Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1364 - Chương 1364: Tam Thê Tứ Thiếp

Chương 1364: Tam thê tứ thiếp Chương 1364: Tam thê tứ thiếpChương 1364: Tam thê tứ thiếp

Chương 1364: Tam thê tứ thiếp

Nhiếp Vịnh Đàn xuất thân là ca nữ, lấy tư cách gì để sai bảo Đới Phượng Ny em gái hắn?

Còn Tô Ấu Vi kia nữa, xuất thân càng thêm "không ra gì", là người Đản, hạ đẳng trong hạ đẳng. Nếu Thạch Chí Kiên chọn nàng, chẳng phải nói em gái hắn Phượng Ny còn không bằng một người Đản?

Lúc này, Đới Phượng Niên căng thẳng vô cùng, sợ Thạch Chí Kiên "nóng đầu" lựa chọn sai.

"Mẹ kiếp! Ngươi phải tỉnh táo đấy. Nếu không, ta sẽ "bóp chết" ngươi." Đới Phượng Niên thầm nghĩ. ...

Còn Nhiếp Vịnh Đàn, Tô Ấu Vi và Belletti, ba nữ hài không ngờ Rockefeller đột nhiên làm như Vậy, ép Thạch Chí Kiên phải quyết định.

Trước tiên, bọn họ ngạc nhiên, sau đó là căng thẳng, cuối cùng cùng nhau nhìn Thạch Chí Kiên.

Thạch Chí Kiên đau lòng.

Hắn nhìn Rockefeller đang cười tươi, thật sự muốn chào hỏi tổ tiên của đối phương.

Nhưng vì lịch sự, Thạch Chí Kiên chỉ có thể nói "cảm ơn." trước, sau đó mới nhận lấy chiếc nhẫn cổ do Rockefeller đưa cho.

Chiếc nhãn rất cổ xưa, được khảm ngọc lục bảo, hoa văn hình chữ thập trông rất cao cấp. Tuy Thạch Chí Kiên không am hiểu loại đồ này, nhưng cũng biết nó rất quý giá.

"A Kiên, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ đấy. Việc này liên quan đến sự phát triển của gia tộc họ Thạch chúng ta sau này." Thạch Ngọc Phượng không khỏi kéo Thạch Chí Kiên sang một bên, nhỏ giọng nói.

"Đúng vậy, A Kiên. Nữ nhân "tắt đèn" thì đều giống nhau, nhưng người có thể "làm chủ nhà' thì chỉ có một, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ. Nhất định không được chọn người có tính cách như chị ngươi. Sẽ phá sản đấy." Hào cà thọt không biết từ bao giờ đã chống gậy tiến lại gần, hiến kế cho Thạch Chí Kiên.

Thạch Ngọc Phượng dẫm chân lên chân Hào cà thọt.

Hào cà thọt đau đến mức khóe miệng co giật: "Có nhầm không? Ta giúp em trai ngươi, ngươi lại chơi ta?"

"Tên què kia! Ngươi ít nói một câu thì sẽ chết sao?" Thạch Ngọc Phượng mắng.

"Nể mặt một chút được không? Đều là người què, ngươi đừng có công kích người khác."

"Công kích ngươi cái gì. Thạch Ngọc Phượng lại dẫm chân lên.

Hào cà thọt ôm miệng, đau đến mức xoay vòng vòng.

Thạch Chí Kiên cầm chiếc nhẫn cổ lên, nhìn ba người Nhiếp Vịnh Đàn.

Biểu cảm của ba người khác nhau.

Nhiếp Vịnh Đàn kích động.

Belletti căng thẳng.

Tô Au Vi thì xấu hổ.

