Chương 1534: Ta và các ngươi không cùng ...
Chương 1534: Ta và các ngươi không cùng ...Chương 1534: Ta và các ngươi không cùng ...
Con số này khiến Hào cà thọt giật mình.
Dù sao thì tiển của hắn cũng không phải từ trên trời rơi xuống.
Hơn nữa, tám mươi triệu cũng _ không phải là con số nhỏ, là sô tiền mà hẳn "tắn tiện" tích cóp bao nhiêu năm.
Nhưng bây giờ, Hào cà thọt vô cùng tin tưởng Thạch Chí Kiên. Nếu Thạch Chí Kiên đã mở lời, hắn cũng không nói gì thêm, chỉ trì hoãn một ngày đã chuyển hết tám mươi triệu cho Thạch Chí Kiên, cuối cùng chỉ nói một câu: "A Kiên, ta tin ngươi. Đây là tám mươi triệu, không đủ, ngươi cứ nói. "
Chỉ một câu nói này, đã khiến Thạch Chí Kiên đánh giá cao Hào cà thọt. Vì vậy, Thạch Chí Kiên cũng âm thầm đưa ra một quyết định.
Khi Thạch Chí Kiên gọi điện cho Toàn Quyển Maclehose, nói muốn giới thiệu Hào cà thọt cho hắn, Maclehose cũng sững người.
Cái tên Hào cà thọt, hắn đã từng nghe nói. Chính vì đã từng nghe nói nên mới ngạc nhiên như vậy. Xét về thân phận, Hào cà thọt là người của xã hội đen Hồng Kông, là loại người không thể đưa lên mặt bàn.
Nhân vật có thân phận, địa vị như Toàn Quyền Maclehose tuyệt đối sẽ không có bất kỳ liên quan gì đến Hào cà thọt.
Nhưng vì Thạch Chí Kiên đã quyên góp năm triệu đô la Hồng Kông, Maclehose không lập tức từ chối lời đề nghị của Thạch Chí Kiên, chỉ nói gặp mặt thì được, nhưng phải tìm một nơi kín đáo.
Thạch Chí Kiên đương nhiên hiểu ý tứ trong lời nói của Maclehose. Vì vậy, hai người hẹn gặp nhau ở câu lạc bộ Lôi Đình, lúc bảy giờ tối. Sau khi hẹn giờ với Maclehose, Thạch Chí Kiên lại gọi điện cho Hào cà thọt, chưa kịp để Hào cà thọt ở đầu dây bên kia lên tiếng, Thạch Chí Kiên đã nói thẳng: "Ăn mặc đẹp vào, tối nay đi gặp Toàn Quyền với ta. "
"Cạch."
Hào cà thọt đánh rơi điện thoại xuống đất, ngây người ra, nghỉ ngờ mình vừa nghe nhầm. A Kiên nói muốn hắn đi gặp Toàn Quyền?
Hai anh em Đại Uy và Tiểu Uy, thuộc hạ của Hào cà thọt, đang ngậm tắm xỉa răng, chơi mạt chược quay đầu lại, thấy Hào cà thọt đứng bất động như bị điểm huyệt, không khỏi nhìn nhau.
Mấy người bạn chơi bài của Hào cà thọt thấy hắn không đến chơi bài, mà lại đứng ngẩn người bên điện thoại, liền giục: "Hào ca, nghe điện thoại xong chưa? Tay ngươi đang đỏ như vậy, chăng lẽ thăng tiển rối thì không chơi nữa sao?"
"Đúng vậy, chúng ta chơi thêm ba trắm ván nữa. Chúng ta thua được. "
Nhưng Hào cà thọt vẫn bất động.
Đại Uy và Tiểu Uy sợ hãi, sợ Hào cà. thọt xảy ra chuyện, vội vàng tiền đến gọi: "Hào ca, xảy ra chuyện gì vậy?"
