Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 224

Sau đó cô ưỡn ngực một cái: "Em mới không phải!"

Xích Dương nhìn bộ dáng hào cường bá đạo kia của cô, không nhịn được cười, thanh âm phóng nhẹ nói ra một sự thật: "Nhưng em cũng ở bên cạnh anh."

"Nhưng em không phải bạch liên! Em là cây kéo nhỏ bên người anh, chuyên môn phụ trách cắt nát bạch liên!"

"Vậy có cắt hoa đào không?"

"Cắt, chỉ cần là hoa nở tại bên cạnh anh, em đều cắt!"

Xích Dương bị vui vẻ đến, nhịn không được đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, cưng chiều nói: "Được, tùy tiện cắt. Anh toàn lực ủng hộ em."

Chung Noãn Noãn đang đắc ý, cửa tầng ba liền bị "Phịch!" một tiếng mạnh mẽ đẩy ra.

Trần Lệ Dung vẻ mặt giận dữ vô cùng dữ tợn từ bên trong chạy ra, vừa chạy đến, lại đụng phải Xích Dương cùng Chung Noãn Noãn đang đứng ở hành lang tầng ba.

Trần Lệ Dung trừng mắt, vốn định thu hồi biểu tình dữ tợn trên mặt giữ mặt mũi một chút, thế nhưng là thanh âm Trần Kiến Quân đã từ bên trong truyền ra: "Muốn cút cô liền cút! Xem một chút Xích Dương nhà người ta có thể thích cô hay không!"

Lần này, Trần Lệ Dung mặt trong mặt ngoài cũng bị mất hết, nước mắt trong nháy mắt tràn mi mà ra, "đăng đăng đăng" mà chạy xuống tầng.

Chung Noãn Noãn nhìn về phía Xích Dương, mặt lộ vẻ vô tội.

Cô còn không có kịp cắt đâu, cảm giác đối phương đã nhận một vạn điểm thương tổn..

Xích Dương xem hiểu ý của Chung Noãn Noãn, cưng chiều nói: "Sát khí quá mạnh, kẻ địch quá yếu. Đi thôi, đi tản bộ."

"Vâng."

Sau khi đi dạo ròng rã một giờ, Xích Dương mới đem Chung Noãn Noãn mang về nhà. Lúc này đều đã mười giờ rưỡi.

Lần nữa về đến trong nhà, Chung Noãn Noãn liền có vẻ hơi co quắp.

Dù sao, lập tức liền muốn đi ngủ, thế nhưng là phòng ngủ của Xích Dương chỉ có một cái, giường cũng chỉ có một cái.

Vậy ban đêm cô đến cùng là cùng anh Xích Dương nhà cô ngủ chung đâu, ngủ chung đâu, vẫn là ngủ chung đâu?

Thật sự là ngẫm lại đã cảm thấy có chút ngượng ngùng!

Dù sao kết hôn sáu năm, đây là lần thứ nhất bọn họ cùng giường chung gối.

Chung Noãn Noãn chỉ cảm thấy mặt mo đỏ ửng, cũng không biết sau đó phải thế nào.

Xích Dương thấy cô căng thẳng, nhanh chóng mở TV ra, sau đó lại lập tức tắt đi: "Buổi tối có bài tập cần làm không?"

Suýt nữa quên mất, cô vẫn là học sinh. Mà lại là học sinh lớp mười hai sắp tham gia thi cuối kỳ.

Chung Noãn Noãn lắc đầu: "Trường học xưa nay không giao bài tập, đều dựa vào chính mình ôn tập."

Đối với học sinh lớp mười hai tràn đầy bài tập tới nói, Chung Noãn Noãn đặc biệt đồng ý phong cách này của trường học quý tộc. Cách mạng dựa vào chính mình, thầy cô sẽ chỉ mang cho rất nhiều bài thi còn có bài tập cho bạn, nhưng là có làm hay không, liền là chuyện của chính bạn.

"Vậy là tốt rồi. Đều mười giờ rưỡi, em đi tắm trước, buổi tối sớm nghỉ ngơi một chút."

Mặt Chung Noãn Noãn lại lần nữa phiếm hồng, gật đầu: "Vâng."

Xích Dương đi mở nước, Chung Noãn Noãn nhanh chóng mở ra túi xách, đem quần áo lấy ra.

Thế nhưng là khi cô đem tất cả quần áo lấy ra..

Ôi ta đi!

Quên cầm áo ngủ!

Bên trong túi xách ngoại trừ quần áo lót, tất cả đều là quần áo ngày mai muốn mặc, chẳng lẽ đêm nay muốn mặc đồng phục thay áo ngủ?

Lần này liền phiền muộn.

"Thế nào?"

Xích Dương mở nước ra liền nhìn thấy Chung Noãn Noãn vẻ khó khăn.

Chung Noãn Noãn đang muốn mở miệng, Xích Dương liền phát hiện vấn đề, mở ra ngăn tủ: "Anh mua cho em hai bộ áo ngủ, em xem một chút em thích bộ nào?"

Chung Noãn Noãn quay đầu nhìn về phía ngăn tủ.

Ngăn tủ cũng không tính lớn giờ phút này chia làm hai bộ phận, chỉ có gần một nửa quần áo là của anh, mà bên trong gần một nửa đó, quần áo của anh đa số đều gấp lại. Còn lại hơn phân nửa không gian, tất cả đều là quần áo của cô.
Bình Luận (0)
Comment