Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1395 - Chương 1395: Khởi Nghiệp 13 Đồng, Tạo Ra Cơ Nghiệp Trăm Tỷ

Chương 1395: Khởi nghiệp 13 đồng, tạo ra cơ nghiệp trăm tỷ Chương 1395: Khởi nghiệp 13 đồng, tạo ra cơ nghiệp trăm tỷChương 1395: Khởi nghiệp 13 đồng, tạo ra cơ nghiệp trăm tỷ

Chương 1395: Khởi nghiệp 13 đồng, tạo ra cơ nghiệp trăm tỷ

Lâm Bách Hân bảo người hầu mau mang trà lên. Nhân lúc chờ trà, Lâm Bách Hân cẩn thận đánh giá Thạch Chí Kiên. Ấn tượng đầu tiên, trẻ, quá trẻ!

Lâm Bách Hân thật sự khó có thể tưởng tượng, chàng trai trẻ đẹp trai trước mắt này hoàn toàn có thể đến Thiệu thị làm diễn viên, người mẫu, lại chính là ông trùm trẻ tuổi đang làm mưa làm gió gần đây.

Lâm Kiến Nhạc, nhị thiếu gia nhà họ Lâm cũng nhìn Thạch Chí Kiên với vẻ mặt kinh ngạc. Có rất nhiều lời đồn về Thạch Chí Kiên ở Hồng Kông, đáng tiếc hắn và Thạch Chí Kiên chưa từng gặp mặt, không ngờ hôm nay gặp mặt người thật lại trẻ như vậy, đẹp trai như vậy.

Chính là chàng trai trẻ này đã đánh bại Đới Phượng Niên kiêu ngạo, còn có Lợi Triệu Thiên một tay che trời sao?

Điều này khiến cho Lâm Kiến Nhạc có chút khó tưởng tượng.

Trong lúc hai cha con nhà họ Lâm đánh giá Thạch Chí Kiên, Thạch Chí Kiên cũng đang quan sát bọn họ.

Thạch Chí Kiên đã nghe danh "vua may mặc”, còn được gọi là "vua Châu Phi" Lâm Bách Hân từ lâu. Đặc biệt là kiếp trước, Lâm Bách Hân giống như Nỗ Nhĩ Cáp Xích của nhà Thanh, khởi nghiệp từ mười ba đồng, cuối cùng tạo ra cơ nghiệp trăm tỷ. Tính truyền kỳ của hắn không phải người bình thường có thể sánh bằng.

Trong thời gian đó, Lâm Bách Hân còn mua lại thương hiệu quần áo "Cá sấu”, từ đó tiến quân vào đại lục, càn quét thị trường quân áo lúc bấy giờ, khiến cho thắt lưng cá sấu, ví tiên cá sấu, cà vạt cá sấu, vest cá sấu... trở thành vật bất ly thân của "nam nhân thành đạt".

Ngoài ra, Lâm Bách Hân còn là cổ đông lớn nhất của đài truyền hình ATV kiếp trước. Dưới sự lãnh đạo của Lâm Bách Hân và con trai Lâm Kiến Nhạc, tình hình kinh doanh của ATV ngày càng khởi sắc. Năm 1996. ATV cuối cùng cũng chuyển từ lỗ thành lãi, có 12 triệu đô la Hồng Kông lợi nhuận ròng, tạo ra những bộ phim kinh điển như "Cáo bạc"/'Vua màn ảnh';Cửu ngũ chí tôn”. . Đó cũng là thời kỳ huy hoàng cuối cùng của ATV.

Lúc này, người hầu mang trà lên, Lâm Bách Hân làm động tác mời uống trà.

Thạch Chí Kiên mỉm cười, bưng chén trà lên, nhấp một ngụm. 9ehvn

Lâm Bách Hân cười hỏi: "Nghe nói Thạch tiên sinh là người Triều Châu?”

Thạch Chí Kiên suýt chút nữa bị câu này làm cho sặc.

Nói thật, bây giờ hắn là người gốc ở đâu, ngay cả bản thân hắn cũng không biết nữa. Nói chính xác, quê quán của hắn thay đổi liên tục, cần ở đâu thì dời đến đó.

