Chương 1212: Ta chém chết ngươi!
Chương 1212: Ta chém chết ngươi!Chương 1212: Ta chém chết ngươi!
Chương 1212: Ta chém chết ngươi!
Bên trong nhà kho, trên trân nhà treo ba chiếc đèn dầu.
Dưới ánh đèn, trên chiếc xe tải đặt một tấm ván gỗ, được dùng làm bàn ăn, trên đó bày đầy chân ngỗng quay, gà luộc, tai lợn và các món ăn nhiều dầu mỡ khác, ngoài ra còn có rượu trắng đựng trong bình lớn, có thể ngửi thấy mùi rượu nồng nặc từ xa.
Xung quanh "bàn ăn", Hùng Tóc Dài, A Long, A Hổ và mấy tên khác đang hăng say chơi oan tù tì.
Hùng Tóc Dài cởi trần, lông ngực lấp ló, một chân giam lên thùng sắt, mặt đỏ bừng hét lớn: "Tám con ngựa. Lục lục đại phát. Thất tinh chiêu tài. Bát tinh chiêu lộc."
"Hùng ca, Winzerton tiên sinh đến rồi."
"Sao?" Hùng Tóc Dài lúc này mới như vừa phát hiện ra Winzerton, quay đầu nhìn hắn.
Những người khác cũng nhìn về phía Winzerton và Ngưu Hùng, dừng trò chơi lại.
"Winzerton tiên sinh đại giá quang lâm, thật vinh hạnh. Nhưng mà ở đây không có gì tiếp đãi, mong hai vị thông cảm." Hùng Tóc Dài chắp tay với Winzerton, vẻ mặt không mấy nể nang.
Winzerton mỉm cười: "Hùng ca đúng không? Khách sáo rồi. Ta và Ngưu Hùng lần này đến..."
"Có phải Lợi tiên sinh phái các ngươi đến không?” Hùng Tóc Dài cắt ngang lời Winzerton.
Winzerton cười: "Hùng ca quả nhiên nhanh nhạy, đoán ngay ra. Không sai, là Lợi tiên sinh phái chúng ta đến, còn mang theo quà nữa."
Vừa nói, Ngưu Hùng bước tới ném một chiếc phong bì lên giữa đĩa thịt kho, chỉ vào đó nói: "Trong này có một trăm nghìn đô la Hồng Kông, mấy người chia nhau đi. Còn tiền lương của công nhân, Lợi tiên sinh sẽ phát hết vào tháng sau."
Hùng Tóc Dài và những người khác nhìn nhau.
Ngưu Hùng chống nạnh, chỉ vào mặt Hùng Tóc Dài mắng: "Ta nói cho ngươi biết. Lũ khốn kiếp các ngươi đừng có được voi đòi tiên. Lợi tiên sinh là ai? Là người mà lũ nghèo hèn các ngươi có thể đắc tội sao? Nếu chọc giận Lợi tiên sinh, tất cả các ngươi đều xong đời."
"Phải đó, mọi người nên biết điều thì dừng lại đi. Các ngươi biểu tình đình công, có biết làm hỏng việc lớn của Lợi tiên sinh không hả? Lợi tiên sinh không so đo với các ngươi là may lắm rồi. Các ngươi mà còn cố chấp, dám chống đối Lợi tiên sinh, đến lúc đó ngay cả ta cũng không cứu được các ngươi đâu." Winzerton mỉm cười nói.
Hắn và Ngưu Hùng một người đóng vai người tốt, một người đóng vai người xấu, coi lũ công nhân này như cá nằm trên thớt.
Hùng Tóc Dài thấy vậy, cười khẩy, nhìn A Hổ ra hiệu.
A Hổ giơ tay lấy chiếc phong bì đó, lật ngược miệng phong bì xuống, xoẹt một cái, một trăm nghìn đô la Hồng Kông rơi ra. Có hai cọc rơi vào đĩa thịt kho, bắn nước tương lên.
"Tiên quả nhiên là thứ tốt." A Hổ nhe răng cười, giơ tay vồ lấy mấy cọc đô la Hồng Kông.
Ngưu Hùng lập tức rút con dao bạc ra khỏi thắt lưng, đâm phập vào lòng bàn tay của A Hổ đang đặt trên bàn.
"AI" A Hổ kêu lên thảm thiết. Winzerton thấy vậy, không khỏi nhìn Ngưu Hùng với ánh mắt khen ngợi, đây gọi là "dạy cho một bài học..
Đám người Hùng Tóc Dài giật mình, không ngờ Ngưu Hùng lại đột nhiên ra tay.
Ngưu Hùng thấy bản thân chỉ một chiêu đã khiến mọi người sợ hãi, rất tự mãn với thủ đoạn của mình. Hắn cố ý chậm rãi rút con dao ra khỏi lòng bàn tay của A Hổ, kéo theo một dòng máu tươi.
"AI" A Hổ lại kêu lên thảm thiết.
Ngưu Hùng thè lưỡi, liếm vết máu dính trên con dao, ánh mắt hung ác.
Winzerton lấy khăn tay che mũi nói: "Thật ngại quá, mọi người. Ngưu Hùng nóng tính quá, thích động tay động chân. Mọi người cũng biết xuất thân của hắn rồi đấy, nghe nói một mình đánh mười người không thua. Tất cả các ngươi có xông lên cùng lúc thì kết quả cũng chỉ có hai chữ, thảm bại."
"Nhưng mà ta tốt bụng, không nỡ nhìn các ngươi tự tìm đường chết. Bây giờ ta cho các ngươi cơ hội, ngoan ngoãn nghe lời. Cầm một trăm nghìn này giải tán đoàn biểu tình đi." Winzerton nói xong lấy khăn tay lau mũi, sau đó vung khăn tay nói,'Nếu không, chỉ có đường chết."
Ngưu Hùng càng ra vẻ kiêu ngạo chơi dao, con dao bay qua bay lại giữa hai tay hắn, tốc độ siêu nhanh. Hùng Tóc Dài và những người khác hoàn toàn không nhìn rõ động tác của hắn.
"Nói thật, lũ này không đủ cho ta chơi đâu." Ngưu Hùng khinh thường nói: "Các ngươi cũng đừng hòng gọi người bên ngoài, đến lúc các ngươi kêu lên được thì con dao này của ta đã đâm xuyên tim các ngươi rồi."
"Vậy sao? Dao pháp của ngươi thật sự nhanh như vậy sao?" Đột nhiên một giọng nói kỳ lạ vang lên từ phía sau Ngưu Hùng.
Ngưu Hùng lập tức cảnh giác, nhưng đã quá muộn.
Hắn đang dồn toàn bộ sự chú ý vào đám người Hùng Tóc Dài phía trước, nào ngờ đằng sau lại có kẻ địch.
"Khốn kiếp!" Ngưu Hùng không do dự xoay người lại, cầm con dao đâm thẳng về người phía sau.
Động tác của hắn rất nhanh.
Nhanh như chớp.
Nhưng động tác của người phía sau còn nhanh hơn...
Một đao chém xuống.
Máu tươi phun tung toé.
Cổ tay cầm dao của Ngưu Hùng bị chém đứt.
Nhìn kỹ thì thấy người kia đang cầm thanh kiếm Nhật, lấy lược ra chải lại mái tóc bị lộn xộn do vừa rồi ra tay quá mạnh, khóe miệng nhếch lên: "Không phải ngươi nói muốn động vào em gái ta sao? Ta chém chết ngươi."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