Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 336 - Chương 336. Thu Mua Rạp Chiếu Phim

Chương 336. Thu mua rạp chiếu phim
Chương 336. Thu mua rạp chiếu phim

Dựa theo nội dung hợp đồng, Vương Vũ chuyển sang Gia Hòa. Gia Hòa sẽ trả lương cho Vương Vũ là năm trăm nghìn. Ngày sau, giá cát sê thấp nhất cho một bộ phim không dưới ba chục nghìn đô la Hồng Kông. Ngoài ra, mỗi lần quay xong một bộ phim, Vương Vũ cũng sẽ được chia hoa hồng của phòng vé.

Nói cách khác, bây giờ, một triệu mà Gia Hòa kiếm được đã tiêu hết bảy trăm nghìn cho việc ký hợp đồng với hai vị đại minh tinh, chỉ còn lại ba trăm nghìn.

Ở thời đại này, ba trăm nghìn quay hai bộ phim là dư xài nhưng vấn đề là quay xong làm sao mà chiếu lên?

Thạch Chí Kiên là loại người làm việc rất cẩn thận. Hiện tại, Gia Hòa đã đào của Thiệu thị hai minh tinh là Vương Vũ và Phan Anh Tử. Cho dù ông trùm Thiệu có bình tĩnh đến cỡ nào cũng không ngồi yên mà ngó.

Nhất là Vương Vũ còn dùng thủ đoạn trộm hợp đồng. Bởi vậy có thể đoán được Thiệu thị chẳng mấy chốc sẽ tiến hàn phản kích Gia Hòa, thậm chí là giảo sát.

Phương thức giảo sát Gia Hòa tốt nhất chính là phong sát.

Ngươi quay một bộ phim, ta không cho ngươi cơ hội chiếu lên, để ngươi không ra rạp được, đó mới là chuyện đáng sợ nhất.

Tiền thì chi ra nhưng lại không thu được. Như vậy, chờ đợi Gia Hòa chỉ có một kết quả, đó chính là chết.

Vì thế, hiện tại Thạch Chí Kiên cần phải làm một chuyện cuối cùng chính là mua lại chuỗi rạp chiếu phim!

Để rạp chiếu phim dưới quyền của mình không bị Thiệu thị chi phối.

“Lão Trâu, lão Hà, các ngươi vất vả thêm một chút. Bây giờ các ngươi hãy tìm hiểu xem rốt cuộc toàn bộ Hồng Kông có bao nhiêu rạp chiếu phim. Gia Hòa chúng ta muốn không bị người ta bóp cổ, nhất định phải có cụm rạp của mình.”

“A, lại nữa?”

Trâu Văn Hoài và đám người Hà Quan Xương cảm thấy sợ hãi trước dã tâm không ngừng bành trướng của Thạch Chí Kiên. Đầu tiên là thành lập công ty, sau đó là huy động vốn, rồi ký kết với Vương Vũ và Phan Anh Tử. Bây giờ là thu mua cụm rạp.

Thử hỏi, lòng dũng cảm như vậy, người nào sánh bằng?

Nhân lúc đám người Trâu Văn Hoài điều tra số liệu rạp chiếu phim, xế chiều hôm đó, Thạch Chí Kiên đầu tiên là đến nhà máy Nguyên Lãng, sau đó là vịnh Thổ Qua.

Khi Thạch Chí Kiên không ngừng quảng cáo sản phẩm của mình trên báo và tạp chí, sản lượng mì ăn liền của nhà máy Nguyên Lãng hiện tại đã đạt đến con số kinh người, chiếm tới 60% thị trường mì ăn liền, 40% còn lại được chia cho Vĩnh Khang và ba công ty mì ăn liền khác.

Dựa theo những gì Lưu Giám Hùng nói, nhu cầu của phía Cửu Long Thành Trại vẫn còn đang tăng lên. Trước đó, Lương Gia Thụ đã từng nói với Thạch Chí Kiên mỗi tháng lợi nhuận của Cửu Long Thành Trại có thể lên đến một triệu, xem ra không phải nói mò. Chỉ cần nhà máy có thể theo kịp, con số thậm chí có thể vượt quá một triệu.

Về phần sản lượng nước ngọt của vịnh Thổ Qua gần như đã bão hòa, nguyên nhân là do địa điểm quá nhỏ.

Cũng may hiện tại đang là mùa đông, vẫn chưa phải là mùa mà thị trường nước giải khát nóng nhất. Dựa theo Thạch Chí Kiên suy tính, đến mùa hè sang năm, nhà máy Thạch Giáp Vĩ chính thức đưa vào sản xuất, vừa lúc có thể bù đắp cho việc thiếu hàng, tiến thêm một bước chiếm lĩnh thị trường Hồng Kông.

Cuối cùng Thạch Chí Kiên gặp sư phụ Thất thúc của nhà máy.

Thạch Chí Kiên vẫn còn băn khoăn chuyện công thức của Vương Lão Cát. Đáng tiếc, Thất thúc đã đàm phán thất bại.

Cũng không phải bên phía Vương Lão Cát không bán công thức mà là giá bán quá cao, đòi những một triệu, còn hơn cướp ngân hàng.

Thạch Chí Kiên nghe Thất thúc nói như vậy, hắn trực tiếp từ bỏ Vương Lão Cát.

Nếu không làm được trà thảo dược Vương Lão Cát, vậy thì tự mình nghiên cứu ra loại trà thảo dược khác.

Thất thúc là người có lòng. Để bù đắp cho việc không thương lượng được công thức Vương Lão Cát, hắn chủ động đưa ra loại trà thảo dược do hắn mới phát minh, hương vị không khác gì Vương Lão Cát, chỉ là dược liệu phụ trợ đắt hơn một chút.

Thạch Chí Kiên dùng thử một chút, cảm thấy rất ổn.

Trà thảo dược sợ nhất là ngọt quá, chát quá, béo quá, đắng quá. Không ngọt không béo không chát không đắng mới được gọi là trung hòa.

Người Trung Quốc có truyền thống thích những thứ vừa phải, và trà thảo dược cũng vậy.

Nhìn thấy Thạch Chí Kiên tán thưởng có thừa đối với phát minh trà thảo dược của mình, Thất thúc không khỏi cảm thấy vui vẻ, nhờ Thạch Chí Kiên hỗ trợ đặt tên cho loại trà thảo dược mới. Thạch Chí Kiên vốn muốn dùng họ của Thất thúc làm tên thương hiệu, nhưng nghe xong Thất thúc họ Sử, gần giống tên của hắn, cho nên hắn lập tức từ bỏ.

Thạch Chí Kiên đã cảm thấy hối hận gần chết khi đặt tên cho thương hiệu của mình là Thạch sư phụ. Đương nhiên, bây giờ hắn không thể dùng tên gần giống như vậy để đặt tên cho loại trà thảo dược mới. Hắn suy nghĩ một chút, lập tức lấy tên trà thảo dược Bảo Chi Lâm.

Hết chương 336.
Bình Luận (0)
Comment