"Chương 772: Ám sát Chung Noãn Noãn"
Chương 772: Ám sát Chung Noãn Noãn
"Mà con khẳng định là người sau cùng. Nói không dễ nghe, trước khi Chung Khuê Quân bị bắt cũng đã nói trước, con cũng nói lời cảnh cáo trước. Muốn để con đi tìm người giết cô ta, có thể, con cũng muốn, thế nhưng mà nếu như con bị bắt lại, trong một tháng nếu các người không cứu con ra, chuyện đầu tiên con làm khẳng định là khai các người ra."
Giang lão thái thái: "..."
Giang Xu Uyển: "..."
"Cho nên nếu không thể tìm được sát thủ đặc biệt tốt, chuyện này chúng ta nhất định không thể làm."
"Vậy Thiên Thiên phải làm sao bây giờ? Mắt thấy nóng vội suốt 18 năm, quân cờ chúng ta bày ra sắp có tác dụng, lại ra một chuyện lớn như thế. Bà chẳng lẽ nguyện ý trơ mắt nhìn mộng hào môn của chúng ta vỡ vụn sao?"
"Dù sao vỡ vụn cũng tốt hơn toàn bộ người một nhà đều bị bắt. Chẳng lẽ bà không cảm thấy nhiều người trong chúng ta bị bắt như vậy là báo ứng sao?"
Hiện tại Tạ Từ Dung lại là người thanh tỉnh nhất.
"Nếu như mộng hào môn nhất định phải phá diệt, vậy liền để cô ta phá diệt. Các người nghĩ lại, nếu như Chung Noãn Noãn cùng Xích Dương vẫn luôn ở thành phố Giang, sao bọn họ có thể biết chuyện của Thiên Thiên? Nếu như bọn họ biết chuyện của Thiên Thiên, chạy tới chiếm lấy thân phận của Thiên Thiên, như vậy bọn họ liền phải đi thủ đô, vậy bọn họ mãi mãi cũng sẽ không biết những chuyện Bồ Ngọc làm tại ngân hàng RS. Ngân hàng RS chỉ nhận DNA giống Bồ Ngọc, đến lúc đó cho dù Thiên Thiên bị thay thế thân phận trở về, chúng ta cũng có thể di dân đến nước ngoài, hàng năm ở nước ngoài nhận lấy khoản tiền kia. Qua không bao lâu, chúng ta ở nước ngoài cũng có thể trở thành hào môn một phương, không phải sao?"
Giang lão thái thái nghĩ nghĩ gật đầu: "Từ Dung nói cũng có lý."
"Mẹ, thế nhưng mà lúc trước Chung Khuê Quân đã nói như vậy.."
Giang lão thái thái trầm mặc.
"Kể một ngàn nói một vạn, kỳ thật chúng ta vẫn luôn bị Chung Khuê Quân nắm lấy. Người chúng ta sợ cũng là Chung Khuê Quân. Uyển Uyển, con nói.. Nếu là chúng ta để Thiên Thiên nghĩ biện pháp làm cậu ta.."
Giang lão thái thái làm một động tác cắt cổ, Giang Xu Uyển cùng Tạ Từ Dung bị dọa sợ. Nhưng hai người phụ nữ nghĩ nghĩ, cảm thấy thật đúng là có thể.
"Các người nghĩ lại, nếu như hiện tại chúng ta giết Chung Noãn Noãn, kết quả Chung Khuê Quân lại tiết lộ tin tức của chúng ta ra ngoài, đến lúc đó thế lực sau lưng của Thiên Thiên biết, còn có thể để chúng ta yên ổn sao?"
"Mẹ, mẹ nói đúng. Từ lúc bắt đầu ông ta liền có lỗi với con, đàn ông như vậy cũng không đáng để lưu luyến. Chuyện này con sẽ bàn với Thiên Thiên, nhìn xem có thể thông qua Cố Minh Triết chỗ đó ra tay hay không."
Giang lão thái thái gật đầu: "Bây giờ chuyện này, nhất định phải để Thiên Thiên biết. Nhà họ Giang đã bấp bênh, nó không thể lại làm một thiên kim tiểu thư không hiểu chuyện gì."
Chung Thiên Thiên nhận điện thoại, của Giang Xu Uyển là tại buổi chiều ngày thứ hai.
Thấy là điện thoại của Giang Xu Uyển, Chung Thiên Thiên thật vui vẻ tiếp nghe.
"Mẹ, bây giờ mẹ mới nhớ gọi điện thoại cho con sao? Con ở nhà họ Cố rất tốt. Hôm qua con đến muộn như vậy, mọi người vẫn sắp xếp tiệc tiếp đón con. Mẹ cũng không biết, mặc dù biệt thự nhà họ Cố ở vòng bốn thủ đô, nhưng mà thật xinh đẹp. Cho tới bây giờ con đều chưa từng gặp qua biệt thự xinh đẹp như vậy.."
Chung Thiên Thiên lốp bốp nói một đống nhà họ Cố có tiền như thế nào, đối tốt với cô như thế nào. Buổi sáng cô cảm thấy mệt mỏi, rời giường muộn, đều sắp 11 giờ mới rời giường, thế nhưng mà mẹ Cố lại là chờ cô đi lên, mới cùng nhau ăn bữa sáng.
Hiện tại ba Cố cùng Cố Minh Triết đã đi xí nghiệp Cố thị giải quyết vấn đề, mẹ Cố chút nữa phải đi dạo phố cùng cô. Bà ấy còn gọi mấy phu nhân cùng thiên kim hào môn thủ đô.