Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 878 - Chương 878: Quả Nhiên Không Đơn Giản

Chương 878: Quả nhiên không đơn giản Chương 878: Quả nhiên không đơn giảnChương 878: Quả nhiên không đơn giản

Chương 878: Quả nhiên không đơn giản

"Thôi đi, ngươi khó nuôi lắm. Ngươi vừa ăn nhiêu, còn mua nhiều. Ngươi thấy vị Chiêm thiếu gia kia không? Hồng quang đầy mặt, một thân hàng hiệu, có vẻ là người có tiền. Ngươi đi theo hắn, ăn uống no say tốt biết bao nhiêu."

"Nhưng hắn xấu quá, tặc mi thử nhãn. Ta vừa nhìn thấy đã cảm thấy buồn nôn."

"Thôi đi, chúng ta đi. Sau này, ta sẽ tìm người đẹp trai giống ta cho ngươi." Thạch Chí Kiên vừa nói vừa đưa tay kéo Đới Phượng Ny đi.

Người chung quanh tập trung càng lúc càng nhiều. Thạch Chí Kiên không muốn phức tạp, cho nên hắn mới kéo Đới Phượng Ny rời khỏi hiện trường.

Đới Phượng Ny lại là loại người không thích dàn xếp ổn thỏa. Khi nàng rời đi, nàng vẫn không quên thè lưỡi với Chiêm Bằng Phi, lại còn quơ nắm đấm, dùng tiếng Quảng Đông mắng: "Me kiếp ngươi."

Chiêm Bằng Phi nổi giận.

Sắp phun máu ba lần.

Bị hai người kẻ xướng người họa mắng to thì cũng thôi đi, xú nha đầu đó còn dám uy hiếp hắn?

Mẹ nó.

Tưởng hắn là tượng bùn sao?...

"Này, các ngươi không được đi. Các ngươi cho rằng Chiêm Bằng Phi ta dễ khi dễ hay sao?" Chiêm Bằng Phi giận dữ, vừa nói vừa muốn đưa tay bắt lấy Đới Phượng Ny.

Đới Phượng Ny cũng không khách sáo với hắn, quay đầu lại đá thẳng một cước vào người Chiêm Bằng Phi.

Nhìn thấy hai người sắp sửa đánh nhau, một giọng nói vang lên: "Dừng tay."

Giọng nói thật uy nghiêm lại chói tai.

Thoáng chốc đã trấn áp người chung quanh. Mặc kệ là Đới Phượng Ny hay là Chiêm Bằng Phi, cả hai đều không dám lỗ mãng, cùng nhau quay về phía giọng nói.

Một nam nhân hơn năm mươi tuổi bước đến. Hắn mặc một chiếc áo dài màu xanh, mập mạp, lông mày rậm và dài rũ xuống khóe mắt, dưới lông mày là một đôi mắt sáng ngời có thân. Khuôn mặt tròn bầu bĩnh hay cười, đặc biệt là dái tai dày khiến người ta có cảm giác như Phật Di Lặc.

Chiêm Bằng Phi vừa nhìn thấy, lập tức bị dọa đến sắc mặt trắng xanh, hai chân như nhữn ra, giống như con thỏ gặp phải sói.

Người chung quanh nhìn thấy hắn, lại càng khom người nói: "Chiêm tiên sinh, xin chào."

Người kia mỉm cười gật đầu với mọi người, sau đó bước thẳng đến trước mặt Thạch Chí Kiên và Đới Phượng Ny. Đầu tiên, hắn nhìn thoáng qua Đới Phượng Ny, sau đó ôm quyền cười nói với Thạch Chí Kiên: "Thật ngại quá, ta là Chiêm Triệu Đường của Hoàng Quan."

Chiêm Triệu Đường, giám đốc nhà xuất bản Hoàng Quan, đệ nhất nhân trong giới xuất bản đảo Formosa.

