Chương 1010: Hồng Hưng vs Hòa Hợp Đồ
Chương 1010: Hồng Hưng vs Hòa Hợp ĐồChương 1010: Hồng Hưng vs Hòa Hợp Đồ
Chương 1010: Hồng Hưng vs Hòa Hợp Đồ
Lần này, Đại Thanh Hùng nể mặt đại ca Trương Cửu Đỉnh, đàm phán với Lão Yêu hoàng đế Băng Nha Tài tại quán trà Lục Vũ, quán trà nổi tiếng nhất Hồng Kông.
Trong buổi đàm phán, Đại Thanh Hùng chiếm thế thượng phong về đạo đức giang hồ, gác chân lên ghế, dùng giọng nói siêu lớn của mình, nước bọt văng tung tóe vào mặt Băng Nha Tài, không ngừng chỉ trích, yêu cầu Băng Nha Tài giao ra Ải Tử Chu, một trong Thập Nhị Hoàng Thúc của bọn hắn.
Ải Tử Chu đã bị Trần Chí Siêu bắt đi, đang ngồi tù, giao kiểu gì?
Băng Nha Tài hắn giao con khỉ à?
Đại Thanh Hùng không chịu buông tha, dùng giọng nói như sấm rền, liên tục phun nước bọt vào mặt Băng Nha Tài.
Băng Nha Tài cho dù không bị tức chết cũng sẽ bị chết đuối.
Bất đắc dĩ, hắn đành phải cúi đầu xuống, đồng ý bỏ ra một triệu đô la bồi thường thiệt hại cho cuộc chiến lần này.
Đại Thanh Hùng không đồng ý.
Trương Cửu Đỉnh đứng ra hòa giải, cuối cùng tăng lên ba triệu đô la.
Ải Tử Chu vì muốn kiếm ba trăm nghìn đô la của Charles, thuê người ám sát Thạch Chí Kiên.
Ngược lại, Thạch Chí Kiên vòi vĩnh Hòa Hợp Đồ ba triệu đô la.
Thạch Chí Kiên tin rằng, đến lúc đó cho dù hắn có tha cho tên khốn Ải Tử Chu kia, đám người Băng Nha Tài cũng sẽ không tha cho tên "hại nước hại dân" này. ...
Ba ngày.
Hồng Kông loạn như cào cào.
Vì tất cả thanh tra người Hoa đồng loạt "nghỉ phép", hắc bạch lưỡng đạo mất hết trật tự.
Đập phá cướp bóc, phóng hỏa đánh nhau xuất hiện khắp đường phố ngõ hẻm.
Cư dân người Tây liên tục bị quấy rối, không biết kêu ai, bất đắc dĩ phải bỏ tiền thuê vệ sĩ.
Bên này, bang phái mới nổi Hồng Hưng Xã lại mở màn "cuộc chiến sống mái" với Hòa Hợp Đồ, bang phái lâu đời, khắp nơi đều là cảnh đao kiếm, máu chảy thành sông.
Toàn bộ đảo Hồng Kông trở thành vùng đất vô chủ.
Ngày hôm đó, tất cả các tờ báo và tạp chí lớn của Hồng Kông đều bắt đầu đưa tin về tình hình đáng phẫn nộ này.
Minh Báo, Đông Phương nhật báo, Tinh Đảo nhật báo, ngay cả "Hổ Báo" được người Tây coi trọng nhất cũng bắt đầu lên án, chỉ trích những gì đang xảy ra ở Hồng Kông, đăng tải những "bài xã luận" sắc bén.
Dương Uy Lợi, tổng biên tập của 'Hổ Báo" là một quý tộc của đế quốc Anh, còn dùng câu: "Trời phẫn nộ, người oán hận, quỷ khóc thần sầu; Hương Giang xinh đẹp hóa thành địa ngục vô trật tự” làm tiêu đề cho bài xã luận.
