Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 1052 - "Chương 1053: Điên Rồi"

"Chương 1053: Điên rồi"
"Chương 1053: Điên rồi"
Chương 1053: Điên rồi

"Ngọc Nhi, vì sao em không để ý tới anh? Là anh làm không tốt chỗ nào sao? Ngọc Nhi, anh đã biết thân phận của em, anh nhất định sẽ đối với em thật tốt, em không cần ly hôn với anh được không? Em sinh đứa bé trong bụng ra đi! Anh biết trong bụng em sẽ có một bé gái rất ưu tú, con bé chẳng những là cháu gái nhà họ Nam Cung, con bé vẫn là vợ chưa cưới của Xích Dương! Em biết Xích Dương là ai không? Cậu ta chính là Thái Tử quân bộ, tương lai chính là đại tướng quân!"

Người nhà họ Nam Cung: "..."

Trừng phạt lớn nhất đối với kẻ ác khả năng chính là như vậy đi?

Cho ông ta biết mục tiêu lớn nhất mà ông ta phấn đấu cả đời, kỳ thật ông ta có thể dễ dàng được đến ở trong lúc lơ đãng, chỉ cần không sinh ra ý xấu.

Chỉ cần ông ta không tham lam những số tiền đó, muốn hoàn toàn chiếm số tiền đó làm của riêng, mà là cùng hưởng với Nam Cung Ngọc, như vậy ông ta sẽ không bị tổ chức KE theo dõi và uy hiếp, hôm nay, cho dù nhà họ Nam Cung lại chướng mắt ông ta, ông ta cũng là con rể nhà họ Nam Cung, là chồng của Nam Cung Ngọc, là ba của Nam Cung Noãn Noãn.

Nếu lúc trước ông ta hoàn thành nghĩa vụ của người làm ba, bảo vệ Noãn Noãn thật tốt, không cho Chung Thiên Thiên cấy ghép cốt tủy, hoặc là sau khi cấy ghép cốt tủy, không vứt bỏ Noãn Noãn, hoặc là sau khi vứt bỏ, chờ Noãn Noãn dùng một thân phận khác trở về, ông ta có thể xem ở đã từng thua thiệt với con gái mà đối xử tốt với Noãn Noãn một chút, đều tuyệt đối sẽ không đi đến tình trạng như ngày hôm nay.

Đã từng, ông ta không cần làm cái gì, là có thể chạm vào hôm nay.

Nhưng mà bởi vì lòng tham, ông ta muốn quá nhiều, dẫn tới kết cục trở thành tù nhân như ngày hôm nay.

"Ông nội, chúng ta đi thôi."

Noãn Noãn gọi Nam Cung lão gia tử cùng Xích lão gia tử, sau đó một đám người cứ như vậy mà rời đi.

"Ngọc Nhi! Ngọc Nhi! Em đừng đi! Em đừng đi -- Ngọc Nhi, anh biết sai rồi! Anh không bao giờ làm Giang Xu Uyển tới giết em! Nếu là em không quen nhìn cô ta, anh giết cô ta giúp em được không? Nếu là em cảm thấy cô ta bắt nạt Noãn Noãn, anh.. anh xử lý cô ta cùng Chung Thiên Thiên giúp em được không? Ngọc Nhi, em đừng đi.. em đừng đi.. A -- Ngọc Nhi, em đừng đi --"

Cửa sắt đã bị đóng lại, Noãn Noãn cũng đã đi ra ngoài rất xa, nhưng cô lại vẫn có thể nghe được tiếng khóc kêu của Chung Khuê Quân.

Ông ta đã hoàn toàn điên rồi.

Noãn Noãn nhìn về phía Xích Dương, "Anh Xích Dương, loại kẻ điên này bình thường sẽ xử lý như thế nào?"

"Loại này sẽ có người lên tòa án quân sự giúp ông ta, chờ sau khi có kết quả phán quyết, nếu là tử hình, vậy chấp hành là được. Nếu là có kỳ, trước tiên làm ông ta đi bệnh viện tâm thần làm trị liệu khẳng phục, nếu không thể khang phục, vậy sẽ ở trong bệnh viện tâm thần cả đời, nếu có thể khang phục, vậy tiếp tục chịu hình."

Nam Cung Noãn Noãn gật đầu, tỏ vẻ bản thân đã biết.

Tuy rằng Chung Khuê Quân đáng giận, hại chết mẹ cô, còn làm hại cô từ khi còn nhỏ vì cứu Chung Thiên Thiên mà cửu tử nhất sinh. Lúc sau lại là bởi vì ông ta không giám hộ tốt, làm Giang Xu Uyển bán cô tới nơi tựa ma quật là căn cứ. Nhưng mà..

Mặc kệ Chung Khuê Quân đáng giận như thế nào, dù sao ông ta cũng là ba cô. Cho dù cô không thừa nhận ông ta, giữa bọn họ cũng là có quan hệ huyết thống.

Cho nên Noãn Noãn quyết định, Chuyện của Chung Khuê Quân đến đây là dừng.

Đến nỗi Chung Thiên Thiên cùng Giang Xu Uyển..

Bọn họ cho rằng cứ như vậy là kết quả thảm nhất sao?

Cô sẽ dùng hành động kế tiếp nói cho bọn họ, không có bi thảm nhất, chỉ có càng bi thảm.

* * *

Bởi vì về tới thành phố Giang, Nam Cung Noãn Noãn thuận tiện đi theo lão gia tử, chú hai cùng với các cậu và anh trai nhà họ Nam Cung đi chơi khâp nơi một chút. Bởi vì Xích Dương còn có việc, muốn giao tiếp cùng vài vị phó tư lệnh mới tới, cho nên buổi chiều tạm thời không đi được.
Bình Luận (0)
Comment