Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1060 - Chương 1060: Băng Nha Tài

Chương 1060: Băng Nha Tài Chương 1060: Băng Nha TàiChương 1060: Băng Nha Tài

Chương 1060: Băng Nha Tài

Nói xong, Dã Kê Bình đã đi tới cửa, vừa cẩn thận đi vào vừa nói với Tạ Vĩnh Hoa: "Thằng con bất hiếu, ta là mẹ ngươi đây. Ngươi đừng làm bậy.'

Rầm một tiếng.

Tạ Vĩnh Hoa mở cửa, kéo Dã Kê Bình vào nhà gỗ.

Đồng thời, hắn quan sát bên ngoài, có ba bốn tên côn đồ đang đứng bên ngoài, hình như bên hông còn mang theo hung khí.

"Đừng manh động! Đừng manh động." Dã Kê Bình giơ hai tay về phía con trai.

"Ngay cả ta mà ngươi cũng bán đứng. Ta là con trai ngươi đấy, ngươi còn là người không?" Tạ Vĩnh Hoa đẩy Dã Kê Bình vào góc tường, nghiến răng nghiến lợi nói.

Dã Kê Bình không những không biết xấu hổ mà còn vênh váo tự đắc, cười lạnh nói: "Ngươi lớn như vậy từ bao giờ coi ta là mẹ ngươi không? Ngươi là con trai, từ bao giờ nuôi ta, cho ta tiên tiêu vặt?"

"Bây giờ là cơ hội để ngươi báo đáp ơn dưỡng dục của ta. Mấy người bên ngoài kia là người cùng băng nhóm với ngươi, ngươi chỉ cần ngoan ngoãn ra ngoài đầu hàng, nói không chừng lão đại nhà ngươi còn tha cho ngươi."

"Nếu ta không làm thì sao?" Tạ Vĩnh Hoa cười lạnh.

Dã Kê Bình cũng cười: "Vậy ta sẽ mua quan tài cho ngươi. Mấy người bên ngoài kia có súng đấy." Nói xong, ả liếc nhìn Mộc Qua đang bị trói: "Chỉ tiếc cho nha đầu kia, dáng người không tệ. Nếu làm nghề của ta nhất định là hoa khôi."

Lưu A Cát vừa nghe thấy lời này đã lập tức sợ hãi, vội vàng túm lấy cánh tay Tạ Vĩnh Hoa: 'A Hoa, chúng ta đầu hàng đi, ta không muốn chết. Mấy người bên ngoài kia có súng, chúng ta đánh không lại đâu.'

Sắc mặt Tạ Vĩnh Hoa cực kỳ khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cùng lắm thì liều mạng với bọn chúng, sợ cái gì?"

"Không phải, ta còn trẻ, ta không muốn chết." Lưu A Cát nói xong vội vàng quay người túm lấy cánh tay Dã Kê Bình nói: "Di Bình, cứu mạng. Ta không muốn chết."

Dã Kê Bình từ trong ngực móc ra một điếu thuốc lá nữ đưa lên miệng, Lưu A Cát vội vàng giúp ả châm thuốc.

Dã Kê Bình phì phèo khói thuốc, nhìn con trai Tạ Vĩnh Hoa: "Này, thằng con bất hiếu! Ngươi muốn chết cũng đừng kéo người khác theo, càng không được chắn đường tài lộc của ta. Dù sao các ngươi cũng là người cùng băng nhóm, bây giờ ngươi đi ra ngoài đầu hàng, nói không chừng lão đại của ngươi sẽ tha cho ngươi."

Sắc mặt Tạ Vĩnh Hoa âm tình bất định. Hắn không hiểu tại sao lão đại lại muốn tìm mình? Tại sao lại cứu nha đầu chết tiệt kia? Chẳng lẽ nha đầu chết tiệt đó còn có thân phận khác?

Tạ Vĩnh Hoa liếc nhìn Mộc Qua. Bảo hắn cứ như vậy bó tay chịu trói, hắn có chút không cam lòng.

Lúc này, người bên ngoài hô lớn: "Rắn Hổ Mang, ta là Hắc Cước Kê của Hòa Hợp Đồ, các ngươi mau ra ngoài đầu hàng, đi theo ta đến gặp lão đại Băng Nha Tài."

Tạ Vĩnh Hoa vừa nghe thấy lời này, lập tức quyết định. Hắn đi ra ngoài, đánh giá xung quanh, lúc này mới cười ha hả nói: "Thì ra là người cùng băng nhóm, vậy là người một nhà rồi. Kê ca, ta là..."

Chưa kịp để Tạ Vĩnh Hoa đi đến trước mặt Hắc Cước Kê, tên đi theo Hắc Cước Kê trực tiếp từ phía sau dùng gậy đánh vào đầu hắn.

Mắt Tạ Vĩnh Hoa tối sầm lại, ngất đi.

"Ta đầu hàng! Ta đầu hàng. Các ngươi đừng giết ta." Lưu A Cát thấy vậy, vội vàng giơ cao hai tay nói.

Hắc Cước Kê không thèm nhìn hắn, ra lệnh cho người trói hắn lại, sau đó sai người cứu Mộc Qua từ nhà gỗ ra: "Đưa Mộc Qua cô nương về nhà, thuận tiện đưa hai tên khốn kiếp này đi gặp Tài ca."

Hắc Cước Kê dẫn theo người vừa định rời đi.

Dã Kê Bình ở phía sau kêu lên: “Tiên đâu? Tiền thưởng của ta đâu."

Hắc Cước Kê từ trong túi móc đại vài trăm đồng ném xuống đất: "Hắc Cước Kê ta nói được làm được. Đây là tám trăm đồng."

"Cám ơn Kê cal Cám ơn Kê ca." Dã Kê Bình vội vàng cười híp mắt cúi người nhặt tiền trên mặt đất, không thèm quan tâm đến việc con trai mình bị người ta mang đi, có thể mất mạng hay không. ...

Hòa Hợp Đồ, địa bàn của Băng Nha Tài.

Chính giữa bài trí bài vị "Hòa Hợp Nhị Tiên'.

Băng Nha Tài tay cầm nhang cắm vào lư hương.

Băng Nha Tài cũng là nhân vật truyên kỳ của Hòa Hợp Đồ, tên thật Ngô Hữu Tài, biệt danh Băng Nha Tài, sinh năm 1928 tại Quảng Đông, Triêu Châu. Hắn sinh ra trong thời loạn lạc, cuộc sống thời thơ ấu vô cùng khó khăn. Năm 18 tuổi, hắn theo "làn sóng di cư sang Hồng Kông" đến Hồng Kông kiếm sống, nhiều năm qua làm nghề móc túi, buôn bán vé xem phim... đủ các nghề, từng có tám tiền án tiền sự, tuổi còn trẻ đã trở thành cái gai trong mắt cảnh sát.

Sau đó, Băng Nha Tài gia nhập băng nhóm lâu đời ở Hồng Kông là Hòa Hợp Đồ, chính thức bước chân vào con đường giang hồ.

Hòa Hợp Đồ được thành lập vào năm 1884 tại Hồng Kông. Tuy là băng nhóm địa phương nhưng lại sử dụng văn hóa Hồng Môn. Các loại nghi thức như kết nghĩa huynh đệ, thăng chức đều theo nghi thức Hồng Môn, đọc thơ Hồng Môn, vung cờ xí, quỳ trước lư hương vừa thắp hương vừa đọc lời thê.
Bình Luận (0)
Comment