Chương 935: Vì dân trừ hại
Chương 935: Vì dân trừ hạiChương 935: Vì dân trừ hại
Chương 935: Vì dân trừ hại
Khi hắn bước đến cửa chính của bệnh viện, một chiếc xe đột nhiên chạy đến, két một tiếng đậu trước mặt của hắn.
Chiêm Triệu Hanh thò đầu ra ngoài cửa sổ, hỏi: A Tuyền, ngươi muốn đi đâu?"
Trương A Tuyên vội vàng khom người: "Ta muốn về nhà, nhị lão gia."
"Lên xe, ta đưa ngươi đi."
"Không cần đâu, ta..."
"Lên xe đi. Dài dòng cái gì?” Chiêm Triệu Hanh ra lệnh.
Trương A Tuyền cẩn thận bước lên xe, sau đó ôm quyền nói với Chiêm Triệu Hanh: "Cảm ơn nhị lão gia."
"Không cần cảm ơn. Mà này, sau khi ta đi rồi, đại ca ta nói gì với ngươi?"
"Không nói cái gì cả."
"Thật sao?" Chiêm Triệu Hanh không tin nhìn Trương A Tuyên.
Trương A Tuyên cụp mắt, bộ dạng phục tùng.
"Vậy đại ca ta có nhắc chuyện gì liên quan đến ta không?”
"Chuyện gì của ngươi?"
"Hắn nghĩ về ta như thế nào?"
"Hắn nói nhị lão gia ngươi là người tốt, là anh em ruột của hắn."
"Xì." Chiêm Triệu Hanh cười gan: "Hắn thật sự nói như vậy sao?"
"Cái này...
"A Tuyền, ngươi làm người quá thành thật, không biết nói láo." Chiêm Triệu Hanh giống như nhìn thấu Trương A Tuyên, cười khẩy: "Hắn có phải mắng sau lưng ta hay không?”
Trương A Tuyền không dám nhìn ánh mắt sắc bén của Chiêm Triệu Hanh, cúi đầu nói: "Cái này, ta thật sự không biết."
"Được rồi, ta cũng không ép ngươi." Chiêm Triệu Hanh khinh thường hừ một tiếng: "Nhưng bây giờ đại ca ta đang bị tạm giam, ngươi cũng nên suy tính một chút về tiên đồ của mình."
"Nhị lão gia, ngươi nói vậy là có ý gì?”
"Ý gì thì ngươi rõ ràng nhất." Chiêm Triệu Hanh bất mãn vì Trương A Tuyền cứ giả vờ ngây ngốc: "Lần này hắn không ra được, nói chính xác là ta sẽ không để cho hắn ra."
Chiêm Triệu Đường tính toán rất rõ ràng. Hắn muốn đoạt được Hoàng Quan, cách tốt nhất chính là để anh trai của hắn Chiêm Triệu Đường ở bệnh viện vĩnh viễn, hoặc tiến thẳng vào nhà tù.
Trước mặt quyên lực, đừng nhắc anh em ruột làm gì.
Huống chỉ Chiêm Triệu Hanh chờ cơ hội này cũng đã lâu rồi.
Trước đây, Chiêm Triệu Đường y vào kinh doanh Hoàng Quan mà tích lũy quan hệ, không ngừng chèn ép hắn, lúc nào cũng tỏ thái độ làm đại ca, Chiêm Triệu Hanh hắn đã thấy phiền từ lâu. Bây giờ có cơ hội xoay người, hắn đương nhiên phải nắm bắt rồi.
"Nhưng ta làm em thì không thể làm quá đáng được. Cho nên ta muốn nhờ ngươi giúp ta một việc." Chiêm Triệu Hanh nhìn chằm chằm Trương A Tuyên: "Ngươi nói đi, trước kia đại ca ta làm nhiều chuyện xấu như vậy, cái nào là quá đáng nhất? Có chứng cứ hay không?"
Trương A Tuyên im lặng, biểu hiện trở nên khó coi.
Chiêm Triệu Hanh lập tức chỉnh hắn: "Thật ra ta cũng chỉ vì muốn tốt cho hắn mà thôi. Chuyện xấu làm nhiều rồi cũng sẽ có báo ứng. Ngươi nhìn đi, bây giờ hắn béo đến cỡ nào, lại còn mắc bệnh tiểu đường. Đây chính là kết quả báo ứng."
"Còn nữa, ta là em trai của hắn. Ta làm như vậy cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi. Ngươi cứ coi như vì dân trừ hại, làm một chuyện tốt lợi quốc lợi dân."
"Nhị lão gia, ngươi đừng nên ép ta. Ta thật sự không biết." Trương A Tuyên lắc đầu: "Hôm nay có nữ nhân điên tên Trương Xuân Hoa xông đến, thiếu chút nữa làm kinh hãi đại lão gia. Bây giờ đại lão gia bị đánh đến nằm viện, báo ứng của hắn đã đủ rồi."
"Nữ nhân điên? Trương Xuân Hoa?" Ánh mắt Chiêm Triệu Hanh sáng lên.
Trương A Tuyên hoảng sợ khoát tay nói: "Nhị lão gia, ta cái gì cũng không nói. Ta chỉ nói chơi mà thôi."
"Tốt, ta đột nhiên nhớ lại mình còn có chuyện, ta không đưa ngươi về được, ngươi tự đi đi." Chiêm Triệu Hanh bảo tài xế ngừng lại để Trương A Tuyền xuống xe.
Trương A Tuyên vẫn thái độ kinh hãi như lúc trước.
Chiêm Triệu Hanh nhận được tin tức mà mình muốn, cũng không tiếp tục nhìn hắn, dặn dò tài xế: "Lái xe đi."
Chiếc ô tô rời đi.
Trương A Tuyên đẳng sau đột nhiên thu lại thái độ kinh sợ, ánh mắt bắn ra ánh sáng độc ác. ...
Tách tách tách.
Dưới bầu trời mưa phùn.
"Chính là nữ nhân này sao?”
Một cấp dưới che dù màu đen, Chiêm Triệu Hanh dùng khăn tay màu đen che mũi, cau mày nhìn nữ nhân điên đang bươi đống rác.
Một cấp dưới khác bước lên nói: "Không sai, nàng chính là Trương Xuân Hoa. Trước kia, đại lão gia vì muốn chiếm xưởng in của nhà nàng đã hại chết chồng nàng, bán con trai của nàng đến Nam Dương, bán nàng đến Tal Nam. Không biết nàng làm sao mà quay về nữa."
"Nghiệp chướng nghiệp chướng." Chiêm Triệu Hanh che mũi, nhìn nữ nhân điên quần áo tả tơi, tóc tai bù xù: "Đại ca ta đúng là, mấy chuyện này hoặc không làm, hoặc phải làm tuyệt đối. Bán làm gái không phải tốt hơn sao? Vừa có thể kiếm tiền vừa phòng ngừa nàng chạy mất. Bây giờ thì tốt rồi, để cho ta nắm được thóp của hắn."
"Ông chủ, ngươi muốn làm gì?" Trong lòng cấp dưới của Chiêm Triệu Hanh đột nhiên lạnh lại, mắng to anh em Chiêm thị đúng là không phải loại người tốt, làm chuyện gì cũng thương thiên hại lý cả.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