Sát Sinh Ma Phật Tướng sau lưng Sở Hưu tiêu tán, đồng thời tay y cũng nắm lên Tham Đao phía sau.
Bảy thanh ma đao hại người hại mình, vốn dĩ Sở Hưu không định tùy tiện vận dụng thứ này.
Có điều giờ y đang cần nhanh chóng đánh bại đám người Liễu Tiệm Hồng, cho nên Sở Hưu chỉ có thể vận dụng sát chiêu bảy thanh ma đao.
Bảy thanh ma đao nhắm vào thất tình lục dục của con người, với thực lực hiện giờ của Sở Hưu, bất luận y vận dụng thanh đao nào cũng chỉ có thể chém ra một đao. Cho nên y nhất định phải lựa chọn thanh đao có thể hoàn toàn nhắm vào cảm xúc trong nội tâm Liễu Tiệm Hồng, bằng không y sẽ lãng phí một cơ hội.
Tham sân si hận ái ác dục, trong thất tình này, phần lớn mọi người không tránh khỏi chữ tham.
Có người tham tài, có kẻ tham sắc, có người tham luyến quyền thế lực lượng.
Liễu Tiệm Hồng là người ưa danh lợi, chữ tham này hắn trốn không thoát!
Tham Đao rời vỏ, chỉ trong chớp mắt, một luồng ma khí quỷ dị tru gào phóng ra, hấp thu tất cả lực lượng, dẫn dắt tâm ma của Liễu Tiệm Hồng.
Chỉ trong khoảnh khắc, hai mắt Liễu Tiệm Hồng đã ửng đỏ, tham lam trong lòng thậm chí đã hiện rõ lên mặt, khiến dung mạo vốn cứng rắn mạnh mẽ giờ vặn vẹo cực kỳ đáng sợ.
Tham lam trong lòng Liễu Tiệm Hồng rất nặng, thậm chí còn nặng hơn tưởng tượng của Sở Hưu.
Hắn là người tham lam, tham tiếng tăm, tham địa vị , tham quyền thế!
Bắc có Tụ Nghĩa Trang quật khởi từ dân gian, Nhiếp Nhân Long tụ nghĩa cao thủ dân dã khắp thiên hạ mới có Tụ Nghĩa Trang danh chấn giang ngày nay.
Còn Liễu Tiệm Hồng hắn tự nhận không kém gì Nhiếp Nhân Long!
Hắn vẫn luôn muốn gây dựng Hồng Diệp Sơn Trang thành Tụ Nghĩa Trang ở Đông Tề. Vì chuyện này hắn đã mưu tính vô số năm, sau khi bước vào cảnh giới tông sư võ đạo còn thiết lập vô số kế sách mưu đồ.
Cho nên hôm nay hắn không thể chết ở đây, cũng không muốn chết ở đây!
Theo Tham Đao chém tới, cương khí quanh người Liễu Tiệm Hồng thậm chí đã hơi thay đổi.
Cương khí của hắn vốn có màu đỏ rực, mặc dù Sở Hưu không nhận ra chủng loại cương khí, nhưng y có thể khẳng định đây tuyệt đối không phải của của Ma đạo.
Còn giờ cương khí quanh người Liễu Tiệm Hồng đã biến thành màu đen đỏ, tỏa ra một luồng khí tức tà ác quỷ dị, đây là dấu hiệu đã nhập ma!
Tham đao chém xuống, thôn tính hấp thu hết thảy.
Cương khí bị đao đó hấp thu, nhát kiếm mang theo ánh lửa tịch diệt kia không bị Tham Đao hấp thu hoàn toàn, nhưng theo ánh đao chém xuống, ma diễm vô tận bao phủ lấy nó, thậm chí cương khí quanh người Liễu Tiệm Hồng cũng vặn vẹo, không tự chủ được tràn vào trong Tham Đao, không ngờ lại trợ giúp Tham Đao áp chế chiêu kiếm của bản thân.
Ma khí chém xuống, đao cương tứ tán.
Trường kiếm trong tay Liễu Tiệm Hồng vỡ vụn, phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bay ngực lại phía sau, đập nát một loạt bàn ghế.
Hai mắt Sở Hưu cũng hơi đỏ, có điều y dùng tinh thần lực cường đại của mình chế trụ phản phệ của Tham Đao sau đó hời hợt cắm Tham Đao vào vỏ.
Linh cảm của bảy thanh ma đao bắt nguồn từ đao pháp chí tôn thời Thượng cổ, Thất Đại Hạn. Mặc dù nó không dẫn dắt được uy thế thiên địa như Thất Đại Hạn nhưng lực lượng thất tình của con người cũng cực kỳ kinh khủng.
Chỉ cần ngươi không phải thánh nhân thanh tâm quả dục, khi đối mặt với bảy thanh ma đao này chắc chắn sẽ bị bảy thanh ma đao ảnh hưởng. Khác biệt chỉ là ảnh hưởng lớn hay nhỏ mà thôi.
Liễu Tiệm Hồng danh hiệu là Phong Vũ Kiếm Hiệp, chữ ‘hiệp’ này của hắn không biết thật sự là do người khác tặng cho hắn hay do chính hắn tìm người tung ra ngoài. Có điều hôm nay dưới Tham Đao, Liễu Tiệm Hồng xem như lộ rõ nguyên hình.
