Chương 1554: Đạo khác nhau thì không th...
Chương 1554: Đạo khác nhau thì không th...Chương 1554: Đạo khác nhau thì không th...
Điều này khiến Hào cà thọt cảm kích đến mức toàn thân run rẩy. Đối với người xuất thân hèn kém, hành sự bỉ ổi, dựa vào giang hồ mà lên chức như hắn, có thể được những ông trùm thực sự này công nhận, đúng là phúc tám đời.
Nếu nói việc Từ tam thiếu gia, Hoắc Chấn Đình, Tô Văn Địch, Lâm Kiến Minh, Đới Phượng Niên và Lôi Tuyệt Khôn đích thân đến đã khiến Hào cà thọt kinh ngạc, thì việc Lý Giai Thành, Lý Triệu Cơ, Quách Đức Thắng, Phùng Cảnh Kỳ xuất hiện lại khiến hắn há hốc mồm.
"Cái này... sao bọn họ cũng đến đây?"' Hào cà thọt chống gậy, vẻ mặt kinh ngạc.
Một người bên cạnh thản nhiên nói: "Ta mời."
Thạch Chí Kiên đút một tay vào túi quần, một tay cầm ly rượu vang, nhìn Lý Giai Thành và những người khác, dáng vẻ kiêu ngạo.
Khách mời được chia thành hai nhóm.
Đám ông trùm giang hổ mà Hào cà thọt kết giao đều được sắp xếp ở bên ngoài. Bây giờ là mùa hè, bên ngoài cũng mát mẻ, cộng thêm âm nhạc, tiệc buffet, rượu ngon, thức ăn ngon,và lửa trại, trông rất thoải mái. Những ông trùm giang hổ cũng không có ý kiến gì. Ai cũng biết, lúc này, bọn họ không có tư cách vào phòng khách, bởi vì trong phòng khách là những người đứng đầu, hoặc là người kế nhiệm của các gia tộc lớn ở Hồng Kông, tóm lại đều không phải người bình thường.
Tuy những ông trùm giang hổ này đều rất giàu có, nhưng những người bên trong còn giàu có hơn. Tài sản mười mấy tỷ, mấy chục tỷ đô la Hồng Kông, không phải là những người dựa vào băng đảng để kiểm sống như bọn họ có thể so sánh được.
Ngoài ra, là người giang hổ, bọn họ quen nói năng thô lô, động một chút là "đ.m", "đ.cm", "chúc cả nhà ngươi phát tài. "
Bảo bọn họ giả vờ giả vịt, kiểu cách, đó là đang hành hạ bọn họ.
"Đạo khác nhau thì không thể cùng chung chí hướng."
Tuy những ông trùm giang hồ rất muốn kết giao với những ông trùm thực sự của Hồng Kông, nhưng bọn họ cũng biết thân phận của mình, không cần thận sẽ "dán mặt vào mông", vân nên giữ khoảng cách thì hơn.
Trong phòng khách rộng rãi, sáng sủa. Lôi Tuyệt Khôn, ông trùm xe buýt Cửu Long là người lớn tuổi nhất, ngổi ở vị trí chủ tọa, tiếp theo là Lý Giai Thành, Lý Triệu Cơ, rồi đến Từ tam thiểu gia, Hoặc Đại thiểu gia, Tô Văn Địch, Đới Phượng Niên.
Có thể nói, lúc này trong phòng khách, mọi người đều ngổi theo thứ tự tuổi tác và địa vị.
Từ tam thiếu gia và Hoắc Đại thiếu gia thật sự không hiểu tại sao tôi nay Thạch Chí Kiên lại mời Lý Giai Thành và những người khác đến như vậy? Bọn họ càng không hiểu tại sao Lý Giai Thành và những người khác lại đến?
Nhất thời, không khí trong phòng khách trở nên kỳ lạ.
Từ tam thiếu gia và những người khác thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt giao tiếp với nhau.
Là anh rể của Thạch Chí Kiên, Đới Phượng Niên rất khinh thường hành động này của Từ tam thiểu gia. Có chuyện gì thì lát nữa sẽ biêt, cần gì phải vội vàng?
Trên thực tế, lúc này, ngoài Từ tam thiểu gia và những người khác đang đầy nghi vấn, người kích động nhât chính là Hào cà thọt.
Thế nào là "mèo mù vớ cá rán"? Chính là thế này.
Phòng khách đã đầy người.
Mà tất cả đều là nhân vật có máu mặt.
Gia tộc Hoắc lão đại, gia tộc Từ thị. Còn có gia tộc Bao Thuyển Vương. Ba gia tộc lớn đều đến đủ. Lý Giai Thành, Lý Triệu Cơ và các ông trùm bất động sản của Hồng Kông đều đến đủ.
Còn có Lôi Tuyệt Khôn, ông vua xe buýt Cửu Long. Đây cũng là nhân vật có máu mặt, dậm chân một cái cũng có thể khiến Hồng Kông rung chuyển. Người duy nhất khiến Hào cà thọt ngạc nhiên là Đới Phượng Niên. Hình như người này không có bối cảnh lẫn thực lực, nhưng nghe nói em gái Đới Phượng Ny của hẳn có quan hệ với A Kiên. Nếu là thật, vậy thì mọi chuyện đều dễ hiểu. "Của nhà không thiệt người ngoài ".
Hào cà thọt thầm suy nghĩ linh tỉnh, vừa rót trà, vừa đưa nước cho các lão đại, thiếu gia, sợ người làm không phục vụ tốt những nhân vật lớn này. Lôi Tuyệt Khôn và những người khác nhìn Hào cà thọt chống gậy, tự mình làm mọi việc, đưa từng chén trà nóng cho mọi người, không khỏi cảm thấy ngại ngùng, cảm thấy để một người tàn tật phục vụ mình như vậy thật là quá đáng. Nhưng Hào cà thọt lại rất nhiệt tình, không ngừng bận rộn. Chờ đến khi mỗi người đều có trà rồi, Thạch Chí Kiên mới ngồi xuống ghế sofa, bắt chéo chân, nói với vẻ mặt phấn chấn: "Mọi người, tối nay ta mượn ánh hào quang của Hào ca, mời mọi người đến đây chủ yếu là có chuyện muốn bàn bạc."
Mọi người nhìn nhau, vẻ mặt khác nhau.
Vẻ mặt của Lý Giai Thành, Lý Triệu Cơ và những người khác cho thấy bọn họ đã biết tối nay đến đây là để họp. Còn Từ tam thiếu gia và những người khác lại có chút ngạc nhiên, thậm chí Tam thiếu gia còn thẩm nghĩ: "Họp? Họp gì? Tên A Kiên này cũng không nói trước với chúng ta một tiếng. " "Lý do ta không thông báo trước với mọi người, là vì quyết định này cần mọi người cùng thảo luận, cho dù nói trước hay nói bây giờ đều giống - nhau." Thạch Chí Kiên như thể biết rõ suy nghĩ của Từ tam thiếu gia, trực tiếp nói ra nguyên nhân.