Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền

Chương 275

Đi về phía trước vài bước, Khương Nặc nhìn thấy Border Collie đang đánh nhau với một con thú có sừng dài.

Với tốc độ và sức mạnh của Border Collie, nhất thời không thể bắt được đối phương.

Toàn thân con vật kia có màu xanh lét, trông rất gớm ghiếc và xấu xí, cô không thể xác định được đó là loài gì, nhưng nhìn từ bộ lông kia thì chắc hẳn đó là một con hươu.

Nhưng trên đời này sao lại có con hươu xấu như vậy?

Border Collie vô cùng hung mãnh, nó nhào đến sau lưng con hươu cắn một phát. Tuy nhiên làn da con hươu rất dày, trên da có một lớp sừng cứng rắn rõ ràng khiến cho Border Collie không thể nào cắn được.

Sức mạnh của con hươu biến dị rất lớn, sừng của nó cũng sắc bén, trong lúc vung đầu có thể dễ dàng cắt đứt nhánh cây to bằng cổ tay.

Border Collie ỷ vào tốc độ phản ứng của mình, không ngừng tấn công nó.

Nhưng Khương Nặc lại không thể chịu đựng được, lại sợ Border Collie bị thương nên vội vàng lấy một nắm đạn đặc chế ra bắt đầu bắn.

Vèo vèo vèo.

Bắn liền ba phát, nhưng hai phát bị sừng của con hươu xấu xí chặn lại, một phát còn lại b.ắ.n trúng vào lưng nhưng không thể nào xuyên qua nổi.

Quá CMN cứng.

Khương Nặc vì muốn bảo vệ con ch.ó của mình mà cuống lên, không quản bất cứ giá nào lại lấy ra thêm mấy viên đạn đặc chế.

Nhưng lần này, đạn còn chưa b.ắ.n ra, dây cao su của ná cao su đã bị đứt.

Sau một thời gian dài sử dụng, trên đó đã bị đạn đặc chế tạo thành không ít vết cắt nhỏ, giờ đây cuối cùng đã bị đứt hoàn toàn.

Khương Nặc ném nó về lại không gian.

Đạn rất khó làm cho nó bị thương, vậy thì cung tiễn chắc hẳn cũng không khá hơn bao nhiêu.

Chỉ có một kẻ địch, cô không định dùng tới súng, vậy thì cứ trực tiếp xông lên là được rồi.

Những đòn tấn công liên tục của Border Collie khiến cho con hươu biến dị nổi cơn thịnh nộ, nó gần như là điên cuồng nhào về phía Border Collie.

Toàn bộ núi Việt có vô số loài động vật, nhưng số động vật có thể sống sót lại chỉ có một số ít, vậy nên con hươu này đương nhiên không hề đơn giản.

Border Collie vô cùng bình tĩnh, vô số lần xẹt qua cổ họng nó, Khương Nặc nhìn thấy mà lòng bàn tay đổ mồ hôi.

Đồng thời, cô hiểu được Border Collie muốn làm cái gì.

Nó đang tự biến mình thành mồi nhử.

Mỗi lần con hươu biến dị đều công kích chỗ yếu hại của nó, nếu không phải yết hầu thì là bụng.

Nó hết lần này đến lần khác bộc lộ ra những khuyết điểm của mình, lần lượt dẫn dụ con hươu biến dị tấn công về cùng một vị trí, mối lần như vậy đều giống như thiếu chút nữa đã thành công, điều này càng thêm kích thích con hươu biến dị.

Khương Nặc nắm chặt con d.a.o găm trong tay, đồng thời, đôi mắt đen nhánh của Border Collie nhìn cô.

Trong nháy mắt này, nó kêu lên một tiếng, nhắc nhở Khương Nặc.

Khương Nặc khẽ nheo mắt, tránh thoát khỏi sự tấn công của con hươu biến dị, đồng thời, d.a.o găm trong tay dùng tốc độ nhanh nhất đ.â.m về phía Border Collie!

Không phải đ.â.m về phía con hươu biến dị, mà là về Border Collie.

“Gâu!”

Border Collie gầm lên, trong tiếng của nó tràn ngập vui mừng, bụng nó sượt qua mũi d.a.o và sừng rồi né tránh, đồng thời con d.a.o găm của Khương Nặc đ.â.m vào gáy của con hươu biến dị.

