Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 903 - Chuong 903: Vinh Quang Cua Nha

Chuong 903: Vinh quang cua nha Chuong 903: Vinh quang cua nhaChuong 903: Vinh quang cua nha

Chương 903: Vinh quang cửa nhà

Sáng hôm sau.

Trương mẫu làm điểm tâm cho chồng ăn rồi đi làm.

Trương phụ có thói quen ôm báo ngồi trong nhà xí trước bữa sáng.

Đầu tiên, hắn mở tờ báo ra và xem xét tình hình quốc tế ngày nay. Chiếc Boeing 747 có thể chở 500 hành khách đã thực hiện chuyến bay thử nghiệm hôm nay, Arafat trở thành lãnh đạo của Pakistan và tàu thăm dò sao Hỏa được phóng lên...

Trương phụ cảm thấy có thứ gì đó sắp xuống. Hắn hít sâu, cố gắng mở cửa "hậu". Khi thứ gì đó chuẩn bị ra, Trương phụ lật đến phần giải trí. Hình ảnh của Trương Ngải Giai lập tức đập vào mắt.

Trương phụ hít một hơi, bên dưới lại thụt trở về.

Trương phụ không nghĩ nhiều, ngay cả quân cũng không kịp kéo lên, la to: "Mẹ đứa nhỏ, xảy ra chuyện lớn rồi, xảy ra chuyện lớn rồi."

Trương mẫu đang bày bát đũa, thấy chồng của mình ngay cả quần cũng không kịp kéo lên đã chạy ra, biểu hiện giống như bị điên: "Sao? Bệnh trĩ của ngươi lại tái phát à?"

"Không phải, không phải." Trương phụ kích động đến không nói ra lời.

"Là Ngải Giai nhà chúng ta, khụ khụ khu..."

"Ngải Giai thế nào?"

"Nàng nổi tiếng rồi."

"Cái gì? Ngươi đang nằm mơ à?" Trương mẫu sửng sốt, hoài nghi không biết mình có nghe nhầm hay không.

"Là thật. Trương phụ vội đưa tờ báo cho vợ.

Trương mẫu nhận lấy tờ báo. Sau khi đọc qua, nàng không khỏi sợ ngây người, che miệng khó tin, rồi mắt đỏ lên. Tách tách, nàng đã khóc.

"Đây là chuyện vui mà, ngươi khóc cái gì chứ?" Trương phụ khó hiểu.

"Ta khóc là bởi vì ta vui." Trương mẫu bỏ tay xuống: "Ngải Giai đã có tiền đồ rồi."

"Đúng vậy, con gái của ta đã có tiền đồ rồi, sắp sửa nổi tiếng trong ngành điện ảnh rồi." Trương phụ cũng kích động hẳn lên: "Chúng ta phải cảm ơn vị Thạch tiên sinh kia. Hắn nói muốn nâng đỡ Ngải Giai trở thành minh tinh, không ngờ hắn lại hành động nhanh như vậy."

"Đúng đúng đúng, chúng ta phải cảm ơn hắn."

Đúng lúc này có người gõ cửa.

Tiếng chó sủa vang lên.

"Ai vậy?"

"Không biết nữa."

Trương mẫu bước ra mở cửa.

Trương phụ vội kéo quần lên. Hàng xóm bước vào, vừa lúc nhìn thấy Trương phụ đang kéo quần: "Có vẻ ta đến không đúng lúc nhỉ."

"Đừng hiểu lầm, chúng ta không phải cái đó." Trương phụ vội gảii thích.

"Hiểu lầm thì sao chứ? Hôm nay ta đến chúc mừng các ngươi. Báo chí hôm nay toàn là tên của Ngải Giai nhà các ngươi đấy. Nha đầu này nổi tiếng rồi." Hàng xóm cười nói.

Trương mẫu nhớ đến những lời mà hàng xóm mắng con gái của mình trước kia, có chút không vui nói: "Nói dễ nghe quá nhỉ, trước kia không biết là ai đã nói Ngải Giai nhà chúng ta là nha đầu hư hỏng, đời này có khi ngồi tù cũng không chừng."

Sắc mặt hàng xóm có chút xấu hổ: "Ta nói đùa thôi mà, cũng là để khích lệ nàng."

Trương phụ nháy mắt với Trương mẫu: "Đều là hàng xóm láng giềng, nói nhiêu như vậy làm gì?"

Cộc cộc cộc, lại có người gõ cửa.

Chó trong nhà lại sủa vang.

Lần này là một đám người, đều là hàng xóm láng giếng. Có người mang theo trái cây, có người mang theo bánh ngọt, người nào cũng vui vẻ.

"Chúc mừng ngươi nha, nơi này của chúng ta xuất hiện đại minh tinh rồi."

Thì ra mọi người biết được tin tức lập tức đến chúc mừng.

Trương mẫu vui đến phát khóc, Trương phụ cũng kích động nói không ra lời.

Một khắc này bọn hắn đã biết cái gì gọi là vinh quang cửa nhà rồi.

Trương Ngải Giai nổi tiếng sau một đêm.

Thạch Chí Kiên không ngừng cố gắng, lại một hơi mua ba bản thảo, để truyền thông oanh tạc dân chúng đảo Formosa.

Là người từng trải, Thạch Chí Kiên biết rõ một người mới muốn tiến xa, nhất định phải tập trung vào tầm quan trọng của "câu chuyện".

Cho nên, Thạch Chí Kiên đã thiết kế cho Trương Ngải Giai một câu chuyện.

Trong câu chuyện này, Trương Ngải Giai là thiếu nữ ở độ tuổi dậy thì phản nghịch, mơ ước có một ngày trở thành một ngôi sao lớn.

Đáng tiếc, không ai để ý đến nàng. Tất cả đều cho rằng nàng là bùn nhão vô dụng.

Tình cờ có một cơ hội, khi Trương Ngải Giai cùng với một đám bạn cưỡi xe gắn máy chạy trên phố, bởi vì một vỉ nướng mà tranh chấp với một phú hào trẻ tuổi đến từ Hồng Kông.

Trương Ngải Giai không biết thân phận thật sự của đối phương, hai bên xảy ra mâu thuẫn.

Ai ngờ đối phương chẳng những không tức giận, còn đưa danh thiếp cho nàng: "Con người thì phải có dũng khí theo đuổi ước mơ của mình."

Chỉ một câu như vậy nhưng đã làm xúc động nội tâm của Trương Ngải Giai, khiến nàng hiểu được rốt cuộc mình muốn cái gì nhất.

Vì thế, nàng bắt đầu từ giã quá khứ của mình một cách không lưu luyến, đi tìm người trẻ tuổi trên tấm danh thiếp, cuối cùng mới phát hiện đối phương là ông chủ của một công ty giải trí ở Hồng Kông.

Hạnh phúc đến quá nhanh.

Khiến nàng trở tay không kịp. Cứ như vậy, con vịt xấu xí biến thành thiên nga trắng. Nàng bắt đầu cố gắng vì giấc mơ của mình. Không thể không nói, nhân vật "vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng" mà Thạch Chí Kiên thiết kế cho Trương Ngải Giai rất được dân chúng yêu thích.
Bình Luận (0)
Comment