Chương 851: Một lần nữa giao phong
Chương 851: Một lần nữa giao phongChương 851: Một lần nữa giao phong
Chương 851: Một lân nữa giao phong
"Baka." Akio Morita vỗ tay xuống bàn: "Nếu đã thuận tiện như vậy, vì sao đám giá áo túi cơm các ngươi lại không phát minh ra?”
Người ở đây liếc nhìn nhau, trong lòng tự nhủ, nếu chúng ta đều là giá áo túi cơm, ngươi chính là một cái lớn nhất.
Akio Morita phát tiết xong, lại phất tay: "Tóm lại, các ngươi phải giám sát Khoa học kỹ thuật Thần Thoại cho chặt chẽ. Đặc biệt là các đơn đặt hàng karaoke của họ nghe nói đã được lên kế hoạch cho năm sau. Tuy nhiên bọn hắn không có linh kiện. Không có linh kiện thì không thể cung cấp hàng cho khách. Cuối cùng, hắn vẫn phải cần đến chúng ta."
"Hiện tại tình huống của Sony không ổn, cho nên chúng ta nhất định phải đồng tâm hiệp lực. Cho dù có hèn hạ vô sỉ đến cỡ nào cũng phải nắm cho bằng được cơ hội này, gõ cho Thần Thoại một cái thật mạnh. Tóm lại, không gõ được mấy triệu thì các ngươi không cần đến gặp ta."
Đám nhân viên lại nhìn nhau, cảm giác bây giờ Sony đã biến chất, giống sơn trại cường đạo hơn là một công ty công nghệ. Còn Akio Morita chính là sơn đại vương.
Sau khi mọi người giải tán, Tiểu Thương tiến lên nói: “Akio Morita đại nhân, tối nay ngươi có muốn đến Ginza giải trí một chút không?”
Akio Morita giật mình: "Tìm cho ta mấy mỹ nhân xinh đẹp. Đúng vậy, hỏa khí của ta mấy ngày qua rất lớn."
"Vâng." Tiểu Thương khom người. ...
"Akio Morita tiên sinh, Tiểu Thương tiểu thư, mời sang bên này."
Với nụ cười trên môi, má mì của hộp đêm Ginza trước tiên yêu cầu người phục vụ đưa một nhóm khách vào phòng riêng ở cửa sau, sau đó mới mỉm cười rạng rỡ đến chào đón Akio Morita và Tiểu Thương, miệng không ngừng nói: "Morita tiên sinh hình như đã lâu rồi không có đến đây."
"Vẫn như cũ! Vẫn là phòng riêng như trước! Đồ uống và người đẹp đều chuẩn bị sẵn sàng cho chúng ta." Tiểu Thương ra lệnh.
"Cái này, có cân đổi sang phòng khác hay không?" Má mì thận trọng hỏi.
Tiểu Thương còn chưa lên tiếng, Akio Morita đã không nhịn được nói: "Ngươi đã biết thói quen của ta mà. Ta muốn gian phòng kia."
"Nhưng phòng riêng đó đã được đặt trước, khách đang ở bên trong." Má mì khổ sở nói: "Chi bằng ta đổi phòng riêng khác cho các ngươi, tặng thêm cho các ngươi một chai rượu vang."
Tâm trạng Akio Morita hôm nay không được tốt. Lúc này hắn nghe xong, cơn giận bay thẳng lên trời: "Ý của ngươi là gì? Chẳng lẽ ta không mua nổi một chai rượu?"
"Không phải. Ý của ta không phải như vậy."
Akio Morita mặc kệ má mì ra sức giải thích, đưa tay đẩy má mì sang một bên: "Hôm nay ta ngược lại muốn xem xem là ai có bản lãnh lớn dám cướp phòng riêng của ta như vậy."
Akio Morita không thèm để ý đến má mì ngăn cản, nổi giận đùng đùng cùng với Tiểu Thương vọt vào gian phòng riêng kia, không chút do dự râm một tiếng đá văng cánh cửa, miệng gào vào bên trong: "Ta muốn xem thử ngươi là đại nhân vật nào?” "Ơ, sao lại là ngươi?" Akio Morita ngẩn cả người.