Cô không dừng lại dù chỉ một giây, cắn răng dùng sức rồi xoay lưỡi dao.

Con d.a.o găm này vô cùng sắc bén, dưới sự dốc toàn lực của cô, nó cắt qua cổ của con hươu biến dị một cách dễ dàng.

Lưỡi d.a.o cắt một vòng quanh cổ, con hươu biến dị phát ra một tiếng rít gào chói tai, âm thanh không ngừng vang vọng trong khu rừng.

Khương Nặc nhấc tay lên, dùng sức cắt đứt cổ họng con hươu này.

Loại chuyện cắt đứt cổ họng này, làm nhiều sẽ có kinh nghiệm.

Khương Nặc chỉ cần nghe thấy tiếng giòn vang trong khoảnh khắc xương cổ bị gãy là biết con vật biến dị này đã c.h.ế.t hoàn toàn rồi.

Một dòng m.á.u đỏ sẫm phun thẳng ra.

Rất nhiều sinh vật biến dị đều có độc, Khương Nặc thu đao rồi nhanh chóng lùi lại, chờ đến khi con hươu biến dị co quắp tắt thở, ngừng thở, ngừng tim rồi mới quay trở lại.

Máu của nó vẫn đang ồ ạt chảy ra, ngoại trừ một mùi m.á.u tươi nồng nặc thì không có mùi gì khó ngửi cả, Khương Nặc nghi ngờ rằng m.á.u của nó không có độc nên nhanh chóng thu cả con hươu vào không gian trước.

Nếu như m.á.u hươu không có độc, vậy thì m.á.u này rất quý giá, không thể lãng phí.

Làm xong những việc này, Khương Nặc quay đầu nhìn về phía Border Collie. Đôi mắt của nó đen kịt, cô gần như nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình.

Cô nghiêm mặt, nghiêm túc nói với nó:

“Từ giờ trở đi, mày phải nghe theo mệnh lệnh của tao, không cho phép xông lên trước mặt tao, hiểu chưa!”

Border Collie kêu lên một tiếng, cúi đầu xuống.

Nó không lên tiếng, nằm rạp trên mặt đất, biểu đạt sự phục tùng của mình với Khương Nặc.

 

Người này đối xử với nó rất tốt.

 

Cho tới bây giờ không có ai đối xử tốt với nó như vậy.

Chỉ có cô mới ôm lấy cổ nó, dịu dàng, dùng tay vuốt ve bộ lông của nó từng lần một.

Cô thật sự rất dịu dàng.

Cho nên, nó muốn cố gắng hết sức để báo đáp cô, là nó sai sao?

Khương Nặc dạy dỗ Border Collie một trận xong, nhìn dáng vẻ ủ rũ của nó lại lập tức mềm lòng.

Nhưng chuyện này liên quan đến vấn đề nguyên tắc, cô vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc không nói gì.

Cô nhìn ra được Border Collie đang cố gắng, thậm chí còn liều mạng giúp cô bắt được con hươu biến dị, nhưng loại phương pháp dùng bản thân làm mồi nhử này thật sự quá nguy hiểm.

Mặc dù như vậy sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t được con hươu rất nhanh nhưng Khương Nặc cảm thấy một chủ nhân muốn dùng con ch.ó của mình làm mồi nhử chỉ có thể gọi là đồ rác rưởi.

Đi đường lâu như vậy, lại chạy như điên cả một tiếng đồng hồ, cô và Border Collie đều mệt mỏi.

Trời cũng đã tối.

Ban ngày quá ngắn, hiện tại Khương Nặc đã rất mơ hồ về khái niệm ngày đêm, nhưng dù sao cô cũng vẫn còn có thể nhìn thấy.

Nếu cứ làm theo tiêu chuẩn mặt trời mọc làm việc, mặt trời lặn nghỉ ngơi, hiện tại một ngày chỉ có hơn bốn giờ là có thể làm việc, tính ra không có bất kỳ hiệu suất nào cả.

Khương Nặc lấy hai phòng container ra, bỏ thêm than vào trong phòng.

Cô không thích đeo găng tay, luôn cảm thấy đeo găng tay cầm d.a.o sẽ ảnh hưởng đến tính linh hoạt của mình, kết quả là dọc theo đường đi chạm vào quá nhiều chất nhầy nên bây giờ tay không chỉ ngứa ngáy mà còn bắt đầu sưng lên giống như bị dị ứng.