Còn là anh ruột của bách hóa đại vương Chiêm Triệu Hanh.

Thạch Chí Kiên nhìn Chiêm Triệu Đường: "Ta là Thạch Chí Kiên." Chiêm Triệu Đường cười nói: "Thần Thoại Hồng Kông Thạch Chí Kiên?"

Thạch Chí Kiên giật mình, lập tức cảnh giác.

Những người chung quanh biết tình huống ở Hồng Kông không khỏi lên tiếng: "Công ty Thần Thoại? Là công ty nổi tiếng nhất trong năm nay ở Hồng Kông sao?"

"Nghe nói ông chủ còn rất trẻ, không phải là người này chứ?"

Mọi người không nhịn được một lần nữa quan sát Thạch Chí Kiên.

Ngay cả đám người Tư Mã Linh, Ngọa Long Sinh cũng không khỏi kinh ngạc, quay sang hỏi Cổ Long bên cạnh: "Chiêm tiên sinh nói là thật? Người này chính là ông chủ của công ty Thần Thoại sao?”

Lúc này, cái đuôi nhỏ của Cổ Long lập tức nhếch lên: "Đương nhiên rồi, bạn của lão Hùng ta, có ai mà tệ chứ?"

Đám người Tư Mã Linh nhận được câu trả lời chắc chắn, nhất thời trong lòng không biết là tư vị gì. Vừa nãy, bọn hắn còn giễu cợt người ta mở tiệm tạp hóa, không ngờ lại là ông chủ của công ty lớn.

"Thật ngại quá, Thạch tiên sinh, có khả năng đã có hiểu lầm xảy ra. Nhà họ Chiêm chúng ta dạy dỗ không nghiêm, mong ngươi thông cảm." Chiêm Triệu Đường một lần nữa ôm quyền với Thạch Chí Kiên, thái độ thành khẩn.

"Chi bằng thế này, đợi lát nữa tiệc tối bắt dau mời không bằng trùng hợp, xin Thạch tiên sinh nể mặt uống với ta một ly." Chiêm Triệu Đường nói xong, lập tức quay lại nói với Chiêm Bằng Phi: "Ta còn một số chuyện cần xử lý. Bằng Phi, ngươi đi theo ta."

"Vâng, đại bá." Chiêm Bằng Phi vừa nấy còn kiêu ngạo, ai cũng không phục lúc này lại giống như dưa leo phơi sương, cúi đầu cụp tai, thái độ sợ sệt.

Nhìn thấy Chiêm Bằng Phi đi theo Chiêm Triệu Đường rời đi, Thạch Chí Kiên móc một điếu thuốc đưa lên miệng. Trong lúc hắn đang định đốt thuốc, điếu thuốc đã bị Đới Phượng Ny đoạt lấy: "Ngươi còn có tâm trạng hút thuốc sao? Ta thấy người tên Chiêm Triệu Đường kia không he đơn giản, mặt lúc nào cũng cười nhưng cháu của hắn nhìn thấy hắn lại giống như gặp quỷ. Chẳng biết tại sao trong lòng ta lại cảm thấy không thoải mái."

Thạch Chí Kiên cau mày: "Ngay cả nha đầu ngươi cũng có cảm giác này, có thể thấy được Chiêm Triệu Đường quả nhiên không đơn giản."

Lần này Thạch Chí Kiên đến đảo Formosa, trên danh nghĩa là Cổ Long mời, nhưng trên thực tế là muốn giới thiệu các sản phẩm công nghệ cao là karaoke và máy nghe nhạc của công ty Thần Thoại cho người dân đảo Formosa, mở ra thị trường ở đây, từ đó kiếm được món hời.

Vì thế, Thạch Chí Kiên hy vọng có thể giữ gìn mối quan hệ với các ông trùm bách hóa của đảo Formosa, nhờ sự giúp đỡ của bọn hắn để tiêu thụ sản phẩm.
Bình Luận (0)
Comment