Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 845 - Chương 845: Quân Ca Nhất Khúc

Chương 845: Quân ca nhất khúc Chương 845: Quân ca nhất khúcChương 845: Quân ca nhất khúc

Chuong 845: Quan ca nhat khuc

"Ngươi đang suy nghĩ chuyện gì vậy?”

Mitsuko Yamada đột nhiên lên tiếng hỏi Thạch Chí Kiên.

'À, không có gì. Ta đang nhớ đến một bộ phim truyền hình."

"Ngươi thích xem phim à?" Mitsuko Yamada kinh ngạc. Trong ấn tượng của nàng, Thạch Chí Kiên thuộc loại người cuồng công việc, nào có thời gian xem mấy thứ đó chứ.

Thạch Chí Kiên đưa tay búng vào chóp mũi của nàng: "Chẳng lẽ ta cổ hủ như vậy sao? Ngay cả phim cũng không xem?”

Mitsuko Yamada mỉm cười: "Đúng vậy, ta luôn cảm thấy tuổi của ngươi không liên quan gì đến kinh nghiệm của ngươi cả."

Dừng một chút, nàng nói tiếp: "Ta cảm thấy ngươi còn trưởng thành hơn rất nhiều người. Nhất là lúc đàm phán vừa nãy, khí thế của ngươi ngay cả Asakura cũng không có được."

"Ta không phải là trưởng thành mà gọi là hăng hái, là thiếu niên đắc chí." Thạch Chí Kiên chắp tay sau lưng, lưng thẳng tắp.

Lúc này, tiếng hát truyền đến.

Buồn cũng tốt, vui cũng tốt.

Mỗi ngày tìm được phát hiện mới.

Để gió mạnh thổi đi thổi đi.

Cứ việc cho ta vài khảo nghiệm.

Hạt mưa nhỏ yên tâm rơi.

Sớm đã quyết tâm hướng về trước.

Là bài hát cổ điển nổi tiếng gần đây của Miyuki Nakajima, Dạo Bước Nhân Sinh Đường.

Trong thời kỳ này, Miyuki Nakajima trở nên nổi tiếng ở Nhật Bản nhờ ba bài hát do Thạch Chí Kiên sáng tác, nhất là bài Dạo Bước Nhân Sinh Đường. Nó đã đứng đầu bảng xếp hạng radio trong ba tuần liên tiếp.

Nhờ vào sự nổi tiếng bất ngờ của mình, Miyuki Nakajima đã nhảy vọt từ một ca sĩ nhí vô danh trở thành "ca sĩ ngọc nữ" được yêu thích nhất Nhật Bản.

"Wow, bài hát này nghe hay quá.

"Đúng vậy, nghe nói đây là bài hát tiêu biểu của Miyuki Nakajima."

Một nhóm thanh niên nam nữ tụ tập lại bình luận sôi nổi.

Thạch Chí Kiên nhìn Mitsuko Yamada, sau đó bước sang bên đó.

Bọn họ nhìn thấy một cửa hàng bán băng đĩa, còn có cho thuê đĩa hát.

Ông chủ rất có đầu óc kinh doanh. Cách đây không lâu, hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua máy karaoke Thần Thoại, đặt máy bên ngoài cung cấp cho người biểu diễn. Mười yên một bài, vừa kiếm tiền vừa có thể mua bán những thứ trong tiệm.

Có rất nhiều người xem nhưng không có ai lên hát. Thạch Chí Kiên bước vào, chỉ vào máy karaoke, nói với Mitsuko Yamada: "Ngươi có muốn hát một bài không?”

Mitsuko Yamada lắc đầu liên tục. Nữ nhân Nhật Bản có thể vui vẻ trong hộp đêm, nhưng trên đường phố các nàng lại trở nên dè dặt.

Huống chi thân phận của Mitsuko Yamada bây giờ là nữ chủ tịch của công ty Kim Long, phải giữ gìn hình tượng đoan trang của mình.

