Trọng Sinh Làm Giáo Chủ Ma Giáo - Côn Luân Ma Chủ (Dịch Full)

Chương 799 - Chương 799. Uy Hiếp 2

Chương 799. Uy hiếp 2

Chắp tay trước ngực, Hư Ngôn miệng thả lôi âm, Cửu Biến Sư Tử Hống được thi triển trực tiếp ép lui Mai Khinh Liên. Có điều không đợi hắn động thủ, Mai Khinh Liên đã lại lao tới, chuyện này khiến Hư Ngôn tức tới phát điên.

Xá Nữ Đại Pháp của Âm Ma Tông thần dị ở chỗ nó không phải ảo thuật tinh thần lực đơn thuần mà là lặng lẽ xâm lấn vào tâm linh đối tượng.

Cũng như vừa rồi, rõ ràng là giao thủ chính diện, thế nhưng không hiểu sao Hư Ngôn lại lâm vào ảo thuật, thiếu chút nữa bị Mai Khinh Liên đánh lén, trước đó hắn thậm chí không hề phát giác.

Loại thủ đoạn ảo thuật vô thanh vô tức này càng khiến người ta e dè.

Hư Ngôn có tự tin dùng thực lực, ý chí cùng lực lượng khí huyết cường đại của mình vượt qua Xá Nữ Đại Pháp, nhưng thực tế hắn nhầm, cũng đã coi thường Mai Khinh Liên.

Thế gian này chỉ có ngàn ngày làm trộm, đâu ai ngàn ngày phòng trộm?

Hư Ngôn lúc nào cũng phải giữa tâm trạng căng thẳng để phòng ngự ảo thuật của Mai Khinh Liên, cho nên càng đánh hắn càng mệt mỏi, thậm chí lúc này chẳng còn cả tâm trạng cứu viện Nhiếp Nhân Long.

Bên phái Hư Ngôn muốn cứu viện lại bị Mai Khinh Liên ngăn cản. Có điều một bên khác lại bị người khác đánh lui, không phải Lục tiên sinh đang giao thủ cùng Yến Hoài Nam mà là Phương Đại Thông của Cự Linh Bang.

Không phải vì thực lực Phương Đại Thông mạnh hơn Yến Hoài Nam mà do đối thủ của hắn hơi yếu.

Trong tông sư võ đạo bản thân Liễu Hồng Diệp là loại hơi yếu, lại thêm truyền thừa của hắn không mạnh, cho nên thực lực chỉ có hạn.

Lần trước hắn giao thủ cùng Sở Hưu chỉ vài chiêu đã bị đánh bại, lúc này đối mặt với vị bang chủ Cự Linh Bang Phương Đại Thông, Liễu Hồng Diệp chống cự cũng cực kỳ miễn cưỡng.

Cự Linh Võ Điển của Cự Linh Bang dung hợp hơn trăm loại võ công của các thế hệ Cự Linh Bang. Mặc dù trên giang hồ đây không phải thần công bí điển nổi danh gì, có điều uy lực cũng không yếu. Sau vài chục chiêu, Liễu Hồng Diệp đã bị Phương Đại Thông đánh trọng thương hộc máu.

Sau khi giải quyết xong Liễu Hồng Diệp, Phương Đại Thông bất giác nhìn sang phía Sở Hưu cùng Nhiếp Nhân Long.

Nhiếp Nhân Long vội vàng nói: “Phương bang chủ, mau tới giúp ta!”

Phương Đại Thông định xuất thủ, có điều lúc này Sở Hưu lại lạnh lùng nói: “Phương bang chủ, hai ta trước nay không oán không thù. Hôm nay ngươi tới tham gia liên minh trừ ma này ta cũng có thể bỏ qua, giờ ngươi rút lui, ta coi như chưa xảy ra chuyện gì.

Nếu không, hôm nay cho dù ta có thua chạy, bị ép nấp vào trong bóng tối cũng quyết không chết không thôi với Cự Linh Bang các ngươi.

Ngươi hủy tiền đồ của ta, ta sẽ giết cả nhà nhà ngươi.

Phương bang chủ, ngươi phải nghĩ cho kỹ vào. Hôm nay nếu ngươi ra tay, tương lai tốt nhất đừng rời vợ con già trẻ nhà ngươi một tấc, đừng đi xa tâm phúc Cự Linh Bang nhà ngươi một bước. Nếu không ta gặp ai giết nấy!”

Phương Đại Thông trong lòng phát lạnh, đang định ra tay lại ngưng bặt lại.

Với tính cách cùng thực lực Sở Hưu, hắn tin y nói được làm được.

Giao đấu chính diện ngay hắn cũng không nắm chắc thắng được Sở Hưu, càng không nói tới một kẻ địch kinh khủng như vậy lại không biết xấu hổ nấp trong chỗ tối, thời thời khắc khắc nghĩ tới việc cắn ngươi một cái.

Đôi khi thứ đáng sợ không phải là mãnh hổ giương nanh múa vuốt trước mặt ngươi mà là con rắn độc nấp trong chỗ tối, không biết lúc nào sẽ nhào tới!

Phương Đại Thông do dự như vậy, Nhiếp Nhân Long lập tức lâm vào hiểm cảnh, thiếu chút nữa trúng đao của Sở Hưu.