Hắn có lẽ là hiệp, chẳng qua là một tên ‘hiệp’ rất tham.
Liễu Tiệm Hồng che vùng ngực đau đớn từng cơn, ánh mắt nhìn Sở Hưu đầy tuyệt vọng.
Hắn vừa bước vào cảnh giới tông sư võ đạo một năm, đang vô cùng đắc ý, nghĩ cách biến Hồng Diệp Sơn Trang thành Tụ Nghĩa Trang ở Đông Tề, để Hồng Diệp Sơn Trang hoàn toàn quật khởi, đứng trong ca dao giang hồ.
Thế nhưng ai mà ngờ, tất cả đều bị hủy diệt vào ngày hôm nay.
Thậm chí Liễu Tiệm Hồng còn âm thầm oán hận tiên tổ chưa từng gặp kia, vì sao lúc trước lại tham gia tiêu diệt liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn gì đó?
Với thực lực tiềm lực của mình, cho dù không có vốn liếng mà tiên tổ lưu lại, mình cũng có thể tu luyện tới cảnh giới tông sư võ đạo!
Mắt thấy Sở Hưu bước từng bước một tới, trường kiếm trong tay Liễu Tiệm Hồng đã vỡ, có điều dù sao hắn cũng là tông sư võ đạo, còn có sức đánh một trận.
Thân là võ giả, đại đa số đều rất rắn rỏi, đối mặt với đường cùng cũng không mấy ai quỳ xuống đất xin tha, phần lớn mọi người đều lựa chọn liều mạng
Ngay lúc Liễu Tiệm Hồng chuẩn bị liều mạng, Sở Hưu lại dừng lại trước mặt hắn, lạnh nhạt nói: “Liễu đại hiệu, ngươi chinh chiến bao năm mới có thực lực địa vị như hiện tại, cứ thế chết đi không thấy đáng tiếc ư?”
Liễu Tiệm Hồng nghe Sở Hưu nói vậy lập tức động tâm, hắn giãy dụa đứng lên nói: “Ngươi muốn sao?”
Giờ nếu Lâm Diệp muốn giết hắn báo thù, vậy căn bản không cần nói nhiều, bồi thêm một đao là được.
Có điều giờ nghe ý tên Lâm Diệp này có vẻ còn đường sống?
Sở Hưu nói: “Ta nghĩ trước đó ta đã nói với Liễu đại hiệp rồi mà.
Liễu đạo hiệp, muốn thanh danh có thanh danh, muốn thực lực có thực lực. Ngươi có thể triệu tập các thế lực khác sắp bị nhánh Ẩn Ma trả thù, tạo thành liên minh cùng ngăn cản nhánh Ẩn Ma.”
Liễu Tiệm Hồng nghe vậy giọng run run hỏi lại: “Rốt cuộc ngươi định làm gì?”
Ý tưởng này của Lâm Diệp rất tốt, thậm chí có thể nói là phương pháp tuyệt hảo để phá cục, nhưng vì sao chính y lại nói ra? Rốt cuộc y là người phe nào?
Đáy lòng Liễu Tiệm Hồng như có một suy đoán, nhưng hắn lại không dám nói ra.
Sở Hưu cúi đầu, nhìn Liễu Tiệm Hồng, trầm giọng nói: “Làm gì ư? Với tâm trí thủ đoạn của Liễu đại hiệp chẳng lẽ không đoán ra ư?
Những thế lực tham gia trận chiến Cửu Thiên Sơn phân bố khắp giang hồ, tìm từng nhà một thì vừa tốn công vừa mất thời gian, chẳng bằng tập trung hết lại một chỗ, giết cũng tiện. Phải không?”
“Không thể nào!”
Liễu Tiệm Hồng gầm lên một tiếng, hét lớn: “Cho dù ngươi giết ta, ta cũng không làm chó săn cho đám Ma đạo các ngươi, không làm chuyện vô sỉ khốn nạn như vậy. Ngươi đang hại ta vào chốn vạn kiếp bất phục, khiến Liễu Tiệm Hồng ta bị toàn bộ giang hồ phỉ nhổ!”
Liễu Tiệm Hồng có thể tưởng tượng nếu mình đáp ứng Lâm Diệp này, mọi chuyện sẽ diễn biến ra sao.
Tại Đông Tề hắn đang có thanh danh hiệp nghĩa không nhỏ, nhưng lúc đó sẽ thân bại danh liệt, bị toàn bộ giang hồ phỉ nhổ.
Trở thành chó săn cho Ma đạo, trợ giúp nhánh Ẩn Ma lừa giết nhiều đồng liêu như vậy, từ đó trở đi cho dù hắn không chết cũng chẳng còn đất dung thân trên giang hồ.
Liễu Tiệm Hồng đúng là người tham lam, ham danh lợi, nhưng hắn cũng có giới hạn của mình.
Mấy chục thế lực, cho dù bọn họ chỉ phái tinh nhuệ tới cũng phải hơn nghìn người. Hắn làm thế tương đương với giúp Lâm Diệp lừa giết hơn nghìn người. Chỉ sợ cả đời này hắn cũng chẳng giết nhiều người như vậy.
Nhập ma