Chương 863: Anh hùng vô danh
Chương 863: Anh hùng vô danhChương 863: Anh hùng vô danh
Chương 863: Anh hùng vô danh
"Thật ngại quá, ta xin cắt ngang một chút. Là một người làm truyền thông, chúng ta thật sự không nhìn nổi nữa. Nếu Khoa học kỹ thuật Thần Thoại các ngươi muốn dùng thủ đoạn không chịu trách nhiệm như vậy để giải quyết vấn đề, các ngươi sẽ bị chúng ta chế nhạo."
"Đúng vậy, làm sai thì phải chịu. Các ngươi in sai thẻ cào, sau đó còn muốn phủ nhận, thật sự quá xấu hổ"
"Không chơi nổi thì đừng chơi. Khoa học kỹ thuật Thần Thoại giải quyết vấn đề như vậy chỉ tổ mất mặt mà thôi."
Đám phóng viên truyền thông nói chuyện một cách hiên ngang lam liệt, dùng ánh mắt đắc ý bức bách Thạch Chí Kiên, muốn xem hắn quyết định như thế nào.
Biểu hiện của Thạch Chí Kiên vô cùng do dự.
Trên thực tế hắn rất vất vả, vất vả để không bật cười ra tiếng.
Rõ ràng đám ký giả đó đã nhận tiền, hơn nữa còn là đồng đội heo một cách đầy tiêu chuẩn.
Thạch Chí Kiên âm thâm khen ngợi đám ký giả truyền thông, nhưng biểu hiện trên mặt thì đây thống khổ, khóe miệng co giật, ánh mắt vô cùng thê lương: "Không thể nào như vậy được? Thần Thoại vừa mới thành lập đã phát sinh sự cố lớn như vậy, các ngươi bảo ta làm sao mà chịu nổi?"
"Thạch tiên sinh, ngươi đừng có mà không chịu nổi như vậy. Ngươi nên nói cho mọi người biết ngươi sẽ giải quyết như thế nào." Phóng viên do Sony phái đến dùng ánh mắt đắc ý nhìn đồng nghiệp của mình, sau đó ép hỏi Thạch Chí Kiên.
"Haiz, thôi." Thạch Chí Kiên thở dài một tiếng rồi gõ bàn, ngẩng đầu nhìn đám phóng viên truyền thông, biểu hiện đau khổ và bất đắc dĩ: 'Lần này ta nhận thua. Tất cả thẻ cào đều hợp lệ."
Đám phóng viên truyên thông nghe xong, thiếu chút nữa vỗ tay ăn mừng.
Đối với bọn hắn mà nói, đây là một thắng lợi rất lớn. Nếu không phải bọn hắn kịp thời xuất hiện bức bách người Trung Quốc kia, có lẽ hắn đã không chấp nhận số thẻ cào còn lại.
Lần này thì tốt rồi. Cho dù đám người Thạch Chí Kiên có muốn chơi xấu cũng không được.
Mau chóng công bố tin tức này ra ngoài.
Một khắc cũng không thể chờ đợi.
Đám ký giải truyền thông đến nhanh mà đi cũng nhanh. Tất cả đều vội vàng chạy về viết bản thảo, chuẩn bị công bố chiến tích trọng đại này của mình ra ngoài. ...
Sau khi những người kia rời đi, Thạch Chí Kiên có chút mệt mỏi phất tay, nói ngoại trừ một mình Mitsuko Yamada ở lại, tất cả đều giải tán.
Đám người Inoue Daisuke nghe xong, ai nấy thở dài một tiếng, có chút thương hại nhìn Mitsuko Yamada.
Bọn hắn đoán Thạch Chí Kiên sẽ mắng cho Mitsuko Yamada một trận nữa. Dù sao, nàng đã phạm phải sai lầm lớn như vậy, không thể tha thứ được.
Lại nhìn biểu hiện của Mitsuko Yamada, vô cùng tự trách, còn có hổ thẹn.
Rất nhanh, toàn bộ phòng họp chỉ còn lại một mình Mitsuko Yamada. Tự trách và xấu hổ trên mặt Mitsuko Yamada biến mất, chuyển sang ý cười.
"Biểu hiện của ngươi vừa rồi hung dữ quá." Mitsuko Yamada chủ động bước đến, dựa sát vào người Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên ôm nàng: "Không hung dữ thì sẽ diễn không giống."
"Vậy ngươi thưởng ta như thế nào?"
"Ngươi muốn cái gì, ta thỏa mãn ngươi hết." Thạch Chí Kiên mỉm cười nâng cằm Mitsuko Yamada lên.
Mitsuko Yamada mi nhãn như tơ: "Vậy ngươi có thể ở lại thêm mấy ngày nữa với ta được không?”
Thạch Chí Kiên gật đầu: "Cũng được, lần này ta muốn hạ đo ván Sony.'...
Hôm nay, các cửa hàng bách hóa lớn như bách hóa Hào Thịnh, bách hóa Ginza, bách hóa Shinjuku ở khu vực Kyoto đều có dòng người đổ xô mua Walkman Thần Thoại Nhất Đại.
Giá gốc của nó là 500 đô la Mỹ, bởi vì thẻ cào in sai, chỉ cần bỏ ra 200 đô la Mỹ là có thể mua được.
Đối với những khách hàng thích mua giá rẻ, điều này có sức hấp dẫn vô cùng lớn.
Khi Thần Thoại Nhất Đại bán chạy, máy ghi âm của Sony cạnh tranh với nó trước đó đã bắt đầu sụt giảm lượng tiêu thụ.
Theo thống kê, máy ghi âm Sony từng bán hàng nghìn chiếc mỗi ngày nay chỉ bán được ba mươi ba chiếc!
Ban đầu, Walkman Thần Thoại bán không được, nhưng đã được khách hàng săn đón vì tính di động, tính thời trang và các yếu tố khác, cuối cùng doanh số tiêu thụ vẻn vẹn chỉ ở ba cửa hàng bách hóa lớn đã là năm nghìn chiếc.
Cùng lúc đó.
Sản phẩm tại các quầy lớn ở Osaka, Nagoya, Yokohama và những nơi khác cũng đã cháy hàng!
Thậm chí ngay cả những chiếc Walkman Thần Thoại mới được đóng gói trong kho, chưa kịp chất lên xe đã được một số thương nhân trực tiếp đặt hàng!
Những tấm thẻ cào in sai giống như mọc cánh lan nhanh từ Kyoto đến khắp Nhật Bản!...
Sắc trời đã tối, cửa hàng bách hóa lần lượt đóng cửa.
Vô số người xoa quyền mài chưởng, chuẩn bị xong tiền, chờ ngày hôm sau. Đến lúc đó bọn hắn sẽ xông vào cửa hàng, thử vận may của mình.
Một ngày nhộn nhịp sắp kết thúc.
Những tin đồn liên quan đến Khoa học kỹ thuật Thần Thoại vẫn còn đang tiếp tục.
Đám phóng viên truyên thông đã không tiếc công sức mô tả thành tựu to lớn của mình, cách bọn hắn bức bách giám đốc Thần Thoại Thạch Chí Kiên phải cúi đầu nhận nợ ra sao, vì khách hàng mà mang đến lợi ích như thế nào.
Một món đồ trị giá 500 đô la lại bị bọn hắn đập nát xuống còn 200 đô la.
Đối với người dân Nhật Bản mà nói, bọn hắn chính là những anh hùng vô danh.