Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 764 - Chương 764: Làm Người Không Thể Quên Gốc

Chương 764: Làm người không thể quên gốc Chương 764: Làm người không thể quên gốcChương 764: Làm người không thể quên gốc

Chương 764: Làm người không thể quên gốc

"Cái này liên quan gì đến ta?" Thạch Chí Kiên giang tay: "Mê muội đến đánh mất cả lí chí thì ta hiểu. Sau này ngươi bớt coi mấy loại truyện này đi, còn có tiểu thuyết võ hiệp nữa. Ngươi nên giúp anh trai của mình. Một mình hắn gánh cả tập đoàn Đới thị rất vất vả."

"Ngươi thì biết cái gì." Đới Phượng Ny khó chịu nói: "Vậy ngươi có biết, năm 1961. Tezuka Osamu thành lập công ty chuyển thể truyện tranh. Hắn đã chuyển thể truyện tranh Astro Boy thành phim hoạt hình. Nó bắt đầu được phát sóng trên đài truyền hình vào ngày đầu năm mới của chương trình phát sóng năm 1963. Là bộ phim hoạt hình truyền hình nội địa thực sự đầu tiên của Nhật Bản, nó đã được phát sóng trên đài truyền hình trong bốn năm liên tiếp, duy trì xếp hạng cao chưa từng có, đồng thời tạo ra một cơn sốt lớn."

Thạch Chí Kiên lắc đầu: "Ta không biết."

"Vậy ngươi có biết bộ phim hoạt hình này kiếm được bao nhiêu tiền cho công ty chuyển thể hay không?”

Thạch Chí Kiên tiếp tục lắc đầu: "Ta không biết."

Đới Phượng Ny đắc ý nói: "Nếu đổi thành đô la Hồng Kông, kiếm lời không dưới ba chục ngàn."

Thạch Chí Kiên giật mình: 'Làm phim hoạt hình có tiền như vậy sao?"

Mặc dù Thạch Chí Kiên là người từng trải, hắn cũng đã nghe nói về truyện tranh Nhật Bản và truyện tranh Hồng Kông trong tương lai, nhưng sự nghiệp của hắn không tập trung vào truyện tranh và hoạt hình. Dù làm lĩnh vực giải trí nhưng hắn chủ yếu làm phim ảnh và ca nhạc nên hắn không quá quan tâm đến truyện tranh và hoạt hình.

Thế nhưng nghe Đới Phượng Ny nói xong, hắn giống như được khai khiếu.

Đúng vậy, tại sao hắn lại không nghĩ đến?

Đã muốn làm giải trí, nhất định phải làm cho kinh thiên động địa.

Phim, nhạc, karaoke, truyện tranh, hoạt hình... toàn bộ một mẻ hốt gọn.

Hắn nhớ không lầm, Nhật Bản trong tương lai sẽ có nhiều kiệt tác truyện tranh như Gundam Fighter, Doraemon, Dragon Ball, One Piece, Transformers, The Smurfs. Không đúng, hai truyện cuối là của người nước ngoài. Có thời gian cũng nên mua lại bản quyền mới được.

Thạch Chí Kiên vắt hết óc cũng chỉ nhớ được mấy truyện tranh đó mà thôi.

Ngại quá.

Kiếp trước, hắn không coi trọng mấy thứ này.

Nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến việc hắn kiếm tiền.

Nghĩ đến đây, Thạch Chí Kiên có chút kích động, đồng thời cũng cảm ơn Đới Phượng Ny: "Ngươi nói tiếp đi, giới thiệu cho ta mấy bộ truyện tranh nổi tiếng của Nhật Bản. Ta đọc cùng với ngươi."

Đới Phượng Ny kinh ngạc nhìn hành động bất thường của Thạch Chí Kiên, không rõ hắn uống nhầm thuốc gì nữa.

Vừa rồi hắn còn nói nàng làm mấy chuyện trẻ con, bây giờ lại muốn đọc cùng với nàng?

Đầu óc của tên gia hỏa này có bệnh. Thế là, Đới Phượng Ny ném cho Thạch Chí Kiên một quyển truyện: "Ngươi xem cái này trước đi."

Thạch Chí Kiên nhận lấy quyển truyện, là Q-Taro.

"Gì đây, có hay hay không?”

"Chẳng phải ngươi đọc sẽ biết sao?"

Thạch Chí Kiên không có chuyện gì để làm, kiên nhẫn đọc vài trang, rốt cuộc không đọc được nữa. Chủ yếu là chữ quá nhỏ, giống như vẽ cho học sinh tiểu học xem.

Thạch Chí Kiên nhìn lướt qua tên của tác giả: "Ồ, Fujiko Fujio."

Tại sao hắn lại cảm thấy cái tên này quen thuộc nhỉ?

Đột nhiên Thạch Chí Kiên nghĩ đến điều gì đó, lập tức hỏi Đới Phượng Ny: "Vị Fujio này đã sáng tác truyện mèo máy chưa?”

Đới Phượng Ny kinh ngạc hỏi lại: "Mèo máy gì? Có truyện này sao? Tại sao ta lại chưa nghe nói qua nhỉ?"

Thạch Chí Kiên cho rằng mình nói sai tên: "Thế Doraemon thì sao? Có bộ truyện này hay không?"

"Ngươi bị bệnh tâm thần à? Ngươi cứ hỏi mấy vấn đề gì đâu đâu thế?"

Mặc dù giọng điệu của Đới Phượng Ny không tốt nhưng Thạch Chí Kiên lại cảm thấy rất vui, ít nhất hắn nhận được câu trả lời mà mình mong muốn. Mèo máy còn chưa sáng tác, đây chẳng phải hắn còn cơ hội sao?

Đến lúc đó hắn sẽ tìm đến Fujio, thuê đối phương vẽ truyện tranh cho mình. Một chữ, thoải mái.

Nghĩ đến đây, Thạch Chí Kiên cảm thấy lần này hắn đến Nhật Bản tuyệt đối đáng giá.

Trên thực tếDoraemon" ở kiếp trước được sáng tác vào năm 1969. Bây giờ là tháng 7 năm 1968. chỉ cách nhau chưa đầy một năm!

Đới Phượng Ny thấy Thạch Chí Kiên xoa tay, gương mặt hưng phấn, không biết hắn lại muốn làm chuyện xấu gì nữa đây.

"Đúng rồi, trước khi lên máy bay ta đã liên lạc với tập đoàn Kim Long, thông báo cho bọn hắn về thời gian chuyến bay của chúng ta hạ cánh. Bọn hắn dường như rất coi trọng ngươi, đã sắp xếp một chiếc ô tô chờ sẵn ở sân bay."

Thạch Chí Kiên mỉm cười, hắn định hút một điếu thuốc nhưng chợt nhớ mình đang ở trên máy bay, đành phải cười nói: "Bọn hắn đương nhiên coi trọng rồi. Mặc dù lần này ta đến đây để làm chuyện khác, nhưng việc làm ăn này cũng tiện nghi cho bọn hắn. Tóm lại, làm ăn nhất định không quên cội nguồn. Nếu quên mất cội nguồn, cho dù làm ăn có tốt đến đâu cũng có ngày sụp đổ.'...

"Làm ăn không thể quên cội nguồn? Là ai đã nói câu này?" Trong văn phòng giới thiệu việc làm, Hồ Tuấn Tài chỉnh sửa xong một xấp tài liệu, bắt chéo chân, hỏi cảnh sát đến thu phí với điếu thuốc trong miệng.
Bình Luận (0)
Comment