy mà lại ngộ ra Sát Sinh Ma Phật Tướng này.

Cơ sở của Đại Kim Cương Thần Lực là tu luyện cơ thể, nhưng tinh túy chân chính là pháp tướng mà mình ngưng luyện thành.

Có điều giờ có lẽ cả người sáng tạo ra Đại Kim Cương Thần Lực năm xưa cũng không nhận ra Đại Kim Cương Thần Lực của Sở Hưu. Rõ ràng là một môn công pháp Phật môn chính thống, thế nhưng tới tay Sở Hưu lại được tu luyện tới mức vô cùng quỷ dị, lung ta lung tung.

Ngay lúc Sở Hưu vừa bỏ trốn vừa khôi phục thực lực, cái chết của đám người Thôi Nhạc đã làm dấy lên sóng gió ngập trời.

Những nhóm người chết đi trước đó cũng thôi, đại đa số đều chỉ là hạng vô danh, nhưng đám người Thôi Nhạc lại chẳng phải hạng vô danh.

Lưu Hoa Công Tử - Thôi Nhạc, Diệu Ngọc quan chủ Diệu Huyền chân nhân, Cự Linh Tướng - Mạnh Cương. Ba vị này đều là cao thủ nổi tiếng trên đất Bắc Yên.

Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất đều có danh tiếng, ba vị này xem như cao thủ trong số võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất đông đảo. Thế nhưng cả ba đều chết trong tay Sở Hưu, còn liên lụy tới hơn mười mạng người khác.

Chuyện này như một chậu nước lạnh trực tiếp đổ lên đỉnh đầu dám người, cũng khiến những người có ý đồ đuổi giết Lâm Diệp đổi lấy tiền thưởng tỉnh táo lại.

Mãi tới lúc này bọn họ mới thật sự nghĩ lại, nếu Lâm Diệp này dễ giết như vậy, việc gì Nhiếp Nhân Long phải lấy vị trí trang chủ Tụ Nghĩa Trang ra treo thưởng?

Cho dù Nhiếp Nhân Long tức tới mức hồ đồ hắn cũng không thể làm việc dại dột như vậy được.

Đám người Thôi Nhạc đã chết, có điều coi như bọn họ công đức vô lượng.

Vì chính cái chết của họ ngược lại cứu vãn một loạt những kẻ định chui đầu vào chỗ chết khác.

Lúc này trong Tụ Nghĩa Trang, Nhiếp Nhân Long điên cuồng phá phách bình hoa, cái bàn, mọi thứ hắn có thể nhìn thấy.

Thất bại, lại thất bại. Tên Lâm Diệp này rốt cuộc từ đâu chui ra, hắn rốt cuộc có mấy cái mạng, vì sao nhiều người như vậy vẫn không giết được hắn?

Những đệ tử Tụ Nghĩa Trang xung quanh cũng sợ hãi thấp thỏm nhìn Nhiếp Nhân Long.

Từ khi Nhiếp Đông Lưu qua đời, vị trang chủ trước đây vốn vô cùng tỉnh táo, hỉ nộ không lộ chút manh mối lúc này lại trở nên vô cùng nóng nảy, nguy hiểm kinh người.

Nửa ngày sau Nhiếp Nhân Long giận dữ gầm lên: “Ta không tin dốc hết lực lượng Tụ Nghĩa Trang ta còn không giết được một tên tiểu bối Ma đạo!

Đi gọi Viên Cát đến đây, bảo hắn tiếp tục tính toán vị trí của Lâm Diệp. Lại tới Thanh Long Hội, trả giá lớn để bọn họ ra tay giết tên Lâm Diệp này đi!”

Lúc này một đệ tử Tụ Nghĩa Trang cười khổ nói: “Trang chủ, xin ngài tỉnh táo một chút. Viên Cát đại sư đã rời khỏi, e rằng hắn đã ra khỏi Bắc Yên rồi.