"Này, Hoắc đại thiếu, Tô Địch Văn, chúng ta có muốn đánh cược một phen không?" Từ tam thiếu sợ thiên hạ chưa đủ loạn: "Ta cược nha đầu Nhiếp Vịnh Đàn thắng. Trước kia nàng hát ở vũ trường của ta, lần nào A Kiên cũng đều đến ủng hộ nàng. Các ngươi không nhìn thấy cái cảnh ngọt ngào kia đâu, ngay cả anh em như ta cũng phải ghen tị." Hoắc Chấn Đình đáp: "Ta cược Tô Au Vi thắng. Nha đầu này rất thuần khiết, giống như tờ giấy trắng. Ta thích nhất nữ hài như vậy, làm đại phòng cũng không tranh không đoạt, nhất định rất an phận. Đến lúc đó A Kiên và chị của hắn sẽ rất hài lòng."

Tô Địch Văn vốn không muốn lên tiếng, bị Từ tam thiếu và Hoắc thiếu xúi giục, nhịn không được nói: "Không ổn đâu, chúng ta đánh cược cái này sao?"

"Có gì mà không ổn? Vui thôi mài Thua thì thay phiên nhau bao tháng Đại Phú Hào, thắng thì được vui vẻ miễn phí, được không?" Từ tam thiếu nháy mắt ra hiệu.

"Được." Hoắc thiếu nhìn về phía Tô Địch Văn,'Ngươi thì sao, được không?”

Tô Địch Văn cười khổ nói: "Hai người muốn vắt kiệt tiên riêng của ta. Vậy ta chọn Belletti. Cha của nàng là quan lớn cục Thủy Lợi, mẹ là người Hoa, nàng ấy lại là con lai, rất thích hợp làm đại phòng."

Từ tam thiếu cười khà khà: "Lần này các ngươi thua chắc rồi. Ta và A Kiên chơi với nhau lâu như vậy, biết rất nhiều bí mật. Nhiếp Vịnh Đàn là nữ nhân đầu tiên lên giường với hắn. Là nam nhân, trong lòng đều hiểu rõ, có phải đối với nữ nhân đầu tiên đều khó quên hay không? Ta chính là như vậy. Đến bây giờ ta còn nhớ bạn gái đầu tiên của ta tên là... Đúng rồi, nàng ấy tên là gì nhỉ?"

Từ tam thiếu gãi đầu, vội vàng bỏ qua chuyện này,'Không nhớ rõ tên cũng không sao, tóm lại lần đó rất khó quên. Còn nữa, Belletti kia đến bây giờ A Kiên còn chưa có được. Các ngươi nói xem, nếu đổi lại là các ngươi, các ngươi sẽ chọn ai?"

Hoắc thiếu và Tô Địch Văn còn chưa lên tiếng, một giọng nói vang lên: "Thật vô sỉ Nữ nhân không phải y phục, sao có thể để các ngươi tùy tiện lựa chọn?"

Từ tam thiếu giật bắn mình, quay đầu lại nhìn thấy Đới Phượng Nyiên đang trừng mắt nhìn hắn.

"Á, thật ngại quá, Đới Phượng Nyiên Đới đại thiếu. Chúng ta ở đây đánh cược, liên quan gì đến ngươi?"

“Ta nhìn không được."

"Nhìn không được? Có phải là bởi vì em gái ngươi không tham gia, cho nên ngươi mới tức giận như vậy?"

"Nói bay bạt"

"Đừng có chối. Người ta đều nói em ngươi Đới Phượng Nyy và A Kiên có em bé rồi. Nhà họ Đới các ngươi thật có phúc.'

"Ai nói? Ai đang nói xấu sau lưng người khác?"

"Đương nhiên là người nhà họ Đới các ngươi rồi. Cái người tên là sư gia Tô ấy. Đúng, chính là hắn. Hắn nói đấy."

"Ta khinh." Đới Phượng Nyiên nghiến răng nghiến lợi, hận chết sư gia Tô kia. ...

"Belletti, chiếc nhẫn này tặng cho nàng."

Thạch Chí Kiên đi đến bên cạnh Belletti, tự tay đeo chiếc nhẫn lên tay nàng.
Bình Luận (0)
Comment