Trọng Sinh Quật Khởi Hương Giang (Dịch)

Chương 989 - Chương 989: Tắm Phần Lan Hiện Đại

Chương 989: Tắm Phần Lan Hiện Đại Chương 989: Tắm Phần Lan Hiện ĐạiChương 989: Tắm Phần Lan Hiện Đại

Chương 989: Tắm Phân Lan Hiện Đại

Chia tay với Đao Ba Hùng, Thạch Chí Kiên tiện tay nhét khẩu súng vào thắt lưng, tính toán sau này phải kiếm cái bao súng gì đó cho thoải mái.

Nếu như trước đây, Thạch Chí Kiên tuyệt đối sẽ không mang thứ này trên người, nhưng bây giờ khác xưa rồi, nhất là sau trận đấu long tranh hổ đấu này của Charles và Lôi Lạc, rất có thể sẽ thổi bùng lên cả bầu trời Hồng Kông.

Có súng trong người, vẫn an toàn hơn...

Thạch Chí Kiên đi tới quầy bán mì van thắn, thấy ông chú bán mì và cả mấy người đang ăn mì ban nãy đều ngạc nhiên nhìn Đại Ngốc.

Thạch Chí Kiên liếc mắt nhìn, cũng giật mình.

Bát rỗng trên bàn xếp thành ba chồng, đếm sơ sơ cũng phải mười hai bát!

Vậy mà Đại Ngốc vẫn bưng một bát hup soàn soạt!

Trách không được hắn nói một bát không đủ, sức ăn này cũng thật là!

"Thạch tiên sinh, ngươi đến rồi!" Đại Ngốc vừa ăn mì vừa quay đầu lại nhìn Thạch Chí Kiên.

"Ăn xong chưa, chúng ta đi thôi!"

"Xong rồi xong rồi! Sắp xong rồi!" Đại Ngốc ba chân bốn cẳng húp sạch bát mì, sau đó liếm quanh mép bát, uống cạn cả nước súp!

Làm xong tất cả, Đại Ngốc mới vỗ bụng nói: "Ngon! Ăn no được một nửa rồi!"

Thạch Chí Kiên im lặng.

Lúc tính tiền, ông chú bán mì cười toe toét, số mì Đại Ngốc ăn đủ để hắn bán cả đêm, lát nữa có thể dọn hàng về nhà với vợ con rồi!...

Thạch Chí Kiên lên xe.

Đại Ngốc định kéo hắn đến địa chỉ lúc nãy.

Nhưng Thạch Chí Kiên lại nói: 'Không về đó nữa! Tìm nhà tắm nào đó, ta muốn tắm!"

Hiện tại tình hình chưa rõ ràng, hắn đã đắc tội với tên Charles kia, theo như lời Đao Ba Hùng thì biết đâu hắn nhỏ mọn sẽ mai phục trên đường, chi bằng tránh ở bên ngoài một lát.

"Vâng! Thạch tiên sinh! Tôi biết một nhà tắm tên là Hoa Thanh Trì, rất được! Đi thôi!" Đại Ngốc kéo xe, bước đi như bay!

Trung Hoàn, Hoa Thanh Trì.

Ngành dịch vụ tắm rửa thập niên 60 ở Hồng Kông chưa phát triển như sau này, rất nhiều nhà tắm đều là kiểu nhà tắm công cộng, chủ yếu là tắm bồn và cọ lưng, khách đến cũng là những người lao động vất vả.

Thi thoảng cũng có những nhà tắm kiểu Tây phương sang trọng hơn, ví dụ như "Tắm Phần Lan Tam Nhật Bản'...

Hoa Thanh Trì trước đây là kiểu nhà tắm truyền thống khá đứng đắn, Đại Ngốc thi thoảng cũng đến đây tắm rửa, cọ lưng. Tất nhiên, chỉ có thể thi thoảng đến một lần. Với hắn mà nói thì một đồng rưỡi tiền vé tắm không phải là số tiên nhỏ.

Nhưng nhà tắm trước mắt rõ ràng khác với trước đây.

Khi Đại Ngốc kéo xe đến trước cửa Hoa Thanh Trì, còn tưởng mình chạy nhầm chỗ.

Chỉ thấy bảng hiệu cũ đã được đổi thành "Tắm Phần Lan Hiện Đại".

Thạch Chí Kiên xuống xe, nhìn thoáng qua bảng hiệu đèn neon nhấp nháy mang theo vẻ mờ ám, hỏi Đại Ngốc: "Là đây?"

Đại Ngốc gãi đầu: "Đúng vậy, chính là chỗ này! Trước kia ta từng tắm ở đây rất nhiều lần, còn quen cả ông thầy cọ lưng Tai Điếc nữal"

Thạch Chí Kiên mỉm cười, đoán chừng nơi này đã được người ta tiếp quản, sửa sang lại rồi khai trương.

"Hay là Thạch tiên sinh, ta kéo ngươi đến chỗ khác. Ngươi yên tâm đi, lần này ta không lấy tiền xe của ngươi!" Đại Ngốc quay đầu lại nói với Thạch Chí Kiên.

"Không cần đâu, chạy một chuyến cũng không dễ dàng! Hơn nữa, ta cũng không thiếu tiền!"

Đại Ngốc nghe vậy vui vẻ: "Ta biết ngay mà, Thạch tiên sinh nhất định không thiếu tiền! Nếu là ta, loại chỗ cao cấp này ta không dám vào đâu! Ngươi xem, hai ả nữ nhân đứng trước cửa kìa, nhìn có giống nhà tắm đứng đắn không!"

Đại Ngốc vừa nói vừa đảo mắt nhìn hai cô nàng mặc sườn xám từ trên xuống dưới không nỡ rời mắt, còn lén lút so sánh hai cô nàng xinh đẹp này với A Bình Thổi Sáo và A Hồng Ngực Khủng ở khu ổ chuột của mình. Nhưng dù so sánh thế nào, hắn cũng thấy hai cô nàng này ngon hơn.

Thạch Chí Kiên cũng sớm nhìn thấy hai cô nàng tiếp tân, trong mắt Đại Ngốc thì đẹp như tiên nữ, còn trong mắt hắn thì cũng chỉ có nhan sắc bình thường, chỉ là ăn mặc hở hang, biết cách trang điểm mà thôi.

Kiếp trước, Thạch Chí Kiên nơi nào mà chưa từng đến, loại nơi có phong cách thế này, chỉ có thể coi là trò trẻ con.

Hành động Thạch Chí Kiên và Đại Ngốc đứng ở cửa nhìn vào trong đã sớm lọt vào mắt hai cô nàng tiếp tân.

Bọn họ cũng là người có mắt nhìn, nếu không cũng sẽ không được sắp xếp đứng đây làm tiếp tân, liếc mắt một cái đã nhìn ra Đại Ngốc chỉ là tên nhà quê, Thạch Chí Kiên mới là nhân vật chính, lập tức hai người cười duyên tiến lên.

Người chưa tới, hương thơm đã xộc vào mũi.

"Tiên sinh đến tắm sao? Mời vào trong!"

Thạch Chí Kiên mỉm cười, được hai cô nàng kẹp hai bên bước vào trung tâm tắm rửa hiện đại được trang hoàng lộng lẫy này.

Phía sau, Đại Ngốc lại liếc nhìn hai cặp mông cong venh của hai ả đàn bà kia, sau đó nuốt nước miếng, vẻ mặt đây hâm mộ nhìn bóng lưng Thạch Chí Kiên, rồi mới kéo xe quay đầu bỏ đi!

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment