Đối với ba thông tin này, người khác nhau có quan điểm khác nhau.
Khán giả đại chúng tò mò phim xuyên không là gì. Trước kia bọn hắn chưa từng nghe nói qua. Vương Vũ của Độc Tí Đao chạy đến thời cổ đại như thế nào? Là khoa học viễn tưởng hay là nằm mơ? Tất cả đều muốn tìm tòi hư thực.
Các nhà sử học cũng như các nhà khảo cổ học hết sức tò mò về áp phích tượng binh mã Tần Thủy Hoàng.
Trên đời thật sự có thứ đó sao? Có cần đi xem khi phim được công chiếu không?
Về phần những nhà làm phim, bọn hắn tập trung vào thông tin thứ nhất.
Gia Hòa liên thủ với Lệ Thanh phá vỡ hệ thống bảo đảm, trực tiếp thay đổi cách cục phim Hồng Kông, đồng thời phá vỡ thế độc quyền của Thiệu thị.
Đặc biệt là những nhà làm phim độc lập cũng như các công ty điện ảnh vừa và nhỏ đều đang vỗ tay cổ vũ, hy vọng có thể theo bước Gia Hòa và Lệ Thanh, chinh chiến ảnh đàn Hương Giang.
Ngoài ra, điều mà những ông trùm nhìn thấy là Thạch Chí Kiên đang rảo bước bước đến thần vị mà hắn khoe khoang khoác lác trước kia.
Một tháng kiếm đủ năm chục triệu.
Thần Thoại nhất định sẽ nổi tiếng.
Nổi tiếng là có thể bán vé.
Có tiền bán vé là có hy vọng.
Thạch Chí Kiên.
Ngươi rốt cuộc là thần hay là quỷ?
Rất nhanh sẽ có thể nhìn thấy được rõ ràng.
….
Cùng với tiêu đề trang nhất của Minh Báo, nhiều áp phích phim Thần Thoại cũng được dán trên các đường phố và ngõ hẻm ở Hồng Kông.
Điều khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc nhất là áp phích phim Thần Thoại còn xuất hiện trên xe buýt Cửu Long do Lôi Tuyệt Khôn quản lý.
Trên đường cái.
Những chiếc xe buýt với áp phích đầy màu sắc chạy ngang qua thành phố, thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Trên áp phích.
“Cung điện ngầm khổng lồ của Tần Thủy Hoàng với những viên ngọc trai phát sáng tượng trưng cho mặt trời, mặt trăng và các vì sao, đầy bí ẩn về những vụ trộm mộ.”
“Từng dãy tượng binh mã được sắp xếp trong cung điện dưới lòng đất, sinh động như thật.”
“Đại hiệp Vương Vũ thân là người hiện đại tay cầm đao kiếm chinh chiến trên chiến trường Tần triều.”
Tác động trực quan của những tấm áp phích này mạnh mẽ đến mức nhiều người qua đường gần như va vào cột điện khi chỉ lo nhìn chúng.
Nên biết rằng, thời nay chưa bao giờ có quảng cáo trên xe buýt chứ đừng nói đến quảng cáo phim?
Trong ấn tượng của mọi người, xe buýt rất đơn giản nhưng làm sao chúng có thể sặc sỡ và gây sốc như thế này?
Dùng xe buýt Cửu Long để tuyên truyền phim của mình, Thạch Chí Kiên tuyệt đối là người đầu tiên từ trước đến nay.
Mua đứt Minh Báo một tháng.
Lại mua đứt xe buýt Cửu Long một tháng.
Thạch Chí Kiên đã áp dụng kỹ thuật quảng cáo này đến mức tối đa.
…
Công ty Thiệu Thị.
Chu Độ Văn và Phương Nghệ Hoa yên tĩnh đứng một bên.
Đằng sau bàn làm việc, ông trùm Thiệu đang đọc quảng cáo tuyên truyền phim Thần Thoại trên Minh Báo. Hắn cau mày, thở ra một hơi rồi gấp tờ báo lại.
Chu Độ Văn nhìn thấy, đang định lên tiếng nhưng hắn thấy Phương Nghệ Hoa không nhúc nhích, lập tức nhịn xuống.
Làm việc tại Thiệu thị lâu như vậy, Chu Độ Văn cũng coi như tích lũy được một ít kinh nghiệm.
Khi ông trùm Thiệu không vui, nếu Phương Nghệ Hoa không chủ động an ủi, ngươi cũng đừng mũi thương xé gió đi đầu. Bằng không, ngươi sẽ chết rất thê thảm.
Lúc này, trong lòng ông trùm Thiệu rất bực bội, không ngờ tên tiểu quỷ Thạch Chí Kiên lại khó chơi đến như thế, chẳng những liên thủ với Lôi Tuyệt Khôn phá vỡ hệ thống bảo đảm, lại còn dùng phim mới của mình quảng cáo khắp nơi.
Phá vỡ hệ thống bảo đảm, ông trùm Thiệu thật sự không sợ.
Bởi vì Thiệu thị chiếm tới 30% rạp chiếu ở Hồng Kông. Cho dù Lệ Thanh liên thủ với Gia Hòa cũng không ảnh hưởng đến hắn quá lớn.
Huống chi, chiến trường của Thiệu thị là ở Nam Dương, Singapore, Malaysia và Thái Lan. Đó mới là hậu hoa viên kiếm tiền của Thiệu thị.
Không cần phải nói, vào thời kỳ đỉnh cao, Thiệu thị sở hữu một trăm ba mươi chín rạp chiếu phim ở Nam Dương, gần như bao trùm các chuỗi rạp lớn nhất ở Singapore, Malaysia, Thái Lan và những nơi khác.
Nhớ năm đó, nhất đại kiêu hùng Lục Vân Đào tuy là người giàu nhất Singapore, chiếm cứ thiên thời địa lợi nhưng vẫn bất phân thắng bại với ông trùm Thiệu ở Nam Dương.
Phá vỡ hệ thống bảo đảm, mặc kệ là Gia Hòa hay Lệ Thanh, thu hút đều là những công ty điện ảnh vừa và nhỏ, còn có người quay phim độc lập có vốn ít.
Nếu những nhà sản xuất lớn muốn kiếm tiền, bọn hắn nhất định phải dựa vào ông trùm Thiệu, mượn Thiệu thị mở ra thị trường Nam Dương.
Chỉ là bây giờ Thạch Chí Kiên tuyên truyền một cách phô thiên cái địa như vậy, khiến cho hắn cảm thấy hoảng hốt, giống như bị mắc xương cá ở cổ họng, vô cùng khó chịu, hoặc ăn xong có cảm giác như bị đầy hơi, không thở được.
Ông trùm Thiệu đứng dậy, tháo mắt kính xuống, dùng miếng vải mềm lau xong rồi bỏ xuống bàn, cầm tách trà lên nhấp một ngụm, sau đó hắn bước đến chỗ cửa sổ.
Phương Nghệ Hoa di chuyển.
Nàng bước qua, đưa tay kéo tấm màn cửa sổ, rồi mở cửa sổ ra.
Chu Độ Văn nhìn mặt mà nói chuyện, cảm thấy mình vừa mới học được một chiêu.
Ông trùm Thiệu gật đầu với Phương Nghệ Hoa, bưng tách trà nhấp thêm một ngụm nữa rồi đứng bên cửa sổ hít thở không khí.
Một chiếc xe buýt với áp phích phim Thần Thoại chợt xuất hiện dưới ánh mắt của hắn.