"Vâng." Thạch Chí Kiên lau khóe miệng, đặt chén trà xuống, ngẩng đầu lên, nở nụ cười rạng rỡ.

"Khó trách, người Triều Châu chúng ta luôn sản sinh ra trai đẹp." Lâm Bách Hân đánh giá dung mạo và khí chất của Thạch Chí Kiên, không nhịn được khen ngợi.

"Nghe Kiến Minh nói ngươi và hắn quen nhau ở thương hội Triều Châu?"

"Vâng, cũng được hai ba năm rồi. Lâu như vậy mới đến bái phỏng lần đầu, thật sự là xấu hổ." Thạch Chí Kiên hơi cúi đầu, ra vẻ ngượng ngùng.

Lâm Bách Hân gật đầu, không kiêu ngạo không siểm nịnh, lại còn khiêm tốn lễ phép như vậy, chàng trai trẻ này thật sự hiếm có.

Phải nói rằng, Thạch Chí Kiên cho dù là ngoại hình hay diễn xuất đều là hàng đầu, khiến cho bất kỳ vị tiền bối nào gặp hắn cũng đều không nhịn được khen ngợi. Hoắc lão đại là vậy, Bao thuyền vương là vậy, ngay cả Lâm Bách Hân hiện tại cũng vậy.

Dùng lời của Thạch Chí Kiên để nói, đây gọi là "đẹp đến mức ăn được".

"Mấy hôm trước ta nghe Kiến Minh nói ngươi muốn hợp tác làm ăn với hắn?" Lâm Bách Hân không vòng vo thăm dò nữa, trực tiếp nói.

"Đúng vậy! Cho dù Lâm tiên sinh có tin hay không, bây giờ Cửu Long Thương của ta đang được xây dựng. Nhìn khắp Hồng Kông, người có thể cùng ta hợp tác, cùng nhau kiến tạo tương lai, xây dựng cảng Cửu Long chỉ có Kiến Minh ngươi mà thôi."

Lời này của Thạch Chí Kiên nói rất hùng hồn, khiến cho Lâm Kiến Minh ngồi bên cạnh hắn nhiệt huyết Sôi trào.

Hắn vạn lần không ngờ tới trong lòng Thạch Chí Kiên, hắn lại quan trọng như vậy. Hồng Kông có nhiều thanh niên tài giỏi như thế, hắn lại chỉ chọn mình? Kẻ sĩ chết vì tri kỷ! Nếu Thạch Chí Kiên cần, hắn nguyện ý xông pha khói lửa không chối từ.

Lâm Kiến Nhạc thấy Thạch Chí Kiên nói năng hùng hồn, lão đại của mình ngồi bên cạnh vẻ mặt phấn khích, hận không thể nhảy dựng lên, không nhịn được đảo mắt, thầm nghĩ: "Lời hay như vậy ai mà chẳng nói được, chỉ có kẻ ngốc mới tin."

"Ta tin." Cha Lâm Bách Hân khẽ gật đầu.

"Phụt." Lâm Kiến Nhạc suýt chút nữa phun hết trà ra ngoài.

"Con trai lớn của ta không có bản lĩnh gì, nhưng lại giỏi kết giao bạn bè nhất. Đặc biệt là giỏi thổ lộ tâm tình." Lâm Bách Hân nói với vẻ mặt ẩn ý: "Thạch tiên sinh là nhân tài hiếm có, là thiên tài, làm gì cũng sẽ không lừa gạt con trai lớn nhà ta. Bởi vì hắn tin tưởng ngươi, cho nên ta cũng tin tưởng ngươi."

Thạch Chí Kiên nghe xong, âm thầm vỗ tay, lợi hại. Quả nhiên là ông trùm “khởi nghiệp từ 13 đồng, tạo ra cơ nghiệp trăm tỷ", chỉ một câu nói ngắn gọn đã trói chặt Thạch Chí Kiên.

Người không có chữ tín thì không thể đứng vững.

Ta tin tưởng ngươi, chẳng lẽ ngươi còn có thể lừa gạt ta sao?
Bình Luận (0)
Comment