Đám người Mai Khinh Liên cho rằng Sở Hưu đang tỏ thái độ, nhưng thực tế Sở Hưu đang nói thật về mình.
Sở Hưu là y, Lâm Diệp cũng vẫn là y.
Lúc mới đầu, kỳ thật Sở Hưu không muốn dựa vào Ma đạo.
Y đã không cách nào phục chế con đường Sở Hưu thật sự đã đi trong cốt truyện gốc, huống hồ cho dù Sở Hưu muốn phục chế y cũng không biết rốt cuộc bản thân đã trải qua những chuyện gì trong cốt truyện gốc.
Cho nên đối với Sở Hưu, ban đầu y chỉ theo đuổi vốn liếng cùng lực lượng để mình có thể sống sót, chưa từng nghĩ tới chuyện gia nhập vào Ma đạo.
Nhưng không biết tạo hóa trêu ngươi ra sao hay số mệnh nhân quả thế nào, của cuối cùng vẫn có quan hệ với Ma đạo, thậm chí tới giờ nhân quả liên kết giữa hắn và nhánh Ẩn Ma càng lúc càng sâu. Lá cờ phục hưng Côn Luân Ma Giáo này, y có không muốn chống cũng phải chống.
Còn lúc này nghe Sở Hưu nói vậy, mọi người cũng bất giác thở phào một hơi, đặc biệt là Lục Tấn và Mai Khinh Liên.
Hai người bọn họ giao hảo với Sở Hưu, thế nhưng nếu cuối cùng Sở Hưu lựa chọn từ bỏ, vậy không chỉ chứng minh bọn họ nhìn người không tốt, còn tăng thêm nguy cơ bại lộ.
Đối với một số người, đặc biệt là những người luôn giấu mình trong bóng tối như nhánh Ẩn Ma, không thể làm bằng hữu còn sống, vậy chỉ có đường làm bằng hữu đã chết.
Ngụy Thư Nhai hài lòng gật đầu nói: “Nếu đã vậy thì ngồi xuống đi. Sở Hưu tiểu tử, lần này ta có chuyện cần ngươi xuất thủ, còn ban thưởng lại rất đơn giản. Cứ xem như quà ra mắt ta tặng ngươi đi. Nó là một cơ hội, một cơ hội có thể khiến ngươi tích lũy được đại lượng danh vọng tại nhánh Ẩn Ma chỉ trong thời gian rất ngắn.”
“Cơ hội gì?”
Trong đôi mắt mờ đục của Ngụy Thư Nhai lại toát ra vẻ sắc bén kinh người, lạnh lùng nói: “Một cơ hội đại diện cho Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma, cơ hội báo thù!”
Sở Hưu lập tức giật mình nói: “Nhánh Ẩn Ma định ra tay với toàn bộ Chính đạo trên giang hồ?”
Ngày trước Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma mặc dù bị diệt nhưng lại tạo được uy thế không nhỏ.
Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma là thế lực đầu tiên sau Côn Luân Ma Giáo buộc các tông môn Chính đạo phải liên thủ vây giết.
Thật ra nếu luận thực lực, lúc trước Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma cùng những người dưới trướng bọn họ cộng lại cũng không mạnh bằng Bái Nguyệt Giáo hiện tại.
Nhưng Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma khiến võ lâm Chính đạo kiêng kỵ như vậy là vì bọn họ thấy được uy thế phục hưng của Ma đạo.
Chỉ một tia lửa có thể trở thành đám cháy, Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma chính là tia lửa đó, cho nên phải đập tắt triệt để trước khi thế lửa thiêu khắp đồng bằng bắt đầu.
Có điều mặc dù Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma bại, nhưng liên minh Ma đạo của bọn họ lại không phải vô nghĩa.
Tối thiểu lúc ấy khi Ma đạo suy thoái nhất, đám người Ngụy Thư Nhai lại nói cho toàn bộ những đệ tử Ma đạo ẩn nấp trong bóng tối trên giang hồ, Ma đạo còn sức đánh một trận!
Cũng chính vì trận chiến ấy, năm người Ngụy Thư Nhai dựng lại lá cờ Ma đạo sau khi Côn Luân Ma Giáo bị phá hủy, ý nghĩa bất phàm.
Còn Ngụy Thư Nhai tuy lúc đó còn chưa đạt tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, nhưng địa vị của hắn trong Ma đạo đã sánh được với Chân Hỏa Luyện Thần.
Ngụy Thư Nhai khoát tay một cái nói: “Ta tin rằng sớm muộn gì cũng có ngày giới Ma đạo ra tay với võ lâm Chính đạo, có điều không phải hiện tại. Ta còn chưa điên cuồng như vậy. Giờ mà động thủ không phải cơ hội cho ngươi, mà là tiễn ngươi tới cõi chết.”
Nói xong Ngụy Thư Nhai mỉm cười tự giễu nói: “Nói thẳng ra giờ giới Ma đạo chúng ta còn không đánh nổi những tông môn Chính đạo, có hơi hèn một chút cũng chẳng sao. Biết rõ có không địch nổi còn hung hăng lao tới, đó mới là ngu.”