Trong phòng riêng, Thạch Chí Kiên ngồi một mình. Trên bàn là một chai Brandy của Pháp đã được mở sẵn, tay của hắn còn cầm hoa quả khô nhắm rượu.
Nữ phiên dịch và tên mập ngày thường đi cùng hắn lại không thấy đâu, chỉ có một mình Thạch Chí Kiên ngồi đó.
"Morita tiên sinh, đúng là trùng hợp. Ngươi cũng đến đây giải trí sao?" Thạch Chí Kiên bỏ một hạt điều sấy khô vào miệng, mỉm cười nói với Akio Morita.
Akio Morita hu lạnh một tiếng, trực tiếp bước sang: "Đúng là trùng hợp. Sao, có vẻ Thạch tiên sinh đang rất vui, còn tự mình rót rượu nữa chứ?”
"Hôm nay tâm huyết của ta dâng trào bấm ngón tay tính toán, biết Morita tiên sinh sẽ đến đây uống rượu, cho nên ta đã đặt trước gian phòng này. Thế nào, ngươi có hứng thú uống một ly hay không?"
"Đạo hạnh của Thạch tiên sinh đúng là cao, ngay cả cái này cũng có thể bấm tay tính ra được?"
Akio Morita nói xong, bỗng nhiên quay sang nhìn Tiểu Thương, trừng mắt gầm lên: "Nói, có phải do ngươi sắp xếp hay không?”
Tiểu Thương bị dọa đến run ray vội quỳ xuống đất: "Ta có tội, ta cũng chỉ muốn giúp ngươi mà thôi."
"Bakal Ta cần ngươi giúp sao? Ta giống loại người cùng đường mat lộ lắm à?" Akio Morita chộp một nắm trái cây khô ném vào mặt Tiểu Thương.
Tiểu Thương quỳ dưới đất, không dám có chút dị động.
Nhìn thấy Akio Morita phát cuồng, những người chung quanh, bao gôm cả má mì đều bị dọa câm như hến. Ngay cả nữ nhân bồi rượu cũng run lẩy bẩy.
Chỉ có Thạch Chí Kiên là cam chai rượu rót vào một cái ly không, sau đó đưa cho Akio Morita: "Nổi giận có hại cho sức khỏe. Nào, ngươi uống một ly rượu đi, bớt giận."
Nói xong, hắn nhét cái ly vào tay Akio Morita, sau đó lại ném một hạt điều rang muối vào miệng: "Mấy thứ quả khô này chỉ dùng để ăn, không phải dùng để ném người khác. Huống chi người bị ném còn là một mỹ nhân xinh đẹp."
Akio Morita hừ lạnh một tiếng, uống cạn ly rượu, sau đó nhìn chằm chằm Thạch Chí Kiên: "Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì không?”
“Bàn chuyện làm ăn."
"Ta và ngươi chẳng có gì để nói cả." Akio Morita xụ mặt nói.
"Thật sao? Bây giờ trong tay ta đang có những đơn hàng karaoke trị giá hàng chục triệu. Tiếc là ta không có linh kiện để lắp ráp, cho nên ta cần sự hỗ trợ của Sony."
"Muốn ta hỗ trợ? Được, đưa tiền đây, ta bán cho ngươi."
"Bao nhiêu?”
"Gấp ba giá trước kia."
"Có tàn nhẫn quá hay không?"
"Chẳng tàn nhẫn chút nào cả. Ngươi kiếm nhiều như vậy, chia cho ta cũng hợp lý mà." Akio Morita từ lão hồ ly biến thành vô lại.
"Nếu ta ngay cả một cọng lông cũng không muốn cho ngươi thì sao?" Thạch Chí Kiên bắt chéo chân, mỉm cười bỏ một hạt điều nữa vào miệng.