"Chương 1037: Người nhà họ Nam Cung tới"
Chương 1037: Người nhà họ Nam Cung tới
Cho dù không được phong cảnh như con khốn cô, nhưng đã có nhiều tiền như vậy, tôi cũng sẽ không kém hơn cô bao nhiêu! Quan trọng nhất là, số tiền này, là mẹ cô để lại cho tôi! Ha ha ha ha..
Trong lòng Chung Thiên Thiên đang điên cuồng mà cười nhạo Nam Cung Noãn Noãn ngu xuẩn, cửa khách sạn bị gõ.
Vừa lúc nhân viên ngân hàng vừa mới ra ngoài, lúc này người phụ trách cho là tên nhân viên kia quay lại, nên đã làm người đi mở cửa
Ai biết cửa mở ra, nhìn thấy Nam Cung Noãn Noãn cùng người nhà họ Nam Cung đứng ở trước cửa, toàn bộ cửa đều bị chặn lại.
"Các người là.."
"Thật xin lỗi, sợ là các người phải dừng việc chuyển khoản lại."
Mặc dù cửa lớn cách gian phòng một khúc ngoặt, làm người không nhìn thấy tình huống ở cửa, nhưng điều này không ảnh hưởng thanh âm truyền vào.
Ngay khi thanh âm như ma quỷ kia truyền vào phòng, Chung Thiên Thiên chỉ cảm thấy toàn thân cứng đờ, máu cả người đều chảy ngược.
Chung Noãn Noãn!
Vậy mà là con khốn Chung Noãn Noãn kia!
Chuyện bí mật như vậy, tại sao lại bị cô ta biết đến?
"Đuổi cô ta ra ngoài cho tôi! Không phải các người nói nơi này tuyệt đối riêng tư sao? Các người.."
Chung Thiên Thiên vừa nói vừa xông về phía cửa, ý đồ đuổi người ở ngoài cửa đi.
Cô tuyệt đối không thể làm Chung Noãn Noãn phá vỡ hi vọng cuối cùng của cô!
Nhưng mà khi Chung Thiên Thiên xông tới cửa, khi cô nhìn thấy Chung Noãn Noãn cùng một đám đàn ông nhà họ Nam Cung lấy Nam Cung lão gia tử dẫn đầu đang đứng ở phía sau cô ta, toàn bộ chân giống như bị rót chì, cổ họng, giống như bị người kiềm chế, trong nháy mắt như rơi vào vực sâu, răng đều bắt đầu run lên.
Thực ra Chung Thiên Thiên chính là một người hèn nhát, lúc trước là dựa vào Giang Xu Uyển cùng Chung Khuê Quân chống lưng, dựa vào toàn bộ nhà họ Giang chống lưng, sau này là dựa vào nhà họ Cố chống lưng.
Nhưng thật ra, cô ta chỉ là một bông hoa trắng lười biếng không phân biệt được ngũ cốc, chỉ có điều là một đóa hoa trắng có độc.
Nói về phương diện năng lực cá nhân, cô ta không có một chút sức chiến đấu nào.
Nhìn thấy Chung Thiên Thiên, Nam Cung Noãn Noãn mỉm cười, "Sao không tiếp tục nói? Nhìn thấy người nhà tôi cũng tới, cho nên không dám nói?"
Nói xong, Nam Cung Noãn Noãn còn vỗ mấy cái lên trên khuôn mặt trắng xanh của Chung Thiên Thiên, làm cô ta lảo đảo mấy cái.
Giờ phút này, Chung Thiên Thiên cảm thấy bản thân giống như một con kiến, hoàn toàn bị Chung Noãn Noãn giẫm ở dưới lòng bàn chân, không có năng lực đánh trả.
"Các người là đội ngũ nhân viên bộ quản lý tài sản của ngân hàng RS đúng không?" Nam Cung Noãn Noãn dùng tiếng Luân Đôn vô cùng lưu loát hỏi.
"Đúng vậy." Đối mặt khí thế của Nam Cung Noãn Noãn, tên nhân viên kia vô ý thức mà trả lời một tiếng.
Lúc này, người phụ trách cũng từ bên trong đi ra ngoài xem xét tình huống.
"Chuyện gì vậy? Tại sao.."
Còn chưa nói xong, nhìn thấy Nam Cung Cần, còn có Nam Cung Vân và Nam Cung Chính đang đứng ở phía sau Nam Cung Noãn Noãn.
Ba người này chính là gương mặt thân quen thường xuất hiện trên các phương diện tài chính và kinh tế!
Có thể làm quản lý cấp cao của ngân hàng RS, ông tự nhiên là biết đến đám người có thế lực của mỗi một quốc gia.
Người phụ trách giật mình, "Nam Cung chủ tịch? Sao các người lại đến đây? Là có vấn đề gì sao?"
Nhà họ Nam Cung chính là hào môn thế gia lớn bậc nhất nước Z, người ở thủ đô, vừa nhìn thấy một phòng đàn ông với tướng mạo tương tự là biết lúc này nhà họ Nam Cung là huy động toàn bộ lực lượng.
Những người này sao có thể không có chuyện gì mà đến đây được? Vừa nghe lời nói của cô bé dẫn đầu là biết, khẳng định là vị Chung tiểu thư này trêu chọc người nhà họ Nam Cung.
Nam Cung Cần trực tiếp đi vào vấn đề, "Ông là người phụ trách bộ quản lý tài sản của ngân hàng RS?"