Chử Vô Kỵ ở bên kia nói rất sâu xa: “Nhưng ngày trước trên Cửu Thiên Sơn, ngài cùng bốn vị tiền bối khác biết không địch lại nhưng vẫn làm.”
Ngụy Thư Nhai thản nhiên nói: “Đó là ngoại lệ, thế gian này nếu toàn người khôn khéo, vậy bất cứ thế lực nào cũng chia năm sẻ bảy cả.
Có đôi khi trong một thế lực cần có những người làm kẻ ngu, cho dù mất mạng cũng không tiếc.”
Ngụy Thư Nhai tùy ý vung tay lên nói: “Được rồi, không nói mấy thứ cũ rích này nữa, nói chính sự đi.
Sở Hưu tiểu tử, ta không bảo ngươi đi đối phó với những đại phái Chính đạo. Giờ nhánh Ẩn Ma chúng ta cũng chẳng có thực lực tìm chúng báo thù.
Ta nói báo thù là báo thù những thế lực tham gia vây công chúng ta trên Cửu Thiên Sơn.
Ngày trước những tông môn Chính đạo tiến đánh Cửu Thiên Sơn của ta, có vô số thế lực nhỏ phụ thuộc vào họ; bỏ đá xuống giếng tấn công liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn chúng ta; lấy đầu chúng ta tới chỗ tông môn Chính đạo đổi lấy tiền thưởng và thanh danh.
Trận chiến đó, chiến lực đứng đầu Cửu Thiên Sơn chúng ta đều bị tông môn Chính đạo giết chết, nhưng phần lớn đệ tử cấp thấp đều chết trong tay đám người này!
Lũ chúng nó dùng tài nguyên lợi ích với thanh danh kiếm được từ trận chiến ngày đó phát triển hưng thịnh, giờ cũng đến lúc nên trả giá rồi!”
Nói đến đây, trong mắt Ngụy Thư Nhai lóe lên tia sáng lạnh, lập tức khiến nhiệt độ trong cả gian đại điện giảm xuống một chút.
Ngày trước Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma gây dựng liên minh Ma đạo rầm rộ cỡ nào? Thế nhưng chỉ trong một đêm toàn bộ lập úp, trong Ngũ Đại Thiên Ma cũng chỉ còn lại mình hắn thực lực yếu nhất, tuổi tác nhỏ nhất, kéo dài hơi tàn tới nay.
Suốt bao năm tháng qua, Tụ Nghĩa Trang đương nhiên căm hận, có điều hắn vẫn luôn nhịn xuống, vì chưa tới lúc báo thù.
Còn giờ giới Ma đạo đã bắt đầu quật khởi, nhánh Minh Ma do Bái Nguyệt Giáo cầm đầu thậm chí dám gióng trống khua chiêng thu nhận đệ tử trên giang hồ, chống chọi lại đám tông môn Chính đạo. Nhánh Ẩn Ma mặc dù tạm thời ẩn nấp giấu tài nhưng không thể không có chút động tĩnh nào được.
Ngụy Thư Nhai nhìn Sở Hưu nói: “Sở Hưu tiểu tử, ta sẽ cho ngươi một danh sách, cũng sẽ giao ngươi một số nhân thủ. Dựa theo những thế lực trên danh sách này thanh trừ từng nhà một. Không cần biết quá trình, ta chỉ cần kết quả.
Ba trăm năm trước những thế lực này đều rất nhỏ, không có danh tiếng trên giang hồ. Nhưng ba trăm năm sau, mượn nhờ lợi ích sau trận chiến đó, có một số thế lực đã vượt xa năm xưa.
Có điều ta tin, với thực lực của ngươi, muốn giải quyết những chuyện này đều không thành vấn đề. Sau khi chuyện này thành công ta sẽ triệu tập nhánh Ẩn Ma mừng công cho ngươi, để ngươi ngồi vững với thân phận đệ nhất nhân trong giới trẻ nhánh Ẩn Ma!”
Sở Hưu gật nhẹ đầu, ôm quyền trầm giọng nói: “Đa tạ Ngụy tiền bối.”
Đúng là Sở Hưu phải nói một tiếng đa tạ, cơ hội này mà Ngụy Thư Nhai trao cho hắn lần này quả thật rất lớn.
Cửu Thiên Sơn Ngũ Đại Thiên Ma có ý nghĩa phi phàm với nhánh Ẩn Ma, giờ Sở Hưu dẫn đầu báo thù cho Ngũ Đại Thiên Ma, thanh danh cùng uy vọng mà y nhận được quả thật không thể ước lượng.
Huống hồ sau chuyện này Ngụy Thư Nhai còn triệu tập toàn bộ nhánh Ẩn Ma mừng công cho y. Chuyện này quả thật là Ngụy Thư Nhai xây đài cho Sở Hưu, giúp y củng cố thân phận nhánh Ẩn Ma.
Từ đó trở đi, thân phận Lâm Diệp sẽ là truyền nhân trực hệ của Côn Luân Ma Giáo, không còn bất cứ điểm đáng ngờ nào.
Lực lượng của nhánh Ẩn Ma 1