Chương 1325: Cây có mọc thành rừng gió vẫn thổi bật rễ
Chương 1325: Cây có mọc thành rừng gió vẫn thổi bật rễChương 1325: Cây có mọc thành rừng gió vẫn thổi bật rễ
Chương 1325: Cây có mọc thành rừng gió vẫn thổi bật re
Gần trưa.
Lý Phú Triệu mời mọi người đến nhà hàng hắn đã đặt để dùng cơm.
Mọi người rồng rắn kéo đến nhà hàng, ông chủ nhà hàng đã chuẩn bị sẵn sàng những món ăn ngon, chỉ chờ lên món.
Vì thân phận đặc biệt của Rockefeller, theo như lời dặn dò riêng của Thạch Chí Kiên, Lý Phú Triệu đã chuẩn bị một phòng riêng cho Rockefeller, không cho người ngoài tùy tiện làm phiền.
Cả phòng riêng chỉ có Rockefeller và hai trợ lý đi cùng.
Đinh Vĩnh Cường và Nhậm Đạt Dung, hai cảnh sát âm thâm bảo vệ Rockefeller cũng được Thạch Chí Kiên cử đến bên ngoài phòng riêng. Bọn họ đói meo, đứng canh xung quanh phòng riêng, cấm bất cứ ai cố ý hoặc là vô ý tiếp cận Rockefeller.
Hành động này khiến cho Lý Phú Triệu và Đinh Vĩnh Cường cảm thấy rất khó hiểu, cho rằng Thạch Chí Kiên bảo vệ Rockefeller như vậy có vẻ hơi "quá mức”, khiến cho Rockefeller còn quý giá hơn cả "gấu trúc lớn".
Những người giàu có, nổi tiếng vốn tưởng có thể tranh thủ buổi tiệc để "gần gũi" với Rockefeller, sau này ra ngoài còn có thể khoe khoang mình từng ăn cơm cùng với Rockefeller. Nhưng bây giờ, hết rồi. Đừng nói là ăn cơm cùng, ngay cả gặp mặt hắn cũng khó.
Lý Phú Triệu sau khi tiếp đón Rockefeller xong, cũng tranh thủ giới thiệu "anh em tốt" Thạch Chí Kiên cho La Đức Chính và Hà Thì Lễ biết.
La Đức Chính là con cháu của gia tộc La Văn Cẩm, một trong bốn gia tộc lớn của Hồng Kông, năm nay 35 tuổi, đang ở tuổi tráng niên, sự nghiệp thành công, bản thân là luật sư hoàng gia nổi tiếng, có biệt danh là "Đại La'.
Hà Thì Lễ là con cháu của gia tộc Hà Đông, một trong bốn gia tộc lớn của Hồng Kông, năm nay 64 tuổi, từng làm quân nhân, sau khi nghỉ hưu đã tiếp quản công việc kinh doanh của gia tộc ở Hồng Kông, là chủ tịch của "Công Thương Nhật Báo”.
Đối với những "gia tộc danh giá" nổi tiếng này, trước đây Thạch Chí Kiên chỉ được đọc trên sách. Lúc này gặp người thật, hắn không khỏi cảm thấy cũng bình thường, đều là người, có mũi, có mắt.
Hơn nữa, Thạch Chí Kiên có thể nói cười thoải mái, không kiêu ngạo, không tự ti trước mặt nhân vật lớn như Rockefeller, trước mặt La Đức Chính và Hà Thì Lễ càng thêm thư thái.
"Thái độ" này của Thạch Chí Kiên ngược lại khiến cho La Đức Chính và Hà Thì Lễ coi trọng hắn hơn.
Ngày thường, khi bọn họ gặp người được giới thiệu, hau hết mọi người đều chủ động nịnh hót bọn họ, hoặc là vì tự ti nên khi đối mặt với bọn họ đều lúng túng, đâu giống như Thạch Chí Kiên/nói cười tự nhiên" như vậy.
Trong khi La Đức Chính và Hà Thì Lễ đang đánh giá Thạch Chí Kiên, Thạch Chí Kiên cũng đang đánh giá hai người bọn họ.
La Đức Chính quả là luật sư, giỏi ăn nói, cũng rất có học thức. Người có thể thuộc toàn bộ luật pháp của Anh quốc tuyệt đối không phải người bình thường. Khi trò chuyện với hắn, hắn luôn chiếm ưu thế trong cuộc trò chuyện, rất thích thắng. Hà Thì Lễ ngược lại, có lẽ là vì tuổi cao, cộng thêm việc từng làm quân nhân, hắn ít nói, làm việc cẩn thận. Khi trò chuyện với Thạch Chí Kiên, hắn thường làm người nghe, chỉ khi nghe thấy chuyện quan trọng hoặc là gây tranh cãi, ánh mắt của hắn mới lóe lên tia sắc bén, toát ra vẻ oai phong của quân nhân.
Trong lúc Thạch Chí Kiên đang trò chuyện vui vẻ với La Đức Chính và Hà Thì Lễ, một giọng nói âm dương quái khí vang lên: "Ngươi chính là Thạch Chí Kiên sao? Nghe nói ngươi rất lợi hại trong giới trẻ ở Hương Giang. Ta đang tò mò, không biết ngươi lợi hại đến mức nào?"
Vừa nói, cửa phòng mở ra. Đặng Bỉnh Vinh, chủ tịch của hiệp hội thương mại Quảng Đông dẫn theo một đám người bước vào, nhìn Thạch Chí Kiên với ánh mắt khinh thường.
Thạch Chí Kiên đương nhiên biết đối phương là ai, hôm diễn ra cuộc bầu cử của hiệp hội thương mại Quảng Đông hắn cũng có tham gia.
La Đức Chính và Hà Thì Lễ nhìn thấy thái độ của Đặng Bỉnh Vinh, lập tức biết hắn đến đây gây chuyện.
Từ lâu bọn họ đã nghe nói đến chuyện bất hòa giữa Đặng Bỉnh Vinh và Lý Phú Triệu, đương nhiên cũng hiểu lý do Đặng Bỉnh Vinh làm như vậy. Cây có mọc thành rừng gió vẫn thổi bật rễ! Thạch Chí Kiên thật sự quá nổi bật.
Hai người bọn họ muốn xem Thạch Chí Kiên giải quyết rắc rối trước mắt như thế nào, đều không vội vàng ra tay, cũng không chủ động hòa giải.
Bản thân Thạch Chí Kiên cũng không hy vọng hai ông trùm này ra tay. Mối quan hệ giữa con người ở Hồng Kông rất phức tạp, không ai muốn làm chuyện đắc tội với người khác.
Thạch Chí Kiên nhìn thấy Đặng Bỉnh Vinh bước vào với vẻ mặt kiêu ngạo, không những không đứng dậy khỏi ghế, ngược lại còn lấy một điếu thuốc ra ngậm trong miệng, cười hỏi: "Xin lỗi, ngươi là ai?"
Câu nói này rất đánh vào mặt.
Đặng Bỉnh Vinh ít nhất cũng là nhân vật có tiếng tăm trong giới kinh doanh Hồng Kông. Tuy không phải ngày nào cũng lên trang nhất của báo, nhưng nói đến hiệp hội thương mại Quảng Đông, nói đến gia tộc họ Đặng của bọn họ, ai mà chẳng biết?