Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 814 - "Chương 814: Đám Người Cuối Cùng"

"Chương 814: Đám người cuối cùng"
"Chương 814: Đám người cuối cùng"
Chương 814: Đám người cuối cùng Dương Mẫn khẽ giật mình, mỉm cười: "Không có gì, đau nửa đầu, bệnh cũ. Cho nên trước đó mới không thể tiếp tục ở lại bộ đội đặc chủng, đi làm ngoại giao ở đại sứ quán."

"Người ưu tú cho dù đến nơi nào đều sẽ phát sáng."

Trong mắt Dương Mẫn có chút cô đơn: "Chỉ là thua thiệt người nhà."

Chung Noãn Noãn cũng chỉ cười cười, không tiếp tục an ủi.

Dù sao nếu như muốn cô cùng Xích Dương ngăn cách hai nơi, một năm cũng chỉ gặp mặt một lần, cô khẳng định sẽ không đồng ý.

Cho nên cô cảm giác không có cách nào tiếp tục nói thêm nữa.

Chung Noãn Noãn nói chuyện với Dương Mẫn một hồi, lại xoay người nhìn về phía Ngô lão gia tử: "Ông Ngô, thang máy hoạt động bình thường, ngài cùng Ngô tiểu thư vào chuyến thang máy thứ ba rời đi thôi."

Ngô Mậu Tùng có chút muốn nói ông muốn đi cùng Chung Noãn Noãn, nhưng mà lời nói đến trong miệng, lại nuốt xuống.

Gật đầu nói: "Được, vậy tôi cùng Phính Đình đi xuống trước. Các người cũng không cần chậm trễ quá lâu."

Chung Noãn Noãn gật đầu: "Được. Yên tâm đi. Hiện tại thang máy hoạt động bình thường, không có việc gì."

"Tốt."

Một bên khác, Lăng Phẩm Viện cũng nói với La Mộng Oánh: "Hiện tại những người ở lại đều là người trẻ tuổi, lần thang máy tiếp theo cậu đi xuống đi."

Sắc mặt La Mộng Oánh vẫn luôn không dễ nhìn, vô cùng quật cường trực tiếp phủ định lời nói của Lăng Phẩm Viện.

"Không."

"Mộng Oánh, hiện tại không phải là lúc cậu phát cáu. Nghe lời của mình, lần thang máy tiếp theo cậu đi xuống đi."

"Mình không!" La Mộng Oánh lại tiếp tục bác bỏ.

"Lão hồ ly Bành Diệu Hoa kia nói ba mình là gián điệp, mình liền muốn chứng minh cho bọn họ thấy, mình đều là người xuống dưới cuối cùng, ba mình chỉ có một đứa con gái một là mình, nếu thật sự là ông ấy, ông ấy sao có thể làm đứa con gái một như mình xuống dưới cuối cùng."

Quan hệ của Lăng Phẩm Viện cùng La Mộng Oánh vẫn luôn tương đối tốt, cũng rất hiểu tính cách của cô, bề ngoài nhìn dịu dàng, nhưng tính cách lại rất mạnh mẽ. Đồng thời cô cũng cảm thấy phó tư lệnh La không phải là gián điệp. Cho nên gật đầu nói: "Vậy được rồi, theo cậu. Đến lúc đó cậu đi theo mình xuống dưới."

Hốc mắt La Mộng Oánh đều đỏ, nhẹ gật đầu, không tiếp tục nói nữa.

Thang máy tới lại xuống dưới.

Chờ đến nhóm người cuối cùng, chỉ còn lại có 11 người.

Ngoại trừ Chung Noãn Noãn, Selina, Xích lão gia tử, Lăng Phẩm Viện, Dương Mẫn cùng La Mộng Oánh ra, còn có 5 người khác.

Bởi vì lúc trước mọi người cũng đã lần lượt an toàn xuống phía dưới, cho nên những người còn lại này cũng không còn sợ hãi.

Thậm chí sau khi tiến vào thang máy, còn có một cái phu nhân hào môn trực tiếp đưa danh thiếp cho Chung Noãn Noãn.

"Tiểu thư Sunny, tôi tới từ nhà họ Lương tỉnh Z. Nhà chúng tôi kinh doanh châu báu ngọc khí, bất động sản cùng khách sạn. Nếu như tiểu thư Sunny có ý muốn hợp tác, tôi có thể làm chồng tôi tìm tiểu thư Sunny nói chuyện hợp tác."

Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Cảm ơn, chẳng qua không cần. Tôi thích một người làm ăn, không thích hợp tác cùng người khác."

Lương phu nhân kia nghe xong, cảm thấy Chung Noãn Noãn chỉ là tùy tiện mượn cớ qua loa lấy lệ bà, trong nháy mắt trong lòng có chút không vui.

"Chung tiểu thư cự tuyệt giống như có chút quá tuyệt đối. Nếu như tôi là gia tộc bình thường khẳng định cũng không có mặt mũi tới tìm cô nói chuyện hợp tác. Chẳng qua nhà họ Lương chúng tôi ở tỉnh Z chính là gia tộc bậc hai. Tỉnh Z khác với loại thành thị đất liền như tỉnh H, cũng khác với loại thành thị hào môn nhỏ như thành phố Giang. Tỉnh Z chính là duyên hải, Chung tiểu thư có thể đi hỏi thăm địa vị của nhà họ Lương chúng tôi tại tỉnh Z một chút. Tôi nói những lời này cũng không phải là muốn khoe khoang cái gì, mà là đa số người làm ăn đều sẽ có thời điển không đủ tài chỉnh để quay vòng, huống chi, hợp tác cũng có thể giảm xuống nguy hiểm, không phải sao?"
Bình Luận (0)
Comment