Chương 1537: Tám triệu đô la Hồng Kông ...
Chương 1537: Tám triệu đô la Hồng Kông ...Chương 1537: Tám triệu đô la Hồng Kông ...
"Yêu cầu của ta là... có thể nhường danh hiệu Thái Bình Thân Sĩ này cho Ngô Quốc Hào Ngô tiên sinh được không?"
"Cái gì?" Hào cà thọt đang tự trách bản thân, nghe xong, hắn kinh ngạc đến mức đánh rơi ly rượu trên tay xuống bàn, rượu bắn tung tóe. Hắn mở to mắt nhìn Thạch Chí Kiên với vẻ mặt khó tin.
Những người khác cũng đều kinh ngạc, như thể nhìn thấy chuyện khó tin lắm.
Thạch Chí Kiên lại muốn nhường cơ hội tốt như vậy?
Toàn Quyền Maclehose thấy Hào cà thọt đánh rơi ly rượu, không hề động dung, ngược lại hắn còn rất bình tĩnh, nhìn Thạch Chí Kiên, hỏi: "Ngươi nói như vậy, có lý do gì không?"
Thạch Chí Kiên không trả lời câu hỏi của Toàn Quyền Maclehose ngay, quay sang nhìn Hào cà thọt đang ngây người.
Lúc này Hào cà thọt mới hoàn hồn, vội vàng xin lôi: "Xin lôi! Tay ta run quá. " Hắn vội vàng dọn dẹp ly rượu và vết rượu bắn ra.
Thạch Chí Kiên nhìn thẳng vào mắt Maclehose: "Lý do rất đơn giản, năm triệu đô la Hồng Kông này là ta thay mặt Ngô Quốc Hào tiên sinh quyên góp cho quỹ của ngươi. "
"Hả?" Maclehose sững người.
Ngay cả Hào cà thọt cũng sững người.
Thạch Chí Kiên tiếp tục nói: "Đúng vậy, Ngô Quốc Hào tiên sinh trước đây xuất thân không tốt. Hắn cũng đã từng làm một số công việc kinh: doanh không tốt, nhưng bây giờ hắn đã hoàn lương, hào phóng quyên góp rất nhiều cho hoạt động từ thiện. Chưa hết, quan trọng nhất là, Ngô Quốc Hào tiên sinh dự định, ngoài năm triệu đô la Hồng Kông này, hắn sẽ quyên góp thêm ba triệu nữa, tức là tổng cộng... tám triệu."
Vẻ mặt bình tĩnh của Maclehose cuối cùng cũng thay đổi. Tám triệu đô la Hồng Kông, đây không phải là con số nhỏ.
Hào cà thọt cũng thay đổi sắc mặt. Tám triệu, ta nói vậy khi nào?
Maclehose mân mê ly rượu trong tay, trầm ngâm một lúc, sau đó ngãng đầu nhìn Thạch Chí Kiên: "Danh hiệu Thái Bình Thân Sĩ này vốn là dành cho ngươi, nếu ngươi muốn tặng người khác, ta cũng không có lý do gì để ngăn cản."
Một lời đã định.
Có nghĩa là hắn đã đồng ý với quyết định của Thạch Chí Kiên, để Hào cà thọt làm Thái Bình Thân Sĩ nhiệm kỳ tiếp theo. Hào cà thọt kích động, "“choang” một tiếng, lại đánh rơi ly rượu.
"Xin lỗi, tay ta lại run rồi." Hào cà thọt luông cuồng.
Tám triệu đô la Hồng Kông mua một Thái Bình Thân Sĩ, đáng giá.
Đối với Thạch Chí Kiên, lý do hắn muôn nhường danh hiệu Thái Bình Thân Sĩ cho Hào cà thọt rất đơn giản, đó là tặng Hào cà thọt một "lá bùa hộ mệnh".
