Chương 1109: Đánh bạc chưa đến hồi kết thì chưa phân thắng bại
Chương 1109: Đánh bạc chưa đến hồi kết thì chưa phân thắng bạiChương 1109: Đánh bạc chưa đến hồi kết thì chưa phân thắng bại
Chuong 1109: Danh bac chua den hoi ket thi chua phan thang bai
"Ta ghét nhất là trời mưa."
Trong văn phòng chủ tịch tập đoàn Lợi thị, Lợi Triệu Thiên ngậm xì gà nhìn cơn mưa như trút nước bên ngoài, nói với Lý Giai Thành đang ngồi trên ghế sofa phía sau.
Phía sau Lý Giai Thành là Trang Gia Tuấn, em vợ kiêm trợ thủ đắc lực của hắn.
Lúc này, người đang rót rượu cho Lý Giai Thành là Winzerton, gã Tây kiêm tâm phúc của Lợi Triệu Thiên.
Kể từ khi mất hộp đêm Lệ Trì, Winzerton vẫn luôn ở bên cạnh Lợi Triệu Thiên, chờ đợi cơ hội để quay trở lại.
"Lợi tiên sinh, ta vừa nhận được tin, Thạch Chí Kiên đã giải quyết xong vụ đình công ở bến tàu. Những công nhân đó đều bị hắn thuyết phục giải tán, chúng ta thua một ván rồi."
"Ta đã nói rồi, Thạch Chí Kiên gian xảo như ma quỷ, rất khó đối phó. Lần này chúng ta lại thua một chiêu." Lý Giai Thành lo lắng nói.
"Đánh bạc chưa đến hồi kết thì chưa phân thắng bại." Lợi Triệu Thiên ngậm xì gà xoay người, khinh thường nhả khói về phía Lý Giai Thành: "Hiện ta chúng ta vẫn còn trên bàn cược, ai thắng ai thua còn chưa biết được. Ông chủ Lý, ta vẫn luôn rất coi trọng ngươi, biết vì sao không? Bởi vì ngươi đủ khí phách, khí phách hiên ngang, đủ tự tin, tự tin tràn đầy."
Hắn chuyển sang lời khác: "Thế nhưng bây giờ? Ngươi làm ta rất thất vọng. Chỉ một Thạch Chí Kiên thôi mà đã khiến ngươi rối loạn trận tuyến, đâu giống phong cách thường ngày của ngươi."
Lý Giai Thành có chút xấu hổ, bưng ly rượu whisky lên nhấp một ngụm: "Ta không có ý đó, càng không phải đề cao uy phong của người khác, dập tắt nhuệ khí của chính mình. Ta chỉ muốn nhắc nhở Lợi tiên sinh, Thạch Chí Kiên không dễ đối phó."
Lợi Triệu Thiên trở lại chỗ ngồi, đưa tay lấy kẹp đá, gắp một viên đá cho vào ly rượu, bưng lên lắc lắc, bắt chéo chân nói: "Chuyện đình công ở bến tàu rất dễ giải quyết, ta cũng không trông chờ Tạ Vĩnh Hoa có thể thật sự giải quyết được chuyện này."
"Chỉ là điều khiến ta ngạc nhiên là Thạch Chí Kiên lại đích thân ra tay, còn huy động cả đội cảnh sát chống bạo đến, xem ra quan hệ giữa hắn và Lôi Lạc rất tốt."
Lý Giai Thành nói: "Điều này rất dễ giải thích. Thạch Chí Kiên đích thân ra tay trong khi không phải là không có người, ta thấy hắn đang cố ý ra oai, muốn cho những người của Cửu Long Thương một bài học, từ đó tăng thêm uy thế cho hắn."
Lợi Triệu Thiên cười khẩy: "Phân tích không tồi. Thạch Chí Kiên không phải là không có người, tỉnh binh cường tướng nhiều vô số kể. Lần này hắn đích thân ra tay, nhất định là có ý đồ. Còn về mối quan hệ giữa hắn và Lôi Lạc, Winzerton..."
"Có ta, Lợi tiên sinh."
"Sắp xếp một số phóng viên báo chí đưa tin, cứ nói Lôi Lạc lạm dụng chức quyền, giúp đỡ Thạch Chí Kiên đàn áp công nhân bến tàu vô cớ. Những công nhân đó thật đáng thương, đều bị đánh cho thê thảm không nỡ nhìn. Nhớ kỹ, viết càng thê thảm càng tốt, hiểu chưa?”
"Hiểu rồi. Lợi tiên sinh." "Còn nữa." Lợi Triệu Thiên kẹp xì gà, chỉ vào Winzerton: "Làm thêm một chuyện độc ác hơn nữa, tìm mấy tay viết lách viết vê mối quan hệ giữa Thạch Chí Kiên và Lôi Lạc, cứ viết Lôi Lạc lên như diều gặp gió đều nhờ Thạch Chí Kiên, Thạch Chí Kiên là đại ca của Lôi Lạc. Viết cho Lôi Lạc càng hèn mọn càng tốt, không có Thạch Chí Kiên thì hắn chỉ là kẻ vô dụng."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Mắt Winzerton sáng lên, Lý Giai Thành và Trang Gia Tuấn cũng lộ vẻ phấn khích.
"Lợi tiên sinh, ý ngươi là...
"Không sai." Lợi Triệu Thiên vênh váo nói: "Ta muốn châm ngòi ly gián. Trên thế giới này có thể cùng nhau trải qua hoạn nạn, nhưng có mấy ai có thể cùng nhau hưởng phú quý?"
Lý Giai Thành, Winzerton và Trang Gia Tuấn im lặng.
Trên thực tế, những tin đồn kiểu này đã lan truyền ở Hồng Kông từ lâu, rằng Thạch Chí Kiên là "kẻ tạo vương". Lôi Lạc là do một tay Thạch Chí Kiên tạo dựng nên. Không có Thạch Chí Kiên, Lôi Lạc sẽ chẳng là cái thá gì.
Bây giờ, Lợi Triệu Thiên chỉ muốn lan truyền tin tức này rộng rãi hơn, lợi dụng nó để ly gián quan hệ giữa Thạch Chí Kiên và Lôi Lạc. ...
Cốc cốc cốc.
Đúng lúc này, đột nhiên có người gõ cửa.
Lợi Triệu Thiên nhíu mày, hắn đang hăng say, không ngờ lại bị người khác cắt ngang: "Vào đi."
Cửa văn phòng được đẩy ra, một nữ nhân ăn mặc như thư ký bước vào, cúi người nói: "Xin chào Lợi tiên sinh, có người muốn gặp ngươi."
"Ai muốn gặp ta?" Lợi Triệu Thiên nghỉ ngờ, trời đang mưa to như vậy, hắn cũng không hẹn ai khác.
Nữ thư ký lại cúi người nói: "Là giám đốc công ty Thần Thoại, Thạch Chí Kiên tiên sinh."
Lời còn chưa dứt, mọi người đã nghe thấy một giọng nói sang sảng vang lên: "Xin lỗi, Lợi tiên sinh. Không báo trước đã mạo muội đến đây, mong ngươi thứ lỗi."
Vừa dứt lời, Thạch Chí Kiên mặc vest bảnh bao, mỉm cười bước vào, theo sau là luật sư riêng Lương Hữu Tài và vệ sĩ Trân Huy Mẫn.
Mắt Lợi Triệu Thiên nheo lại.
Lý Giai Thành thản nhiên.
Trang Gia Tuấn trợn tròn mắt.