Chương 1581: Tính toán qua lại
Chương 1581: Tính toán qua lạiChương 1581: Tính toán qua lại
Hắn lập tức nghĩ đến, nếu trực tiếp tìm Thạch Chí Kiên nói chuyện này, chắc chắn sẽ bị Thạch Chí Kiên từ chối. Hắn phải đi đường vòng, gián tiếp thuyết phục.
Thạch Chí Kiên coi trọng ai nhất? Tất nhiên là người nhà của hắn. Người nhà của hắn là ai? Tất nhiên là chị gái Thạch Ngọc Phượng.
Thạch Ngọc Phượng hiện đang hợp tác với Hồ Tuấn Tài kinh doanh rau củ, vậy là Baldur đã nghĩ ra kế hoạch, trước tiên là bắt đầu từ Hồ Tuấn Tài. Baldur tìm đến Hồ Tuấn Tài, kéo hắn ra một góc, nói với hắn rằng đám người anh kia muốn giao một số vũ khí cho bọn họ buôn bán, để bọn họ làm đại lý buôn bán vũ khí. Nếu Hổ Tuấn Tài không đồng ý, sau này sẽ không giao việc kinh doanh rau củ cho bọn họ nữa.
Hồ Tuấn Tài giật mình. Việc kinh doanh rau củ đang làm ăn tốt, sao đột nhiên lại gặp phải chuyện này?
Hắn là người học luật, hiểu rõ bản chất của việc buôn bán vũ khí. Nếu bị bại lộ, hoặc bị bắt, hắn sẽ bị bắn chết. Còn chuyện giúp bán tàu chiến lần trước chỉ là bất đắc dĩ. Hồ Tuấn Tài cứ tưởng chỉ có một lần, sẽ không có lần sau nữa, không ngờ hăn lại bị đám người Anh tham lam kia quấn lấy, muốn hắn tiếp tục làm "đại lý buôn bán vũ khí", nói trắng ra là buôn bán vũ khí.
Nếu là Hồ Tuấn Tài đầy tham vọng trước đây, lúc này có lẽ hắn đã vui mừng khôn xiết. Ai mà chẳng biết buôn bán vũ khí là kiếm tiền nhất. Nhưng sau khi trải qua ranh giới sinh tử, Hổ Tuấn Tài hiện tại rất quý trọng mạng sống của mình. Hắn cảm thấy lần trước được sống sót là do ông trời ngủ quên. Nhưng lần này, biết đâu ông trời đang tỉnh táo, theo dõi hắn, xem hắn phạm lỗi gì để đòi lại mạng sống của hắn.
Baldur ranh mãnh như khỉ, nhìn thấy vẻ mặt của Hồ Tuấn Tài thì biết hắn đang sợ hãi.
Để khuyến khích Hồ Tuấn Tài, Baldur trước tiên là dùng việc kinh doanh rau củ để uy hiếp Hồ Tuấn Tài, sau đó lại vẽ ra cho hắn một chiếc bánh vẽ, nói răng việc buôn bán vũ khí dễ dàng như thể nào, chỉ cần tùy tiện thành lập một "công ty xuất nhập khẩu thương mại" là có thể dựa vào tập đoàn Thần Thoại của ông chủ lớn Thạch Chí Kiên, ngang nhiên mang vũ khí đi khắp thể giới. Hắn đã nghĩ ra điểm đến đầu tiên, đó chính là Hàn Quốc.
Hàn Quốc là địa bàn cũ của bọn họ, đã có sẵn mối quan hệ, chỉ cần công ty được thành lập là có thể quang minh chính đại làm ăn buôn bán vũ khí với những tên Hàn Quốc kia, đến lúc đó bọn họ danh lợi song thu, chẳng phải là tốt đẹp sao?
Hồ Tuấn Tài đau đầu, bị Baldur lừa gạt đến mức choáng váng.
Đối với Hồ Tuấn Tài, càng là những việc tưởng chừng đơn giản thì càng không đơn giản. Giống như hắn làm luật sư giúp người ta soạn thảo đơn kiện vậy, càng là những đơn kiện đơn giản lại càng khó giải quyết, biết đâu sau lưng lại ẩn chứa âm mưu quỷ kế gì đó.
Hồ Tuấn Tài cũng coi như thông minh, hắn lập tức định tìm Thạch Chí Kiên để bàn bạc chuyện này, xem "đại lý buôn bán vũ khí" này có thể làm được hay không. Dù sao thì công ty này không giống như "công ty môi giới lao động" mà hắn từng mở trước đây, làm không tốt là sẽ phải ngồi tù mọt gông.
Nhưng mấy ngày nay Thạch Chí Kiên bị cảm, không đến công ty làm việc. Lúc này, Baldur lại giở trò xảo quyệt, thúc giục hắn, khiển Hổ Tuần Tài - hoang mang lo lắng. Bât đắc dĩ, hắn - đành phải tìm Thạch Ngọc Phượng để nhờ giúp đỡ.
Baldur muốn chính là điều này.
Hắn ép Hồ Tuấn Tài phải hành động, Hồ Tuần Tài vì muốn sống sót, chỉ có thể năm lây cọng rơm cứu mạng là Thạch Ngọc Phượng.
Gần đây, Thạch Ngọc Phượng đang bận rộn chuyển nhà. Sông ở chung cư Loan Tử này cũng lâu rồi, nàng có rất nhiều thứ linh tỉnh cần phải xử lý. Nàng lại không nỡ vứt bỏ những đổ đạc lặt vặt đó, như bàn ghề, bát đĩa, nổi niêu,...
Vì vậy, Thạch Ngọc Phượng nảy ra ý tưởng, bảo Mộc Qua, Trần Huy Mẫn và Đại Ngốc chở tất cả những đồ cũ đó bằng xe tải đến chợ trời ở Phố Miếu để bán thanh lý.
Phố Miếu vốn là nơi mua bán đồ cũ lý tưởng của người nghèo ở Hồng Kông, cũng là nơi những người giang hồ biểu diễn xiếc, đập đá trên ngực, bán thuốc bổ...
Xe tải chở đầy hàng hóa của Thạch Ngọc Phượng trực tiếp chiếm mất chỗ của rất nhiều người, nhưng Trần Huy Mân và Đại Ngồc đều có ngoại hình to lớn, ánh mắt hung dữ, nhìn là biết không phải người hiền lành. Cho dù những người bán thuốc bổ và đập đá trên ngực có bất mãn trong lòng, cũng không dám đến tranh giành địa bàn.
Vì giá cả rẻ, một xe tải chở đầy bát đĩa, nồi niêu, bàn ghế, còn có cả tivi, radio, máy giặt, tủ lạnh... mà Thạch Ngọc Phượng mới mua được một hai năm đã nhanh chóng bán hết sạch. Hai người đập đá trên ngực và bán thuôc bổ cuôi cùng cũng không nhịn được nữa, một người bỏ tiền mua cái ấm trà và chậu rửa mặt của Thạch Ngọc Phượng, một người bỏ tiền mua con dao phay và cái thớt. Tuy hôm nay hai người họ không mở hàng buôn bán, nhưng cũng cảm thấy không uổng công đến đây, ít nhất cũng mua được đồ rẻ.