Cô dùng nước suối không gian cẩn thận cọ rửa, cảm giác ngứa ngáy mới dần dần tiêu tan.

Sau đó, cô đi ra ngoài kiểm tra Border Collie một chút.

Border Collie không có hiện tượng dị ứng, có thể vì chất nhầy dính vào lông, bị nó lắc lắc vài lần là có thể bong ra được bảy tám phần. Mà nó cũng khá cẩn thận không để chất nhầy dính lên mặt.

Dưới móng vuốt có dính một ít, nhưng móng vuốt của Border Collie đã tiến hóa nên rất dày, có vẻ nặng nề có lực, một chút chất nhầy dính vào cũng không ảnh hưởng gì.

Sau khi kiểm tra xong, Border Collie vẫn cúi đầu giống như đã làm sai chuyện gì đó.

Khương Nặc chỉ vào phòng container của nó rồi nói: “Đi vào nghỉ ngơi đi.”

Border Collie lại rất do dự, nó đi tới cửa, ánh mắt có chút bướng bỉnh nhìn sang.

Đây là phòng của Vân Diệu, Vân Diệu không có ở đây, nó không thể đi vào.

Nó cẩn thận gầm gừ mấy tiếng với Khương Nặc, lại nhìn về phía khu rừng như thể đang nói với cô rằng nó phải gác đêm.

“Đi vào.” Khương Nặc ra lệnh.

Border Collie chỉ có thể nghe theo.

Khương Nặc cũng trở lại trong phòng, lịch trình làm việc và nghỉ ngơi hoàn toàn rối loạn, cũng không quan tâm ba bữa cơm gì đó, dù sao hiện tại cô cũng không đói bụng nên cũng lười ăn, chỉ rửa mặt rồi chui vào trong túi ngủ.

Mơ mơ màng màng ngủ ba giờ, liền tỉnh táo lại.

Khương Nặc thay áo khoác đi sang phòng Border Collie, nó hình như cũng không ngủ mà cảnh giác ngồi ở cửa, lưu ý động tĩnh bên ngoài.

Khương Nặc lập tức mềm lòng.

Cô ôm cổ Border Collie, xoa lông trên đầu nó, dùng ngón tay chậm rãi chải vuốt.

Border Collie cẩn thận dựa vào bả vai cô, mặc cho cô sờ tới sờ lui.

“Vì sao mày lại thích con người như vậy?” Khương Nặc nhìn nó.

Người mà Border Collie tin tưởng nhất hiện nay chính là cô và Vân Diệu.

Nhưng nó cũng rất dịu dàng với đám người Tiểu Hoàng.

Ra ngoài tìm đường, gác đêm trong lúc nghỉ ngơi, yên lặng bảo vệ mọi người.

Ngày đầu tiên cô vừa tới núi Việt, vì đuổi theo Vũ Nô mà cô rời đi để lại Tiểu Hoàng đứng ở tại chỗ, sau đó khi cô dẫn Tiểu Hoàng quay về, Border Collie cũng cố tình đi chậm lại.

Những thứ này đều là bản năng của nó.

Nhìn đôi mắt ướt át của con chó, cô lại ôm một cái, lấy nước suối không gian ra cho nó uống.

“Tao biết là mày muốn bảo vệ tao.” Khương Nặc dừng một chút: “Nhưng tao không yếu như mày nghĩ, trong lòng tao tự có tính toán, cũng muốn trở nên mạnh hơn thông qua thực chiến, hiểu chưa?”

Border Collie rất ngoan “ư ử” một tiếng.

Lấy ra một đống đồ ăn ngon, cộng thêm ôm ôm ấp dỗ dành con chó, Khương Nặc cũng ăn một hộp cơm.

Ăn uống no nê, cô tạm thời không có thời gian xử lý con hươu biến dị trong không gian, trước hết thu container lại, mang theo Border Collie tiếp tục ở trong núi rừng tìm kiếm Vũ Nô.

Trải qua khúc nhạc đệm của con hươu biến dị, Vũ Nô đã đi được xa hơn.

Nhưng Khương Nặc cũng không vội, dọc đường đi theo, cô biết đại khái phương hướng Vũ Nô đi.

Chỉ cần phương hướng không lệch lắm là có thể tìm được.

Bình Luận (0)
Comment