Lúc này Hào cà thọt mới hoàn hổn, vội vàng nói: "Hai đứa véo má ta xem, xem ta có phải đang năm mơ không?"
Đại Uy và Tiểu Uy giật mình: "Hào ca, ngươi đừng đùa bọn ta. Bọn ta nào dám véo má ngươi?"
"Khốn kiếp! Bảo véo thì véo đi, lắm lời." Hào cà thọt quát.
"Ồ, đây là ngươi nói đấy nhé. " Đại Uy lấy hết can đảm, tiển lên véo nhẹ vào má Hào cà thọt.
"Mạnh lên."
"Hả?" Đại Uy không còn cách nào khác, đành phải tăng lực, véo mạnh vào má Hào cà thọt.
"Ái ui." Hào cà thọt đau đớn kêu lên, giơ tay tát Đại Uy một cái: "Mẹ kiếp! Bảo mạnh lên, nhưng ngươi muôn giết ta à?"
Đại Uy ôm mặt, ấm ức nói: "Ta không có. Hào ca, ta không cổ ý. Là ngươi bảo ta véo mà."
"Ta bảo ngươi chết, sao ngươi không chết đi? Mẹ kiếp. " Hào cà thọt trừng mắt.
Tiểu Uy vội vàng tiến lên, đẩy Đại Uy ra: "Đúng vậy, Hào ca bảo ngươi chết, sao ngươi không chết đi?" Sau đó, hắn quay lại, mỉm cười nói với Hào cà thọt: “Hào ca, ta đã măng hắn thay ngươi rổi, ngươi bớt giận đi." Nói xong, hắn vội vàng tiến lên, xoa bóp vai cho Hào cà thọt.
Hào cà thọt hừ lạnh một tiếng, sau đó mới nói: "Hai đứa mau đi chuẩn bị quần áo cho ta, ta phải đi tắm trước. Đúng rồi, ta muốn tắm bồn hoa hồng. Loại tắm xong người thơm phức ấy. Còn nữa, gọi thợ làm tóc đền, ta muốn hăn làm cho ta đẹp trai một chút."
Tiểu Uy và Đại Uy sững sờ, nhìn Hào cà thọt: "Hào ca, ngươi định đi xem IIBIEa0”
"Xem mắt cái quái gì." Hào cà thọt chống nạnh, vênh váo: "Tối nay, ta phải đi gặp một nhân vật lớn."
Lúc này, đám người chơi mạt chược lại giục: "Hào ca, ván này còn chơi nữa không?"
Hào cà thọt phẩy tay: "Không chơi nữa. Sau này, ta và các ngươi không cùng đẳng cấp nữa rồi. " Sáu giờ tối.
Câu lạc bộ Lôi Đình.
Tuy không phải lần đầu tiên đến nơi này, nhưng tồi nay Hào cà thọt lại có vẻ lo lắng, bất an.
Trong phòng riêng, người trung gian Thạch Chí Kiên vần chưa đền. Hào cà thọt vì quá nóng lòng nên đền hơi - sớm, trong phòng chỉ có ba người hắn và hai đàn em Đại Uy, Tiểu Uy.
Để gặp Toàn Quyền, hôm nay Hào cà thọt đã đặc biệt ăn mặc đẹp. Ban đầu, Đại Uy để nghị Hào cà thọt mặc vest đen, trông khí phách hơn. Nhưng Hào cà thọt lại cảm thầy màu đen không tốt, như thể đang ám chỉ hắn trước đây là dân xã hội đen.
Sau đó, Tiểu Uy đề nghị Hào cà thọt mặc vest trắng, như vậy sẽ trông rất thanh lịch. Hào cà thọt lại lắc đầu, nói A Kiên luôn thích mặc vest trắng, mình cũng mặc màu trắng, rât dễ đụng hàng. Đụng hàng thì không sao, vấn để là hắn không đẹp trai bằng Thạch Chí Kiên, lại còn bị què, như vậy thì hơi ngại.