"Chương 812: Rút lui"
Chương 812: Rút lui
Sau khi nghe được lời nói của Xích Dương, trái tim đang vô cùng hoảng sợ của mọi người liền sôi nổi yên ổn xuống dưới.
"Bởi vì hội đấu giá, cho nên cả tòa nhà B này cũng không có tiếp đãi bất luận khách nhân nào, cả tòa nhà cũng chỉ có người ở tầng 77 là chúng ta, cho nên sẽ không tồn tại chuyện con đường chạy trốn bị tắc nghẽn. Chờ lát nữa sau khi tôi nói phương án chạy trốn, hy vọng mọi người chấp hành nghiêm khắc dựa theo phương án mà tôi nói, giữa đường nếu ai gây chuyện, tôi sẽ đem người đó trở thành người bị hiềm nghi trong vụ nổ mạnh lần này. Mặc kệ là ai! Cho nên hy vọng các người có thể làm dựa theo lời mà tôi nói, không cần nghi ngờ. Mọi người hiểu rõ sao?"
"Hiểu rõ!"
Vì có thể nhanh chóng thoát đi ra ngoài, mọi người đều voi cùng phối hợp.
"Kẻ bắt cóc nổ huỷ cả một tầng 44, làm cho cả tòa nhà B bị tê liệt. Nhưng mà thang máy ngắm cảnh lại là từ tầng chính tòa nhà A khống chế. Mới vừa rồi nhân viên công tác nhìn một chút, trước mắt thang máy ngắm cảnh là hoàn hảo không tổn hao gì, nổ mạnh cũng không lan đến thang máy ngắm cảnh, cho nên hiện tại người ở bên phải bắt đầu từ đồng chí Lăng Phẩm Viện, làm phụ nữ cùng người già đi thang máy ngắm cảnh đi xuống. Bảo đảm mọi người ra ngoài bình an."
"Vâng!"
Sau khi Lăng Phẩm Viện nhận lệnh, Xích Dương lại phân phó nói: "Những người đàn ông còn lại, mời mọi người lấy tư thế hai tay ôm đầu, ba người một đội, đi theo tôi xuống tầng. Làm phiền Eden cùng Tiếu Thận Bân cản phía sau."
Eden nao nao, ngay sau đó nghĩ sự kiện này rất có khả năng là kết quả của Xích Dương cùng lão đại nhà anh sau khi bàn bạc, liền lập tức đáp lại nói: "Được, không thành vấn đề."
Xích Dương gật đầu thăm hỏi, sau đó tổ chức đội hình, ba người một đội, làm mọi người ôm lấy đầu, không ai có thể ngoại lệ. Mà Lãnh Tấn Bằng càng là làm gương cho binh sĩ, dẫn đầu dùng tay ôm lấy đầu.
Khúc Minh Nghĩa lo lắng mà nhìn về phía vợ, trong ánh mắt có chút hối hận đem vợ ông cuốn vào sự kiện này. Không nhịn được nói với Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, thân thể dì Dương cháu không tốt, liền làm ơn cháu chăm sóc một chút."
Chung Noãn Noãn gật đầu: "Yên tâm đi chú Khúc, cháu nhất định sẽ dốc hết sức lực chăm sóc tốt cho dì Dương."
Khúc Minh Nghĩa biết ơn nói: "Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi. Cảm ơn cháu."
"Hẳn là."
Bên phía phụ nữ cùng người già, Lăng Phẩm Viện đem tất cả phụ nữ cùng người già đưa tới cửa thang máy ngắm cảnh.
"Tôi biết hiện tại mọi người khẳng định đều muốn ngồi thang máy xuống dưới tầng trước tiên. Nhưng mà mọi người phải biết rằng, một lần thang máy chỉ có thể chở 15 người. Cho dù trước mắt thang máy ngắm cảnh cũng không bị hư hao, nhưng cũng không thể siêu trọng quá nhiều. Nếu không một khi giữa đường thang máy xảy ra vấn đề, chúng ta liền không có biện pháp xuống dưới một cách an toàn. Nếu đội trưởng giao chuyện này cho tôi, như vậy từ giờ trở đi, toàn bộ người bên này nhất định phải nghe theo sự chỉ huy của tôi."
"Đinh!"
Theo một thanh âm vang lên, cửa thang máy mở.
"Chung Noãn Noãn, Selina, ông nội Xích Dương, Ngô lão gia tử, Ngô Phính Đình, năm người vào trước, những người còn lại, tuổi lớn vào trước, tuổi nhỏ vào sau."
Kỳ thật Lăng Phẩm Viện làm quyết định này cũng không có bất kỳ sai lầm gì, rốt cuộc Chung Noãn Noãn cùng Selina là con gái công tước, tính lên, xem như bạn bè quốc tế. Xích lão gia tử cùng Ngô lão gia tử lại là người có thân phận không bình thường, hơn nữa tuổi lớn, vốn cũng hẳn là đi trước.
Nhưng mà quyết định này của Lăng Phẩm Viện lại là làm Chung Noãn Noãn nao nao.
Rốt cuộc phía trước người phụ nữ này còn nhằm vào cô như vậy.
Nhưng tuổi Chung Noãn Noãn tuy nhỏ, lại cũng coi như là duyệt người vô số, cho nên cô có thể nhìn ra được, Lăng Phẩm Viện là thật sự từ bỏ ý muốn đối địch với cô, mà cô không tốn một phân tiền cầm đi phỉ thúy giá trị chục tỷ từ Lăng Vân Hiên nhà bọn họ, cô ta cũng không muốn lại truy cứu.