Ở kiếp trước, sau khi Ủy ban độc lập chồng tham nhũng (ICAC) thành lập, Hào cà thọt đã nhanh chóng bị bắt. Số tài sản kêch xù mà hẳn tích cóp cũng không còn cơ hội để hưởng thụ.
Kiếp này, Hào cà thọt đã coi hắn là anh em, Thạch Chí Kiên không thể không suy nghĩ cho tương lai của hắn.
Trước đây, Thạch Chí Kiên đã giúp Lôi Lạc có được danh hiệu Thái Bình Thân Sĩ, mục đích cũng là để bảo vệ Lôi Lạc sau này không bị "thanh toán".
Bây giờ, Thạch Chí Kiên rất công bằng, cũng giúp Hào cà thọt có được danh hiệu Thái Bình Thân Sĩ. Ít nhất sau này, nếu thật sự xảy ra chuyện, hắn cũng có một "lá bùa miền tử" trong tay.
Hào cà thọt sao có thể không hiểu tâm ý của Thạch Chí Kiên? Tuy hắn không cho răng sau này mình sẽ xui xẻo, bị bắt, bị nhốt vào tù.
Nhưng có được danh hiệu Thái Bình Thân Sĩ, có thể bảo vệ cả gia tộc ba đời, lợi ích này hắn hiểu rõ.
Hào cà thọt lập tức kích động, không biết nên nói gì. May mà lúc này, Maclehose đã nói xong những gì mình muôn nói, không có ý định ở lại nữa.
Thạch Chí Kiên nhân cơ hội tiễn Maclehose ra về.
Rất nhanh, Hào cà thọt lại chỉ còn một mình.
Hào cà thọt ngồi trên bàn rượu, ánh mắt đờ đân, tay cầm ly rượu uống một hơi cạn sạch.
Đại Uy và Tiểu Uy từ bên ngoài bước vào, vừa nhìn đã thây Hào cà thọt đang thât thần.
Hào cà thọt uống một ngụm rượu. Bồng nhiên, khóe miệng hẳn co giật, cơ mặt cũng bắt đầu co giật, "oa” một tiếng, hắn bật khóc.
Hào cà thọt như một đứa trẻ, gục xuống bàn khóc nức nở. Đại Uy và Tiểu Uy giật mình, không hiểu chuyện gì đã xảy ra, có chút luông cuồng.
Cũng may Hào cà thọt là người giang hổ, khả năng tự chủ khá tốt. Sau khi khóc vài tiếng, hắn dùng mu bàn tay lau nước mắt, sau đó lầy khăn giây ra xì mũi, rồi mới nói với Đại Uy và Tiểu Uy đang đứng bên cạnh: "Ta sắp làm Thái Bình Thân Sĩ rồi. "
"Hả?" Đại Uy và Tiểu Uy nhìn nhau, không hiểu ý của Hào cà thọt là gì, chăng lẽ Hào ca uông say, đang nói mê sảng?
"Ta nói ta sắp làm Thái Bình Thân Sĩ rồi, hai ngươi phản ứng chút đi, được không?"
Lần này, Đại Uy và Tiểu Uy nghe rõ, không khỏi giật mình.
Đại Uy lắp bắp: "Hào ca, ngươi... ngươi nói cái gì?"
Tiểu Uy cũng lắp bắp, răng va vào nhau lập cập: "Hào ca, ngươi... là Thái Bình Thân Sĩ?"
Hào cà thọt chống gậy đứng dậy, vuôt tóc ra sau, để lộ vâng trán rộng, nhìn hai người: "Sao vậy? Không giống sao?"
Đại Uy và Tiểu Uy nhìn nhau, có đánh chất bọn họ cũng không tin.
Thái Bình Thân Sĩ là danh hiệu gì?
Là danh hiệu "vạn người có một” ở Hồng Kông.
Chỉ có những ông trùm danh gia vọng tộc, những đại gia hào môn mới có thể nhận được vinh dự này.