Chương 994: Nhanh chóng giải quyết
Chương 994: Nhanh chóng giải quyếtChương 994: Nhanh chóng giải quyết
Chương 994: Nhanh chóng giải quyết
Quả nhiên, Đại Ngốc vung xe kéo thêm vài cái,ầm" một tiếng không nhấc nổi nữa.
Thạch Chí Kiên trợn trắng mắt, biết thế đã để gã này ăn no rồi.
Ba tên người Mã Lai đang chật vật chống đỡ, không ngờ tình thế xoay chuyển, Đại Ngốc lại đặt xe kéo xuống, lập tức giơ rìu lên hét lớn: 'Không còn thời gian nữa. Nhanh chóng giải quyết."
"Đại ca, ngươi đi bắt tên Thạch Chí Kiên đó đi. Tên ngốc này cứ giao cho chúng ta."
Ả nữ nhân người Mã Lai và tên người Mã Lai còn lại giơ rìu lên xông về phía Đại Ngốc.
Gã đầu trọc: "Nhị đệ, Tam muội, hai người cẩn thận đấy." Nói xong hắn lập tức xông về phía Thạch Chí Kiên.
Thạch Chí Kiên thấy vậy, đành phải chuồn thẳng. Hắn xoay người chạy ngược vào nhà tắm.
Gã đầu trọc đuổi theo sát nút.
Phía sau, hai tên người Mã Lai đã đánh nhau với Đại Ngốc.
Đại Ngốc sức khỏe phi thường, không hề sợ hai tên này, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Các ngươi có rìu thì đã sao? Nhìn như lũ gà con ấy."
Hai tên người Mã Lai ra chiêu hung ác, rìu vung lên hạ xuống vun vút.
Còn Đại Ngốc thì câm cái chảo đáy bằng ở quầy bán cá viên chiên, đánh "bùm bùm' với bọn chúng, bất phân thắng bại.
Ả nữ nhân người Mã Lai thấy không đánh lại Đại Ngốc, bèn hung hăng ném rìu về phía Đại Ngốc.
Đại Ngốc vội vàng né tránh, nhân cơ hội này, ả ta như báo săn xông về phía Đại Ngốc, cả người bám lên lưng Đại Ngốc, miệng nói với đồng bọn: "Nhị ca, chém chết hắn ta." Nói xong ả cắn mạnh vào tai Đại Ngốc.
Đại Ngốc đau đớn, cảm giác nửa cái tai bị ả ta cắn đứt rồi.
Cùng lúc đó, tên người Mã Lai còn lại giơ rìu bổ về phía đầu Đại Ngốc.
Đại Ngốc bị chọc giận, gầm lên một tiếng, ôm lấy đầu ả ta, trực tiếp đập mạnh xuống đất.
Sau đó nghiêng người né tránh, lưỡi rìu sượt qua đầu hắn, chém vào vai trái.
Tên kia chém quá sâu, rút rìu không ra.
Đại Ngốc hoàn toàn không cho hắn ta cơ hội.
Hắn ôm lấy mặt tên kia, sau đó dùng đầu mình húc mạnh vào.
"Rầm”"
Sống mũi tên kia gãy gập, máu me bê bết. Hắn choáng váng, không đứng vững nữa, ngã vật ra đất.
Đại Ngốc gâm lên một tiếng, rút chiếc rìu găm trên vai ra, đang định bổ vào tên người Mã Lai đang nằm trên đất thì cảnh sát chạy tới, chĩa súng vào hắn: "Bỏ vũ khí xuống.'...
Thạch Chí Kiên chạy vào nhà tắm, bên trong đã hỗn loạn.
Gã đầu trọc cầm rìu đuổi theo không tha.
Trên đường, gà bay chó sủa, những người đang tắm nhìn thấy cảnh chém giết, sợ hãi bỏ chạy tán loạn.
Thạch Chí Kiên chạy đến phòng thay đồ, trực tiếp tìm đến tủ đồ của mình, bên trong có súng.
Nhưng lúc này hắn mới nhớ ra, chìa khóa tủ đồ vẫn còn ở phòng VIP, quên mang theo rồi.
Chết tiệt! Xong đời rồi.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bên tai Thạch Chí Kiên vang lên tiếng gầm gừ hung ác của gã đầu trọc: "Thạch Chí Kiên, đừng chạy nữa. Mau ra đây chịu chết đi. Ta cho ngươi chết thoải mái."
Tiếp theo là tiếng rìu ma sát với tường.
Thạch Chí Kiên không còn thời gian để ý nhiêu như vậy nữa, trực tiếp dùng khuỷu tay trái đập mạnh vào cánh cửa gỗ của tủ đồ.
"Rầm. Rầm. Rầm."
Hắn đang chạy đua với thời gian.
Nghe thấy tiếng đập phá, gã đầu trọc cười khẩy, hai mắt đỏ ngau giơ rìu lên.
Với hắn, sự sợ hãi của đối phương trước khi chết chính là khoảnh khắc hắn hưởng thụ nhất.
"Rầm”"
Thạch Chí Kiên cảm giác xương khuỷu tay sắp vỡ vụn rồi.
Cùng lúc đó, cánh cửa gỗ nứt ra.
Thạch Chí Kiên mừng rỡ.
Đúng lúc này, gã đầu trọc đã xuất hiện ở hành lang.
Gã đầu trọc nhìn thấy hắn.
Thạch Chí Kiên cũng nhìn thấy gã đầu trọc.
Gã đầu trọc nhìn Thạch Chí Kiên cười man rợ, không nói gì, trực tiếp giơ rìu lên xông tới.
Thạch Chí Kiên thò tay vào lỗ hổng.
Tia chớp lóe lên -
"Đoàng."
Khi gã đầu trọc chỉ còn cách Thạch Chí Kiên ba bước chân, Thạch Chí Kiên hai tay câm súng bắn trúng chân phải hắn ta.
Chân gã đầu trọc máu me đầm đìa, sau đó khuyu xuống, quỳ một gối xuống đất.
Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt hung dữ, tay phải giơ cao rìu, vẫn chưa chịu chết.
"Đoàng."
Thạch Chí Kiên lại bắn thêm một phát súng, trúng vào chân còn lại của hắn ta.
Lần này gã đầu trọc không chống đỡ được nữa,bịch" một tiếng, cả người ngã rạp xuống đất, chỉ là tay vẫn nắm chặt rìu, không chịu buông ra.
Thạch Chí Kiên bước tới, dùng chân đá vào chiếc rìu hắn ta đang nắm, đá mấy lần, cuối cùng mới đá bay chiếc rìu ra ngoài. Sau đó, Thạch Chí Kiên cẩn thận ngồi xổm xuống, quan sát gã đầu trọc.
Gã đầu trọc ngẩng phắt đầu lên, trừng mắt nhìn Thạch Chí Kiên gâm gừ như dã thú.
Thạch Chí Kiên thở phào nhẹ nhõm, nhìn chằm chằm vào mắt hắn ta: “Ai phái ngươi đến?”
Chưa kịp để gã đầu trọc mở miệng, đã nghe thấy một giọng nói: "Xảy ra chuyện gì vậy? Dám nổ súng ở đây, còn coi trọng chúng ta, cảnh sát Hoàng gia Hồng Kông này không?"
Người dẫn đầu mặc quân phục chỉnh tề, theo sau là những quân cảnh mang theo súng ống đạn dược.