Còn Thanh Long Hội. Quy củ của họ ngài cũng hiểu mà. Nếu lúc trước chúng ta mời người của Thanh Long Hội tới ám sát Lâm Diệp còn có chút khả năng, có điều giờ thanh danh Lâm Diệp đã lan truyền, giá tiền mời Thanh Long Hội xuất thủ e rằng không thấp hơn so với ám sát tông sư võ đạo bao nhiêu.

Hơn nữa ngài cũng biết quy củ của Thanh Long Hội mà. Một khi tình huống xảy ra biến cố gì khiến người của Thanh Long Hội tử thương, vậy khoản nợ này lại tính lên đầu Tụ Nghĩa Trang chúng ta. Trang chủ, xin ngài nghĩ lại!”

Tống Tiếu Hàn Khốc 1

 

Bình Luận (21)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Ngày Trước
Chà, hình như đây là lần đầu tiên a Sở xuất thủ cứu võ giả tiền bốiemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Ngày Trước
Trần Thanh Đế tung 3 quyền, cường giả nửa bước Võ tiên sống dở chết dởemo
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
5 Ngày Trước
Nói thật là nếu một thế lực bất kỳ có một "Ngụy Thư Nhai" thì thế lực đó chắc chắn luôn duy trì đc sự phát triển có chỗ đứng trong giang hồ, nếu là một thế gia thì có thể đứng trong tốp đầu của thậm chí tranh vị trí số một của Thương Thủy Doanh thị, nếu là một thế lực trong ca dao giang hồ thì phải là thế lực mạnh nhất, còn nếu trong ngũ đại kiếm phái (h là tam đại kiếm phái), thì cũng thuộc hàng nhất nhì, ko kể đến có thể điều khiển tạo vật thiên địa như vô căn thánh hoả, thì không chỉ với tu vi Thiên địa thông huyền mà còn là khả năng nhìn xa trông rộng, hiểu thời thế hiểu lòng người, có uy danh hiển hách cùng thực lực đỉnh tiêm nhưng lại ko bá đạo phách lối, ko bảo thủ cỗ hũ, biết nhu cương đúng lúc đúng thời điểm mà còn ưu tiên thế hệ trẻ trong thế lực lên hàng đầu. Cuộc đời a Sở mà ko gặp đc lão Ngụy mà gặp bất kỳ đại lão nào khác trong nhánh Ẩn ma thì chắc cũng ko đc như bây h
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
7 Ngày Trước
Trớ trêu thay một đời kiêu hùng của đại tông sư bói toán, lần bói ra thiên cơ đỉnh cao nhất đời lại là việc môn phái mình bị diệt, haizzz
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
8 Ngày Trước
haiyaaa, đọc chương này mà hoài niệm ngày a Sở mới nhậm chức ở Quan Trung Hình Đường
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
Sao tác giả cứ nhấn mạnh cô nàng Lâm Phượng Vũ này ngực to vô não v nhỉ;))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
9 Ngày Trước
mỗi lần 2 cha nội hạng 3 hạng 4 chí tôn bảng, Chung Thần Tú với Quần Vô Thần gặp nhau là Quân Vô Thần như bị điên, gặp khắc chế cứng, khắc cả thực lực lẫn khắc khẩu=)))), may mà Chung Thần Tú tới kịp chứ ko a Sở lại phải tái tạo lại cơ thể
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Chí tôn bảng đệ nhất cường giả hiện tại cũng ko phải là người bình thường về "tâm thần", 5 hạng đầu chí tôn bảng chắc có mỗi môn chủ Thiên Môn là bth
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
A Bách Đông Lai hài hước điên
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
10 Ngày Trước
Đọc giới thiệu một người bth lên đx chân hoả luyện thần lại có thần nhãn là biết ngay có cơ duyên liên quan đến Chung Thần Tú rồi
Trả lời |4 trả lời
| 0

1

2

3