Chương 1275: Siêu cấp đại soái ca
Chương 1275: Siêu cấp đại soái caChương 1275: Siêu cấp đại soái ca
Chương 1275: Siêu cấp đại soái ca
Lý do mà sư gia Tô khẳng định như vậy rất đơn giản, vì hắn biết tiểu thư luôn thích nữ nhân, không thích nam nhân.
Lúc này, sư gia Tô nghe thấy Thạch Chí Kiên nói là đến tìm Đới Phượng Niên Đới thiếu gia, lập tức thay đổi thái độ, nói: "Tìm thiếu gia nhà ta sao, xin lỗi, hắn chưa dậy. Tối qua hắn đi tiệc từ thiện về muộn quá, đang nghỉ ngơi."
"Thật sao? Vậy ta ở đây đợi hắn." Thạch Chí Kiên nói xong, quay đầu đi, không để ý đến sư gia Tô nữa. Ngược lại, hắn nói với A Linh: "Linh tỷ đúng không? Xin lỗi, cho ta một ly cà phê được không? Tốt nhất là Lam Sơn, cho hai muỗng đường."
Thạch Chí Kiên mỉm cười dịu dàng, lại đẹp trai như vậy, Linh tỷ ở Đới gia lâu rồi, ngoại trừ Đới thiếu gia khá đẹp trai ra, chỉ có sư gia Tô với cặp mắt "gian xảo", còn có Trân Bưu cao to, vạm vỡ, nào có gặp qua nam nhân đẹp trai, quyến rũ như thế? Nàng lập tức bị hắn "hớp hồn", ngay cả mắt cũng sáng rực.
"Ngươi chờ một chút... Khụ khụ, ta đi pha ngay. Hai muỗng đường đúng không?" Linh tỷ che miệng cười, lắc hông,'quyến rũ” chạy đi pha cà phê.
Sư gia Tô thấy vậy, thầm mắng: "Con điếm! Đúng là không biết nhìn hàng. Sư gia Tô ta đang ở đây, ai dám tự xưng là soái ca?”
"Này này này, ngươi không cần pha cà phê cho hắn. Thiếu gia chưa dậy, không có thời gian tiếp hắn." Sư gia Tô quát A Linh: "Bây giờ ta sẽ đuổi hắn về."
Dù sao sư gia Tô cũng phải dan mặt Thạch Chí Kiên một trận, ngươi thật sự tưởng Đới gia chúng ta là nơi muốn đến là đến sao?
"Nghe thấy chưa, thiếu gia nhà ta đang ngủ, không có thời gian nói chuyện công việc từ thiện với ngươi. Cho dù ngươi quyên góp cũng không được." Sư gia Tô chỉ tay mắng vào mặt Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên mỉm cười định lên tiếng, một giọng nói vang lên: "Sư gia Tô, ngươi đang có thái độ gì vậy? Sao ngươi có thể nói chuyện với khách như thế?"
"Hả, thiếu gia? Sao ngươi dậy rồi?"
Thạch Chí Kiên nhìn về phía cầu thang, Đới Phượng Niên mặc áo ngủ đang đứng giữa cầu thang, tay vịn lan can nhìn hắn.
"Chào ngươi, Đới tiên sinh." Thạch Chí Kiên chào hỏi Đới Phượng Niên .
Đới Phượng Niên gật đầu với hắn, đi xuống cầu thang.
"Thiếu gia, ngươi cẩn thận. Cầu thang vừa mới lau, trơn lắm." Sư gia Tô vội vàng chạy đến, đưa tay ra đỡ Đới Phượng Niên như đỡ "Lão Phật Gia" đi xuống cầu thang.
Đến phòng khách, sư gia Tô nói với A Linh: "Linh tỷ, ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau chuẩn bị trà sáng cho thiếu gia. Hắn thích uống trà đen Lipton nhất, cho nhiều sữa đặc và đường. Còn nữa, chuẩn bị bánh mì kẹp cho ta nữa, ta cũng đói rồi."...
Thạch Chí Kiên ngồi ở một đầu bàn ăn, nhìn Đới Phượng Niên ăn sáng.
Sư gia Tô kia cũng "giả vờ giả vịt" ngồi bên cạnh, dùng tư thế "quý tộc" ăn bánh mì kẹp thịt nguội của mình.
Thạch Chí Kiên lấy một điếu thuốc ra, châm lửa, từ từ rít một hơi, sau đó mới nói với Đới Phượng Niên vừa uống một ngum trà đen: " Đới tiên sinh, chắc ngươi cũng đã biết mục đích ta đến đây."
Đới Phượng Niên đặt ly trà đen Lipton xuống, hai tay chắp lại, nhìn thẳng vào Thạch Chí Kiên: "Ta đương nhiên biết. Ngươi không ngờ ta lại là hội trưởng của quỹ từ thiện Rockefeller chứ gì?"
"Quả thật!" Thạch Chí Kiên mỉm cười: "Trước đây ta không quan tâm đến sự nghiệp từ thiện, cũng không biết gì về việc này."
"Cũng là trùng hợp. Trước khi ta bị ngươi đánh bại, tập đoàn Đới thị chúng ta trùng hợp có quan hệ làm ăn với Mỹ. Ta trùng hợp tiếp xúc với sự nghiệp từ thiện, cho nên ta cũng trùng hợp được mời gia nhập quỹ từ thiện này."
Thạch Chí Kiên thở dài: "Càng trùng hợp hơn là ta đến tìm ngươi."
Đới Phượng Niên mỉm cười. Mấy năm nay, chỉ có hôm nay là "sảng khoái" nhất.
Nhớ năm xưa, hắn bị Thạch Chí Kiên đánh bại, suy sụp vô cùng, suýt chút nữa không gượng dậy nổi, không biết làm sao hắn vẫn kiên trì đến bây giờ.
"Vậy ngươi nghĩ ta sẽ giúp ngươi sao?" Đới Phượng Niên mỉm cười nhìn Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên gõ tàn thuốc: "Nhưng ta đang làm từ thiện. Chẳng lẽ quỹ từ thiện các ngươi ngay cả khoản quyên góp lớn như vậy cũng không muốn?”
Đới Phượng Niên cười: "Quỹ từ thiện chúng ta quả thật là làm công việc từ thiện, điều này ta có thể đảm bảo với ngươi. Vấn đề là khoản tài sản mà ngươi quyên góp có sạch sẽ hay không?"
Thạch Chí Kiên: "Ngươi nói xem?”
"Nghe nói tài sản này là ngươi thay Hào cà thọt quyên góp?”
"Đúng vậy."
"Tức là căn biệt thự được quyên góp cho quỹ từ thiện chúng ta để xây dựng bệnh viện là của Hào cà thọt?"
"Đúng vậy."
"Vậy thì xin lỗi, chúng ta từ chối nhận."
"Tại sao?"
"Còn cần ta nói lý do sao?" Đới Phượng Niên cầm ly trà lên, mỉm cười nhìn Thạch Chí Kiên.
Sư gia Tô bên cạnh "hổ giả hổ uy": "Đúng vậy, còn cần thiếu gia nhà ta nói sao? Hào cà thọt là ai, ai cũng biết. Ông trùm của Nghĩa Quần mà/oai phong" lắm, suốt ngày giết người đốt nhà."