Thạch Chí Kiên mỉm cười, móc ví trong túi rút tờ một trăm yên đưa cho ông chủ tiệm băng đĩa mặc kimono, nói: "Không cần thối tiền, ta hát mấy bài trước."

Ông chủ cực kỳ vui mừng. Hắn khom người nói: "Xin cứ tự nhiên."

Thạch Chí Kiên nhìn list bài hát, sau đó chỉ vào một bài: "Ta muốn hát bài này."

Ông chủ nhìn lại, là một bài hát tiếng Quảng Đông của Hồng Kông. Ca sĩ gốc là một nữ ca sĩ tên Nhiếp Vịnh Đàn. Tác giả bài hát là một thiên tài âm nhạc thần bí Thạch Chí Kiên.

Nghe nói Thạch Chí Kiên xuất quỷ nhập thần. Rất ít người biết hắn là ai, diện mạo như thế nào.

Người này chẳng những dựa vào mấy bài hát tiếng Trung tung hoành giới âm nhạc Hương Giang, gần đây hắn đến Nhật Bản, giúp ông vua thế hệ mới của Nhật Bản Matsushima sáng tác ca khúc vàng Gió Tiếp Tục Thổi.

Điều này còn chưa tính. Hắn còn giúp nữ ca sĩ nổi tiếng Miyuki Nakajima tạo nên những ca khúc đình đám như Dạo Bước Nhân Sinh Đường.

Đến mức nền nhạc pop Nhật Bản hiện nay đã so sánh Thạch Chí Kiên giống như thần.

Bản thân ông chủ bán băng đĩa nhạc nên hắn rất quen thuộc với cả hai giới âm nhạc. Trong lòng hắn thật sự phục thiên tài âm nhạc Thạch Chí Kiên sát đất.

Lúc này, ông chủ thấy Thạch Chí Kiên muốn hát bài hát này, mà nó cũng là bài hát hắn thích nhất. Hắn hơi ngẩn người một chút, sau đó nhắc nhở: "Tiên sinh, ngươi nhất định muốn hát bài hát này sao? Nó khó hát lắm đấy."

"Không sao, để ta thử." Thạch Chí Kiên mỉm cười cầm lấy micro.

Ông chủ gật đầu, bắt đầu bấm bài hát.

Rất nhanh, nhạc bắt đầu vang lên. Dòng chữ Ám Lý Trứ Mê hiện lên trên màn hình.

Mitsuko Yamada liếc mắt đã thấy ba chữ tác giả Thạch Chí Kiên.

Nàng hơi kinh ngạc một chút, ánh mắt lấp lóe nhìn Thạch Chí Kiên đang cầm micro. ...

Gió đêm thổi xào xạt.

Một đám nam nữ bao quanh Thạch Chí Kiên. Một tay Thạch Chí Kiên đút vào trong túi quần, một tay cầm micro, nhẹ nhàng hát.

Nàng có thể đừng như vậy không?

Hãy nán lại trong ánh mắt của ta.

Nàng sẽ thấy ta cô đơn đến thế nào.

Cho dù có trải qua hàng ngày đêm khuya.

Trong từng giấc mộng của ta. Người mà ta đã hôn là nàng chưa từng tôn tại.

Thạch Chí Kiên vừa cất tiếng hát, tất cả mọi người đều sững sờ trước giọng hát, còn có giai điệu duyên dáng của bài hát.

Mặc dù bọn hắn không hiểu tiếng Quảng Đông, nhưng ý nghĩa nghệ thuật của bài hát được truyền tải một cách vô hình, giống như một bàn tay nhỏ bé đang dần chạm vào trái tim bọn hắn.

Mitsuko Yamada si ngốc nhìn Thạch Chí Kiên, trong đầu hiện lên những cảnh tượng khi quen biết với hắn, chỉ cảm thấy trong bóng đêm tuyệt đẹp này, người chung quanh chậm rãi biến mất, chỉ có nàng và hắn đứng đối diện nhau, nghe hắn biểu diễn một bài hát cho mình.
Bình Luận (0)
Comment