Sầm Phu Tử cười lạnh nói: “Được, không giao Hướng gia ra. Ngươi nói thử xem chúng ta lấy gì ra ngăn cản Lâm Diệp? Hơn hai trăm tinh nhuệ trong nhánh Ẩn Ma, trực tiếp giết hơn ngàn người trong Hồng Phong Cốc! Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất của đối phương thậm chí còn gấp đôi Ba Sơn Kiếm Phái chúng ta, ngươi nói xem đánh thế nào?
Lâm Diệp kia mặc dù là võ giả tiểu bối nhưng có thể tùy ý giết chết Liễu Tiệm Hồng của Hồng Diệp Sơn Trang, vày chiêu giết chết lão tổ Dương gia. Thực lực đó ngươi còn cho hắn là võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất chắc?
Rốt cuộc là đạo nghĩa quan trọng hay Ba Sơn Kiếm Phái quan trọng, ngươi nói thử xem?
Bành Xung, nếu vì chuyện này mà Ba Sơn Kiếm Phái ta bị tổn thương, ngươi chính là tội nhân thiên cổ của Ba Sơn Kiếm Phái ta!”
Bành Xung lúc này chộp được sơ hở trong lời nói của Sầm Phu Tử, vội vàng nói: “Ngươi nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi cho rằng chưởng môn không bằng tên Lâm Diệp kia sao?”
Sầm Phu Tử vừa định phản bác đã nghe Trần Kiếm Không ngồi trên ghế chủ quát lớn: “Im hết đi cho ta!”
Nghe xong lời này, Bành Xung cùng Sầm Phu Tử không dám khắc khẩu nữa.
Thân là tông sư võ đạo duy nhất trong Ba Sơn Kiếm Phái, uy tín của Trần Kiếm Không vẫn rất lớn.
Nhìn mọi người xung quanh, lông mày Trần Kiếm Không không khỏi nhíu lại.
Thật ra bỏ qua lập trường của Sầm Phu Tử cùng Bành Xung, hai người nói đều rất có lý.
Đối với Ba Sơn Kiếm Phái mà nói, nếu không quan tâm tới Hướng gia không chỉ khiến đệ tử nhà mình trong lòng nguội lạnh mà còn khiến người ngoài cười nhạo, nói Ba Sơn Kiếm Phái nhát gan sợ chết, còn nói bọn họ trước khi Lâm Diệp bộc lộ thực lực còn ôm việc định ra tay bảo hộ Hướng gia, giờ thấy thực lực đối phương trở nên mạnh mẽ lại thành nói một đằng làm một nẻo.
Nhưng nếu Ba Sơn Kiếm Phái quản chuyện này, vậy Trần Kiếm Không lại chẳng mấy lòng tin.
Mặc dù thực lực của Ba Sơn Kiếm Phái mạnh hơn Thương Lan Kiếm Tông đã suy sụp kia nhiều, nhưng đối mặt với nhánh Ẩn Ma, cho dù chỉ là võ giả tiểu bối như Lâm Diệp, nhưng sau khi biết thực lực đối phương, Trần Kiếm Không cũng không nắm chắc.
Đúng lúc này, gia chủ Hướng gia chợt cắn răng quỳ xuống trước mặt Trần Kiếm Không hạ giọng nói: “Xin chưởng môn cứu Hướng gia ta một lần. Hướng gia ta đồng ý hoàn toàn gia nhập vào Ba Sơn Kiếm Phái, từ nay trung thành với Ba Sơn Kiếm Phái, vĩnh viễn không phản bội!”
Trước kia mặc dù Hướng gia và Ba Sơn Kiếm Phái có quan hệ mật thiết nhưng vẫn là hai thế lực. Còn giờ nếu Hướng gia hoàn toàn gia nhập vào Ba Sơn Kiếm Phái, có thể nói là khiến thực lực Ba Sơn Kiếm Phái tăng cường thêm nhiều.
Nếu trong lúc bình thường, Trần Kiếm Không đương nhiên tán thành chuyện này. Có điều giờ chuyện này chẳng khác nào củ khoai lang nóng bỏng tay, khiến Trần Kiếm Không không biết nên xử lý thế nào mới ổn.
Cho nên Trần Kiếm Không không trực tiếp đáp ứng mà vuốt cằm rầu rĩ: “Cái này...”
Gia chủ Hướng gia cắn răng một cái nói: “Chưởng môn, Hướng gia này ngày trước khi vây giết liên minh Ma đạo Cửu Thiên Sơn từng chiếm được một viên Tam Sắc Linh Tinh. Ta đồng ý dâng nó ra, lấy Tam Sắc Tinh Linh làm trận nhãn phát động Tử Tiêu Lôi Đình Kiếm Trận của Ba Sơn Kiếm Phái, chống cự lại nhánh Ẩn Ma!”
Nghe xong lời này, Trần Kiếm Không lập tức động tâm!
Cái gọi là Tam Sắc Linh Tinh chính là tinh hạch ở nơi nguyên khí cực kỳ nồng đậm, bồi dưỡng hơn ngàn năm thậm chí vạn năm mới kết thành, bên trong ẩn chứa nguyên khí ngũ hành tinh khiết nhất.
Trong đó quý giá nhất đương nhiên là Ngũ Sắc Linh Tinh. Hướng gia lấy ra Tam Sắc Linh Tinh đã coi là chí bảo rồi.
