Chương 1083: Lễ viếng
Chương 1083: Lễ viếngChương 1083: Lễ viếng
Chuong 1083: Le vieng
Hôm nay là lễ viếng Từ lão gia của Từ gia, toàn bộ tâng một và tầng hai của nhà tang lễ đều được Từ gia bao trọn. Linh đường để viếng được trang trí vô cùng sang trọng, ảnh đen trắng của Từ lão gia được đặt ở giữa, phía trên là câu đối: Từ ông thiên cổ, âm dung còn mãi.
Đại thiếu gia Từ Thế Kiến, nhị thiếu gia Từ Thế Văn, và tam thiếu gia Từ Thế Huân của Từ gia đều mặc đồ tang, quỳ gối bên trái linh đường, bên phải là các nữ quyến của Từ gia, tất cả đều quỳ gối, khoảng ba mươi mấy người.
"Tổng giám đốc ngân hàng Standard Chartered, Saiban tiên sinh, đến."
"Chia buồn."
"Cảm ơn."
"Hội trưởng Triều Châu Thương Hội Hồng Kông, Liêu Văn Lỗi Liêu chủ tịch, đến."
"Từ lão tiên du, chúng ta vô cùng thương tiếc."
"Cảm ơn, chủ tịch Liêu có lòng rồi."
"Tổng giám đốc Chu Đại Phúc Hồng Kông, Trịnh Vũ Đồng Trịnh tổng, đến."
"Từ bá bá qua đời, ta rất buồn, mong mọi người nén bi thương."
"Cảm ơn Trịnh huynh, mời ngồi bên kia."
Là người nổi tiếng ở Hồng Kông, Từ lão gia lúc sinh thời giao du rộng rãi, cơ bản là người của các gia tộc lớn ở Hồng Kông lần này đều phái người đến viếng, ngoài ra còn có một số quan chức chính phủ cũng đến hỏi thăm Từ gia, vô cùng long trọng.
Đương nhiên, ngoài những gia tộc giàu có và quan chức này, những người dân thường và người tị nạn mà Từ lão gia đã giúp đỡ lúc sinh thời lần này cũng tự chuẩn bị lễ vật đến viếng. Bọn hắn không mua nổi pháo, chỉ có thể mua một ít giấy vàng, mang theo con gà mái già quý giá nhất và bánh bao quý giá nhất đến.
"Từ lão gia lúc sinh thời đã giúp đỡ ta, bệnh của con gái ta là do hắn quyên góp tiền chữa khỏi."
Một nam nhân da ngăm đen, dáng vẻ chất phác, do dự bước vào linh đường, đưa con gà và túi bánh bao cho người coi linh cữu, lấy hết can đảm nói với gia quyến Từ gia.
"Ngoài ra, Từ lão gia còn giúp đỡ rất nhiều người ở khu ổ chuột chúng ta, lần này ta thay mặt mọi người mang đồ đến viếng hắn."
Nói xong, nam nhân bịch một tiếng quỳ xuống bồ đoàn, hướng về phía di ảnh của Từ lão gia, cộc cộc cộc. dập đầu ba cái thật mạnh.
Cái dập đầu chân thành như vậy khiến cho những người khác không khỏi xúc động.
Người chết là lớn.
Tuy Từ Thế Kiến và Từ Thế Văn không để tâm đến những khách viếng thuộc tầng lớp này, nhưng Từ Thế Huân lại rất cảm kích, chủ động mời nam nhân chất phác kia ngồi xuống, bên kia đã chuẩn bị trà nhạt, mời hắn uống.
Lần này vì có rất nhiêu người đến viếng, nên khu vực tiếp đãi khách không được phân chia theo giai cấp như trước kia. Nam nhân chất phác nhìn những nhân vật lớn kia, không dám ngồi xuống.
Từ Thế Huân lại đặt con gà mái già và túi bánh bao mà hắn mang đến trước linh đường, nói với nam nhân: "Ngôi xuống đi, ngươi có tư cách. Cha ta ở dưới suối vàng nhìn thấy ngươi đến viếng, nhất định sẽ rất vui mừng."
Nam nhân lúc này mới lấy hết can đảm, ngồi xuống giữa đám quan chức và phú hào kia.
Hắn nghèo khó, ăn mặc lam lũ, hoàn toàn lạc lõng giữa đám người.
Đặc biệt là những người ngồi cạnh hắn, ngửi thấy mùi mồ hôi trên người hắn, đều chủ động tránh xa. Một số nữ nhân còn ghét bỏ che miệng che mũi, không hiểu tại sao Từ gia lại để cho bất cứ ai cũng có thể vào đây.
Nam nhân chất phác có chút ngượng ngùng, dùng tay áo lau mồ hôi trên trán và mặt, nhiệt độ trong linh đường không cao, nhưng hắn lại cảm thấy nóng ran.
Có người hầu đến rót trà cho hắn, hắn vội vàng nâng hai tay lên. Vì quá căng thẳng, khi trà được rót đầy, suýt chút nữa bị đổ ra ngoài. ...
Lúc này ...
Người dẫn chương trình hô lớn: "Chủ tịch Thần Thoại Hồng Kông, Thạch Chí Kiên Thạch tiên sinh, kính viếng một vòng hoa, một câu đối."
Thạch Chí Kiên để Trân Huy Mẫn và Đại Ngốc bày biện lễ vật viếng xong, hắn theo quy củ quỳ gối trên bồ đoàn, chắp tay bái di ảnh của Từ lão gia, sau đó hành lễ với gia quyến Từ gia.
Thạch Chí Kiên có quan hệ khá tốt với Từ gia, đặc biệt là với tam thiếu gia Từ Thế Huân.
Từ Thế Huân chủ động đứng dậy chào hỏi Thạch Chí Kiên, mời hắn đến khu vực nghỉ ngơi bên cạnh ngồi, lát nữa hắn sẽ qua đó.
Thạch Chí Kiên gật đầu, liếc nhìn khu vực nghỉ ngơi, có rất nhiều người quen, như chủ tịch Liêu, Trịnh Vũ Đồng, Saiban... nhưng bên cạnh những nhân vật lớn kia lúc này đều vây quanh rất nhiều người.
Tuy đây là lễ viếng, nhưng cũng là cơ hội để kết giao, một số người có tâm tư đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.
So sánh ra, chỉ có chỗ của nam nhân chất phác kia là rộng rãi. Vì vậy Thạch Chí Kiên đi tới, hỏi nam nhân: "Xin lỗi, ta có thể ngồi đây không?"
Nam nhân chất phác đang căng thẳng bưng chén trà lên nhấm nháp, không ngờ Thạch Chí Kiên lại nói chuyện với mình, giật mình, nước trà trong tay lại bị đổ ra ngoài. Hắn vội vàng đứng dậy nói: "Được! Được! Ở đây không có ai."