Hơn nữa, bài báo này còn được Thời Báo của Anh đăng tải lại, khiến cho những gì đang xảy ra ở Hồng Kông nhanh chóng lan truyền ra thế giới bên ngoài. Trong nháy mắt, tình trạng vô trật tự của Hồng Kông "nổi tiếng khắp nơi", cũng khiến cho vô số chính khách của đế quốc Anh mất mặt.
Rất nhanh, Charles nhận được áp lực từ Anh truyên đến bằng fax.
Nội dung áp lực rất đơn giản: Nữ hoàng bệ hạ rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Yêu cầu Charles phải dùng bất kỳ biện pháp gì, nhanh chóng chấm dứt tình trạng vô trật tự, vô chính phủ này ở Hồng Kông.
Nếu như không làm được, vậy thì sự nghiệp chính trị của Charles cũng chấm dứt. ..
Biệt thự nhà vườn, trong mật thất.
"Đám người Hoa chết tiệt! Đám lợn da vàng chết tiệt!" Charles giơ roi da lên quất mạnh vào nữ nhân đang quỳ rạp trên đất.
Nữ nhân trên cổ đeo vòng cổ, treo xích, quỳ rạp xuống đất như con chó. Lúc này, da thịt của nàng rách nát, sắp bị hắn đánh chết.
"Đừng đánh ta nữa. Ta sắp chết rồi." Nữ nhân quỳ rạp xuống đất cầu xin.
Charles nhìn thấy máu, càng thêm hưng phấn, giơ roi da lên, quất một nhát vào mặt nữ nhân.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của nữ nhân lập tức xuất hiện một vết máu.
"Tiên sinh, ngươi không thể đánh nàng nữa, nữ nhân này thật sự sắp chết rồi."
Nghe thấy động tĩnh, quản gia già bất đắc dĩ phải gõ cửa, bước vào nói với Charles.
Charles ném roi da và xích trong tay xuống, chỉ vào nữ nhân đang bò lê lết trên đất: "Chết thì đã sao? Chỉ là một con đĩ người Hoa hạ tiện."
"Đưa cho nàng thêm chút tiền, đuổi nàng đi."
Quản gia già gật đầu. Gần đây tâm trạng Charles rất tệ, ra tay không hề nương tay. Tuy đây chỉ là một con đĩ người Hoa, nhưng cũng là một mạng người.
Quản gia già quen việc, sai người đi vào, trước tiên trùm một cái túi vải đen lên đầu nữ nhân, sau đó dìu nữ nhân rời đi, dặn dò thuộc hạ: "Nhớ kỹ, không được để người khác nhìn thấy, lái xe ra xa ba dặm rồi mới thả nàng xuống."
"Vâng.' Hai tên thuộc hạ dìu nữ nhân rời đi.
Quản gia già quay đầu lại nhìn Charles đã khôi phục dáng vẻ quý ông, hỏi: "Tiên sinh, mệnh lệnh của cấp trên đã ban xuống, bây giờ Hồng Kông đang đại loạn, ngươi định làm gì?"
"Làm gì? Mời khách ăn cơm thôi. Đây chẳng phải là điều mà đám người Hoa chết tiệt kia mong muốn sao?" Charles lấy một thanh trường kiếm trưng bày trên giá trong mật thất, vung vẩy hai cái, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng lau lưỡi kiếm.
Lưỡi kiếm sắc bén cứa rách ngón tay hắn, Charles cảm nhận cơn đau và sự hưng phấn do máu mang đến: "Gửi thiệp mời cho Nhan Hùng, Hàn Sâm, còn cả Lam Cương, nói là ta, Charles, muốn mời bọn hắn ăn cơm ở nhà hàng hải sản Thái Bạch. Tối nay tám giờ, nhất định phải đến đúng giờ."
"Vâng, tiên sinh." Quản gia già cúi đầu thật sâu.
Charles nhắm mắt lại, đưa ngón tay đang chảy máu lên môi, nếm thử một cách đầy hưng phấn.