Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 1576 - Chương 1576: Thăm Hỏi “Mẹ Già”

Chương 1576: Thăm hỏi “mẹ già” Chương 1576: Thăm hỏi “mẹ già”Chương 1576: Thăm hỏi “mẹ già”

Lúc nãy Vượng Tài gọi điện thoại không nói rõ ràng, Hào cà thọt còn tưởng rằng người đến tham quan lần này là Thạch Chí Kiên.

"A Kiên đã giúp ta rất nhiều, hiếm khi ta giúp lại được hắn. Ta rất vui, rất phấn khích." Hào cà thọt cười lớn nói.

Lần trước Hào cà thọt tặng Thạch Chí Kiên một căn biệt thự, kết quả bị Thạch Chí Kiên đem đi quyên góp, giúp hắn tạo dựng được tiếng thơm. Lần này, Hào cà thọt lại tặng Thạch Chí Kiên một căn biệt thự, xem ra rất thành công.

"Đúng vậy, lần này Thạch tiên sinh nhất định sẽ rất biết ơn Hào ca. Biệt thự lớn như vậy, ai nhìn thấy cũng đều thích mê."' Đại Uy vội vàng nịnh nọt.

"Đ.MI Ta là loại người đó sao? Tặng biệt thự là để người ta biết ơn sao? Ta và A Kiên là anh em tốt."' Hào cà thọt đấm tay vào ngực nói: "Ngươi có biết câu này không, tình nghĩa nặng nghìn vàng, dù thiên đàng hay địa ngục cũng không ngại ngần, bởi vì tri kỷ?"

"Hả? Xin lỗi Hào ca. Câu này hình như là do Thạch tiên sinh sáng tác cho bài hát chủ đề của bộ phim mới "Lục Tiểu Phụng" của hãng phim Gia Hòa... " "À, thật sao? Trách không được ta nghe thấy cảm động như vậy. Thì ra bài hát này cũng là do A Kiên viết." Hào cà thọt ngẩn người: "A Kiên thật sự quá tài giỏi. Danh hiệu 'quỷ tài Hồng Kông' quả nhiên danh bất hư truyền. Hơn nữa, ta đoán lúc viết bài hát này, hắn nhãt định đã nghĩ đền ta."

Đại Uy nghe xong không nhịn được bĩu môi, cảm thấy Hào ca thật không biết xấu hổ.

"Tình nghĩa giữa ta và A Kiên cũng giống như lời bài hát, ngàn vàng không đổi. Vì vậy sau này trước mặt ta, đừng bao giờ nhắc đến tiền bạc. Ta và A Kiên không bao giờ tính toán với nhau. Nói thêm nữa, ta sẽ trở mặt đấy."

"Vâng, Hào ca." Đại Uy vội vàng nói. Hào cà thọt mắng xong Đại Uy, lại ngẩng đầu nhìn căn biệt thự, không nhịn được mắng: "Mẹ kiếp! Căn biệt thự rách nát này vậy mà ngốn của ta tận hai triệu. "

Chờ Hào cà thọt chống gậy đi vào biệt thự, Đại Uy mới thở phào nhẹ nhõm, móc bao thuốc trong túi ra định dựa vào xe hút một điếu, phát hiện bao thuốc đã hết. Hắn vò bao thuốc lại, ném xuống đất, sau đó quay người gõ cửa sổ xe: "Tiểu Uy, cho ta xin điếu thuốc."

Tiểu Uy mở cửa xe bước xuống, trước tiên là nhìn bóng lưng Hào cà thọt: "Hào ca thật sự muốn tự mình đi vào sao?"

Đại Uy gật đầu, nhìn em trai: "Sao lúc nãy ngươi không xuống xe?"

Tiểu Uy cười nói: "Ta thấy ngươi và Hào ca nói chuyện say sưa như vậy, sợ làm phiền hai người. "

"Phiền cái con khỉ. Ngươi sợ Hào ca nổi giận, mắng luôn cả ngươi chứ gì?"

"Ô, đại ca, ngươi thông minh quá. Cái này mà ngươi cũng đoán được." Tiểu Uy cười hì hì, móc ra một bao thuốc lá hiệu Tam Ngũ đưa cho Đại Uy: "Chúng ta là anh em ruột, ngươi bị Hào ca mắng là được rổi, nếu mà mắng cả ta nữa, cả nhà chúng ta tiêu đời à?"

"Mẹ kiếp ngươi! Ngươi chỉ giỏi nhìn anh em mất mặt." Đại Uy tức giận trước sự tỉnh quái của đứa em trai. "Này, đại ca, ngươi đừng có lúc nào cũng lôi mẹ ta ra mà mắng chửi chứ. Mẹ ta cũng là mẹ ngươi, ngươi măng chửi mẹ ta chăng khác nào mắng chửi mẹ ngươi. "

"Bốp. " Đại Uy cho em trai một cái bạt tai: "Còn chơi chữ với ta à? Ta măng chửi đây, thì sao nào? Mẹ kiếp!"

"Có giỏi thì ngươi mắng thêm vài câu nữa xem?"

"Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Sao nào?"

"Được lắm! Ngươi lợi hại." Tiểu Uy giơ ngón tay cái với Đại Uy: "Ngay cả mẹ của chúng ta mà ngươi cũng dám mắng chửi, ngươi tự thấy cảm thấy hổ thẹn đi."

Hào cà thọt chống gậy đi vào biệt thự, nhìn quanh quât một lượt, không thấy ai.

Thì ra đám người hầu đang vây quanh Mộc Qua và Đại Ngốc chọn phòng. "Đám nhóc này chạy đi đâu hết cả rồi?" Hào cà thọt chống gậy đi lên lầu, nhìn trái nhìn phải, vân không thây bóng dáng ai.

Hắn đoán Thạch Chí Kiên hẳn là đang ở phòng ngủ chính trên tầng hai tham quan, vì vậy hắn muốn cho Thạch Chí Kiên một "bất ngờ".

"Ha ha, đến lúc đó, ta sẽ tới dọa hắn một cái. Thăng nhóc A Kiên rõ ràng rất hài lòng với căn biệt thự này, nhưng lại ngại ngùng không nói. Tối qua hắn mới cùng ta xem qua căn biệt thự, hôm nay lại lén lút chạy đến tham quan... Xem ta bắt quả tang ngươi như thế nào."

Hào cà thọt chống gậy, lén lút đi lên tầng hai, trước tiên là đi vào phòng ngủ chính đầu tiên xem thử: "Ơ, sao không có ai?"

Sau đó, hắn lại chống gậy, lê cái chân thọt của mình đi về phía phòng ngủ thứ hai...

Vừa bước vào phòng, hắn đã bị trượt chân, suýt chút nữa thì bị ngã. Cúi đầu nhìn kỹ, hắn nhìn thấy trên mặt đất có một chiếc máy may.

Hào cà thọt cũng không nghĩ nhiều, dùng chân đá đá chiếc máy may, lầm bẩm: "Đ.MI Ai lại bỏ cái thứ đổ bỏ đi này ở đây vậy? Đám người hầu này thật lười biếng, cũng không vứt vào thùng rác. Chờ đấy, ta sẽ dạy dỗ các ngươi một trận."

Trong lúc Hào cà thọt đang lầm bẩm, "xoẹt" một tiếng, từ nhà vệ sinh bên cạnh vọng ra tiếng xả nước bồn cầu. "Thì ra A Kiên đang đi vệ sinh ở trong đó. Để ta hù hắn một cái, cho hắn một bất ngờ. Đúng rồi, bất ngờ tiếng Anh nói thế nào nhỉ?"
Bình Luận (0)
Comment