Hắn tức giận hét lớn: “Phương Đại Thông! Đầu óc ngươi có vấn đề hay sao? Từ khi ngươi gia nhập liên minh trừ ma ngươi đã không còn đường rút lui nữa! Lời của yêu nhân Ma đạo mà ngươi cũng tin à? Cho dù ngươi có đi Sở Hưu cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi! Hôm nay chúng ta cùng liên thủ giết chết hắn ở đây, còn lo gì sau này?”

Cự Linh Bang trước nay luôn không nóng không lạnh, mặc dù không suy yếu nhưng cũng chẳng phát triển quá lớn. Chuyện này có liên quan trực tiếp tới tính cách của Phương Đại Thông này.

Kẻ này quả thật thiếu quyết đoán, hay do dự.

Lúc này hắn đã gia nhập liên minh trừ ma, thế nhưng ngay lúc mấu chốt bị Sở Hưu uy hiếp một tiếng lại do dự. Đổi lại là ai cũng hận tới ngứa răng ngứa lợi.

Thiên Ma Vũ trong tay Sở Hưu mang theo ma khí ngập trời liên tục chém xuống, đồng thời Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp cũng được thi triển, hóa thành Trấn Hồn U Minh Khúc không ngừng quấy rối Nhiếp Nhân Long, từ từ suy yếu lực lượng của hắn.

Dùng cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất giết chết tông sư võ đạo thành danh đã lâu như Nhiếp Nhân Long, Sở Hưu làm được tới mức này đã là cực hạn. Vừa rồi nếu Phương Đại Thông nhúng tay vào, thắng bại còn chưa biết.

Nhưng giờ Phương Đại Thông do dự trong một chớp mắt ngắn ngủi, trên người Nhiếp Nhân Long đã nhiều thêm vài vết thương.

Thấy cảnh này, Phương Đại Thông mới cắn răng xuất quyền đánh về phía Sở Hưu.

Đúng như Nhiếp Nhân Long đã nói, hắn không còn đường lui. Bất kể Sở Hưu nói thật hay nói dối, giờ trước mắt hắn chỉ có cách đặt cược một lần, cược Nhiếp Nhân Long sẽ thắng, Sở Hưu sẽ chết!

Giết y!

Thân thể trọng thương của Nhiếp Nhân Long không lùi mà tiến, Càn Khôn Lăng Vân Thủ được y thi triển tới cực hạn, âm dương nhị khí hội tụ trong lòng bàn tay, trực tiếp cuốn lấy Thiên Ma Vũ trong tay Sở Hưu, thậm chí khiến y không cách nào thoát thân.

Thấy quyền của Phương Đại Thông sắp đánh xuống, một thân ảnh màu đen đột ngột xuất hiện sau lưng Sở Hưu, há miệng rộng, quỷ đói dữ tợn gào thét bay ra, lực lượng quỷ dị hấp thu hết thảy, trực tiếp nhào về phía Phương Đại Thông.

Trước đó Phương Đại Thông chỉ tập trung giao thủ cùng Liễu Hồng Diệp, mặc dù thực lực hắn mạnh hơn Liễu Hồng Diệp, có điều hắn cũng không dám phân tâm trong tình huống giao thủ với một tông sư võ đạo khác. Cho nên tình hình giao thủ trước đó giữa Nhiếp Nhân Long và Sở Hưu ra sao, hắn không thấy được.

Lúc này thấy có thứ quỷ dị như vậy xuất hiện trước mặt, lại còn thấp thu bất cứ lực lượng gì, thậm chí định cắn lấy bản thân, Phương Đại Thông vô thức định lui lại phía sau, sau đó mới nghĩ cách đẩy lùi.

Có điều Phương Đại Thông rút lui như vậy lại khiến Nhiếp Nhân Long phun ra một ngụm máu tươi.

Bảy phần là vì dùng sức quá độ động tới nội thương, ba phần vì tức giận về Phương Đại Thông.

Giờ khắc này Nhiếp Nhân Long rốt cuộc cũng hiểu một đạo lý, dựa vào người khác không bằng dựa vào mình. Cái gọi là liên minh nhìn thì cường đại, nhưng thực chất chỉ là một đám ngu ngốc vướng víu. Kẻ lừa mình luôn luôn là người một nhà.

Đến thời khắc mấu chốt phải liều mạng rồi Phương Đại Thông vẫn cẩn thận phòng thủ, đúng là hèn nhát tới cùng cực.

Hắn đi thì chẳng sao, nhưng lại lừa Nhiếp Nhân Long tới thảm, Nhiếp Nhân Long đã tới nước nỏ mạnh hết đà.

Đương nhiên hành động này của Phương Đại Thông thật ra không phải cố tình lừa gạt Nhiếp Nhân Long. Đây là do bản tính của hắn, là phản ứng theo bản năng.

Đừng nhìn Phương Đại Thông tướng mạo cao lớn uy mãnh, danh hiệu còn là Cự Linh Thần Tướng mạnh mẽ tới cực điểm.

Ẩn dưới bề ngoài mạnh mẽ đó là một trái tim cực kỳ mẫn cảm thận trọng.

Một khi có gió thổi cỏ lay, hắn sẽ lựa chọn cách đảm bảo nhất, cẩn thận hết mức.

Dìu ta

 

Bình Luận (0)
Comment