Quan trong nhất là cho dù Linh Tinh này chỉ có một màu cũng đủ phát động đại trận hộ sơn Tử Tiêu Lôi Đình Kiếm Trận của Ba Sơn Kiếm Phái, còn lại đương nhiên thuộc về Ba Sơn Kiếm Phái.
Hướng gia vì bảo mệnh đã giao hết tất cả gia sản, đối với Hướng gia mà nói, Ba Sơn Kiếm Phái gần như là hy vọng duy nhất của bọn họ.
Trần Kiếm Không suy nghĩ một lát rồi đứng dậy đỡ gia chủ Hướng gia lên, cười ha hả nói: “Hướng lão đệ không cần phải vậy, ngươi ta là thông gia, là người thân mà. Hướng gia ngươi xảy ra chuyện, Ba Sơn Kiếm Phái chúng ta đương nhiên không bỏ mặc rồi.”
Gia chủ Hướng gia vội vàng cảm động rơi nước mắt, cám ơn rối rít, nhưng trong lòng cười lạnh không thôi.
Lần này nếu không phải Hướng gia bọn hắn dốc hết gia sản ra, chắc hẳn Trần Kiếm Không đã không che chở cho Hướng gia bọn hắn.
Thanh Phong Sơn Trang thấy cảnh này vội vàng nói: “Chưởng môn, không thể! Chúng ta lựa chọn che chở cho Hướng gia, đối đầu với nhánh Ẩn Ma, cho dù có Tử Tiêu Lôi Đình Kiếm Trận ngăn cản được Lâm Diệp, vạn nhất lại dẫn tới càng nhiều cao thủ cường giả trong nhánh Ẩn Ma thì sao?”
Trần Kiếm Không thản nhiên đáp: “Khi đó càng dễ, nếu nhánh Ẩn Ma dám phát động nhiều cường giả như vậy thì các đại phái Chính đạo khác cũng chẳng thể mặc kệ không hỏi được.
Hơn nữa ta cũng định phái người tới đưa tin cho Thiên Sư Phủ.
Trong Hồng Phong Cốc, Lâm Diệp kia ra tay giết hơn ngàn người, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, tin rằng Thiên Sư Phủ đã sớm nhận được tin.
Chỉ cần Lâm Diệp kia dám đến, ta tin Thiên Sư Phủ sẽ không để sống chết mặc bây. Dù sao Ba Sơn Kiếm Phái chúng ta cũng có chút giao tình với Thiên Sư Phủ.”
Nghe Trần Kiếm Không nói vậy, Sầm Phu Tử cũng không thể nói thêm gì nữa, có điều hắn vẫn thấy bất an.
Chưởng môn quá khinh địch, đặc biệt là đặt hy vọng vào Thiên Sư Phủ.
Thiên Sư Phủ đúng là có giao tình với Ba Sơn Kiếm Phái, thậm chí đại trận hộ sơn của Ba Sơn Kiếm Phái hiện giờ, Tử Tiêu Lôi Đình Kiếm Trận cũng do cao thủ của Thiên Sư Phủ liên hợp cùng Ba Sơn Kiếm Phái bố trí.
Nhưng sau này giao tình của Ba Sơn Kiếm Phái và Thiên Sư Phủ phai nhạt dần, không vì gì khác, chính do có quãng thời gian thực lực Thiên Sư Phủ suy sút khá nhiều, còn thời gian đó Ba Sơn Kiếm Phái lại xuất hiện một vị cường giả lĩnh ngộ được Thời Gian Kiếm Đạo, bèn thiếu cung kính với Thiên Sư Phủ.
Còn tới giờ Thiên Sư Phủ đã quật khởi trở lại, Ba Sơn Kiếm Phái lại trở lại dáng dấp ban đầu, lúc này tới cầu người ta hỗ trợ, Thiên Sư Phủ có để ý tới không?
Có điều giờ Trần Kiếm Không đã quyết định, Sầm Phu Tử cũng không tiện nói thêm điều gì.
Mười ngày sau đó, dưới Ba Sơn, Sở Hưu dẫn theo La Tam Thông cùng Triệu Thừa Binh trở lại Tây Sở, lập tức mang người tới thẳng Ba Sơn.
Nhánh Ẩn Ma cũng có tình báo của mình, khi Sở Hưu trở về Tây Sở đã có người truyền tin cho y, nói Ba Sơn Kiếm Phái đã quyết định bảo vệ Hướng gia, lúc này tất cả người của Hướng gia đều ở trong Ba Sơn Kiếm Phái.
Khi Sở Hưu nhận được tin tức này còn kinh ngạc một hồi. Trần Kiếm Không cùng những trưởng lão của Ba Sơn Kiếm Phái kia đầu óc có vấn đề rồi à? Không ngờ lại quyết định như vậy!
Trận chiến trong Hồng Phong Cốc, Sở Hưu đã bộc lộ tất cả lực lượng, Ba Sơn Kiếm Phái hẳn phải biết năng lực của mình ra sao chứ?
Trong số các đại phái trên ca dao giang hồ, Ba Sơn Kiếm Phái được truyền thừa khá lâu, có thể lên tới vài ngàn năm. Nhưng nếu xét theo thực lực, Ba Sơn Kiếm Phái mặc dù không phải yếu nhất nhưng chỉ có thể đếm ngược từ dưới lên.
Hướng gia phải chết