Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 876 - Chương 876: Hoàn Khố

Chương 876: Hoàn khố Chương 876: Hoàn khốChương 876: Hoàn khố

Chuong 876: Hoan kho

Lúc này, đám người Tư Mã Linh thấy Cổ Long đi cùng với Thạch Chí Kiên, có vẻ như dựa vào một nhân vật không tâm thường, vì thế bọn hắn lập tức đến giễu cợt.

"Ta tên Thạch Chí Kiên. Ta ngưỡng mộ tên tuổi của ba vị đã lâu." Giọng điệu của Thạch Chí Kiên vô cùng chân thành.

Đám người Tư Mã Linh nhìn thấy, trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Người thanh niên này có vẻ rất lễ phép.

"Nghe nói Thạch tiên sinh là người Hồng Kông. Không biết ngươi phát tài ở lĩnh vực nào thế?" Tư Mã Linh thành danh khi còn trẻ, trời sinh có một sự kiêu ngạo.

"Ta chỉ kinh doanh nhỏ mà thôi."

"Vê phương diện nào?"

"Phương diện nào cũng có.

"Chẳng khác nào tiệm tạp hóa nhỉ." Tư Mã Linh nói đùa.

Thạch Chí Kiên cũng cười nói: "Có thể nói như vậy."

Tính ra hắn cũng giống như mở một cái tiệm tạp hóa. Bán nước ngọt mì tôm, bán máy karaoke, máy nghe nhạc di động, còn dấn thân vào ngành giải trí, sản xuất phim và âm nhạc, phức tạp đến rối tinh rối mù.

Đám người Tư Mã Linh tưởng thật, còn tưởng rằng Thạch Chí Kiên là ông chủ nhỏ của một cửa tiệm tạp hóa, đoán chừng y vào đồng tiền bẩn trong nhà mà bám chân lãng tử Cổ Long. Một tới hai đi, hai người trở thành bạn của nhau.

"Làm người thì đừng coi nhẹ mình. Mở tiệm tạp hóa cũng có thể làm lớn mà." Tư Mã Linh thấy Thạch Chí Kiên đẹp trai, nói chuyện cũng dễ nghe, không khỏi chỉ dạy: Den lúc đó, ngươi mở thêm mấy chỉ nhánh ở đảo Formosa, mấy người chúng ta sẽ giúp ngươi viết bảng hiệu, tuyên truyền... , ngươi không muốn phát tài cũng không được."

"Ta xin cảm ơn trước." Thạch Chí Kiên ôm quyên nói với ba người Tư Mã Linh.

Ba người Tư Mã Linh giống như vừa mới làm được một việc thiện, người nào cũng chắp tay sau lưng, thái độ vui mừng.

Trong lòng Cổ Long không phục, không khỏi tự nhủ các ngươi không biết hắn là ai nên mới dám nói hươu nói vượn ở đây. Cho dù tài sản của tất cả các ngươi cộng lại, đoán chừng cũng không bằng con số lẻ của người ta.

Trong lúc Đầu To Cổ Long đang oán thầm, hắn nghe bên cạnh truyền đến một giọng nói: "My nhân đến từ Hồng Kông à? Ngươi có muốn nghịch nước uyên ương với ta không?"

"Nghịch cái đầu ngươi đấy." Là giọng của Đới Phượng Ny.....

Bên cạnh hồ bơi, một nam nhân khoảng ba mươi tuổi đang đùa giỡn với Đới Phượng Ny.

Nam nhân đeo mắt kính gọng vàng, mặc vest hàng hiệu mới tinh, trên mặt viết đây mấy chữ "mặt người dạ thú”, ánh mắt lại càng hạ lưu, ngăn Đới Phượng Ny lại nói: "Mỹ nhân, nói chuyện đừng có khó nghe như vậy. Ngươi cũng đã biết ta là ai rồi đấy?"

"Ta chẳng quan tâm ngươi là con rùa nhỏ do con rùa già nào sinh ra. Ngươi đừng có mà như vậy. Ngươi có tin ta dùng tổ truyên của nhà ho Đới Phượng Nhãn Quyền đánh ngươi không?"

Đới Phượng Ny nắm chặt nắm đấm, làm ra vẻ muốn ra tay.

Gã đeo kính cười hắc hắc: "Mỹ nhân, không ngờ ngươi bạo lực đến như vậy, ta cảm thấy rất hứng thú. Ngươi có biết không, ta thích nhất là những nữ hài bạo lực. Đủ nóng, đủ cay."

"Cay con mẹ ngươi đấy." Đới Phượng Ny không có nói chơi, một quyền đánh vào mắt của gã đeo kính.

Gã đeo kính đã có phòng bị từ sớm, nghiêng người né tránh, thuận tay đưa tay muốn sờ gương mặt của Đới Phượng Ny.

Lúc này, Thạch Chí Kiên đột nhiên xuất hiện đưa tay nắm lấy cổ tay của hắn.

"Anh bạn, ngươi động tay động chân với một nữ nhân trước mặt mọi người có phải bất lịch sự lắm không?”

Gã đeo kính mỉm cười, nheo mắt nhìn Thạch Chí Kiên: Ngươi là ai?"

“Thạch Chí Kiên."

"Chưa từng nghe nói qua. Từ Hồng Kông đến sao?"

"Đúng thì sao?"

"Trách không được." Ga đeo kính dùng lực giãy giụa, lúc này Thạch Chí Kiên mới chịu buông tay.

Gã đeo kính làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, nhún vai giang tay, sau đó dùng hai tay vén tóc ra sau, dùng ánh mắt ngỗ ngược chỉ vào mũi của Thạch Chí Kiên: "Tốt, đủ cuồng, đủ ngạo. Chiêm Bằng Phi ta thích ngươi đấy."

Hắn vừa nói xong, xung quanh lập tức có không ít người nhỏ giọng thầm thì: "Ồ, Chiêm Bằng Phi, thái tử gia của tập đoàn Chiêm thị."

"Đúng vậy, nghe nói gia tộc của bọn hắn rất lợi hại. Bác của hắn Chiêm Triệu Đường quản lý nhà xuất bản Hoàng Quan. Cha của hắn Chiêm Triệu Hanh là bách hóa đại vương nổi tiếng đảo Formosa."

"Cũng không biết người Hồng Kông kia đã làm cái gì? Đắc tội Chiêm thị, sau này khó mà làm ăn ở đảo Formosa này."

Đám người Cổ Long, Tư Mã Linh, Ngọa Long Sinh cũng nhận ra vị Chiêm thiếu gia, nét mặt trở nên khác biệt.

Cổ Long vô cùng lo lắng. Dù sao Thạch Chí Kiên là bạn của hắn, nhưng vị Chiêm thiếu gia kia không đơn giản. Cường long khó ép địa đầu xà. Hắn sợ Thạch Chí Kiên xảy ra chuyện.

Trong lòng đám người Tư Mã Linh lại có chút mừng rỡ.

Đại bá của vị Chiêm thiếu gia này là ông chủ của nhà xuất bản Hoàng Quan, cũng là chủ nhân của sơn trang này. Bữa tiệc tối nay là do hắn chủ trì. Nếu Thạch Chí Kiên đắc tội cháu hắn chẳng khác nào đắc tội nhà xuất bản Hoàng Quan. Đến lúc đó, là bạn của Thạch Chí Kiên, Đầu To Cổ Long có muốn thoát khỏi trách nhiệm cũng không được.
Bình Luận (0)
Comment