"Chương 816: Xảy ra vấn đề"
Chương 816: Xảy ra vấn đề
Rất rõ ràng, sau khi trải qua lần ám sát trước, Chung Noãn Noãn biết Xích Dương cùng Xích lão gia tử đều ở trong phạm vi ám sát của đối phương, mà sở dĩ cô làm những người khác xuống, chính là biết một khi bọn họ dùng thang máy, thang máy này khẳng định sẽ hỏng mất.
Cô lại không có thù oán với nhóm danh viện nhà giàu kia, cho nên liền làm những người kia xuống trước.
Sự thật chứng minh, thang máy hạ xuống tầng 27 liền ngừng lại.
Chung Noãn Noãn cùng Selina vẫn luôn bảo hộ lão gia tử ở giữa, mà lão gia tử cũng là người đi ra từ trong mưa bom bão đạn. Đối với ám sát, lão gia tử đều chưa từng thay đổi sắc mặt, sau khi kết thúc ám sát, tiếp tục vui vẻ dùng cơm, cũng đủ để thấy tâm tính của lão gia tử tốt như thế nào.
Cho nên ngoại trừ 5 người phụ nữ thét lên, 6 người còn lại đều tương đối bình tĩnh.
Chỉ là thân hình Dương Mẫn đột nhiên có chút không khống chế được, dưới chân mềm nhũn, liền ngã ngồi xuống dưới.
"Dì Dương."
Chung Noãn Noãn kêu một tiếng, hỏi: "Dì không sao chứ?"
"Không có việc gì, chỉ là chân có chút mềm."
Selina cũng hỏi: "Dì Dương, cháu nhìn sắc mặt của dì không tốt lắm, có phải là bị bệnh hay không?"
"Không có việc gì không có việc gì, làm mọi người lo lắng. Dì có chút chứng bệnh sợ hãi không gian kín, lại thêm hai ngày này bị cảm có chút không thoải mái, không có việc gì, hai đứa không cần lo lắng cho dì. Hiện tại đã là tầng 27, chỉ cần chúng ta có thể đến tầng 18, liền có thể thông qua thang dây cấp cứu ở phía dưới xuống mặt đất. Hơn nữa nơi này đã qua khu vực nổ ở tầng 44, đã thoát khỏi nguy hiểm. Noãn Noãn, các cháu nghĩ biện pháp mở đỉnh thang máy ra, chúng ta thông qua đỉnh thang máy liền có thể đến trong phòng, sau đó từ bên trong xuống dưới là được. Chân dì có chút run, liền làm phiền mọi người."
"Vâng."
Chung Noãn Noãn gật đầu, nhưng Lăng Phẩm Viện lại hành động trước.
"Để tôi."
Lăng Phẩm Viện đi đến chính giữa thang máy, nhìn chung quanh không có bất kỳ cái gì để mượn lực, dựa vào độ cao của bản thân cô, khẳng định không có cách nào sờ đến đỉnh thang máy.
Thế là chỉ có thể lúng túng nhìn về phía Chung Noãn Noãn, nói: "Nếu không tôi ôm cô, cô mở đỉnh thang máy ra?"
"Tôi đến ôm cô đi." Selina ở một bên nói.
"Được."
Lăng Phẩm Viện cũng không ý kiến, lên tiếng.
Thấy sau khi Selina nửa ngồi xuống dưới liền không có động tác, Lăng Phẩm Viện biểu thị không hiểu.
Loại tư thế nửa ngồi chịu lực này giống như có chút khó khăn đi?
"Giẫm lên đi!" Selina kêu lên.
Lăng Phẩm Viện khẽ giật mình, lúc này mới gật đầu: "Được."
Sau đó liền tin tưởng Selina, một chân đạp lên lễ phục màu đỏ chót kia.
Thế nhưng mà sau khi đạp lên, Lăng Phẩm Viện mới phát hiện, Selina vẫn ngồi vô cùng ổn định, cô cao như vậy nặng như vậy dẫm lên một cái chân của cô ta, đối phương vậy mà không nhúc nhích tí nào.
Vì làm băng ghế cho Lăng Phẩm Viện, một cái chân khác của Selina duỗi dài thành hình cây cung. Người trong thang máy nhao nhao lùi về bốn phía.
Đối diện lần lượt chính là hai vị phu nhân có quan hệ bất hòa ở tỉnh Z, La Mộng Oánh dựa vào bên cạnh. Dương Mẫn bởi vì chân nhũn ra, sắc mặt không tốt ngã ngồi tại nơi ấn phím ở phía dưới trong thang máy.
Đoán chừng là bị sợ hãi, lại thêm chứng sợ hãi không gian kín, sắc mặt của bà đã càng ngày càng tái nhợt. Giờ phút này cho dù là ngồi dưới đất, cũng là dựa vào sự chống đỡ của hai cánh tay, mà lại thân thể còn càng ngày càng thấp. Ba người còn lại không muốn bà đổ xuống ỷ lại trên người bọn họ, thế là bà chỉ có thể chen về phía nhóm người Chung Noãn Noãn.
Chung Noãn Noãn đúng là sợ ông nội bị mấy người phụ nữ này chen đến, thế là dời đến vị trí ngắm cảnh.