Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 841 - "Chương 842: Không Có Việc Gì"

"Chương 842: Không có việc gì"
"Chương 842: Không có việc gì"
Chương 842: Không có việc gì

Chung Noãn Noãn căn bản không biết, bản thân chỉ là thuận tiện cứu được mấy người, cũng không phải là chuyện khó khăn bao nhiêu, liền thu hoạch ba vị fan hâm mộ siêu cấp.

Ngày sau, ba vị fan hâm mộ này cũng sẽ mang đến cho cô rất nhiều thu hoạch.

Chẳng qua những điều này, Chung Noãn Noãn đều không thèm để ý.

Hiện tại cô để ý nhất, chính là an nguy của anh Xích Dương nhà cô.

Mặc dù sớm đã tính toán tốt, mặc dù lợi dụng thấu thị đã sớm biết kết cục cuối cùng sẽ là cả tòa nhà bị nổ nát. Nhưng khi cô chân chính nhìn anh Xích Dương biến mất ở bên trên cầu nối tầng 57, đặc biệt là ở giây phút cuối cùng, lúc anh Xích Dương bị nổ mạnh bao phủ, vẫn không quên quát to một tiếng "Noãn Noãn", nước mắt của Chung Noãn Noãn đều nhanh chảy ra.

Vốn dĩ vừa an toàn, cô liền định gọi điện thoại cho anh Xích Dương.

Thế nhưng mà vì điều khiển ô tô, điện thoại di động của cô đặt ở trong xe, đã bị nước ngâm. Lại thêm nổ mạnh mãnh liệt cùng chấn động như vậy cũng ảnh hưởng đến điện thoại, tóm lại chính là điện thoại của cô không thể dùng.

Chung Noãn Noãn phát hiện điện thoại không dùng được, khi đó người còn đang trong nước, xe mới vừa xông vào trong hồ bơi, cho nên cô lập tức tháo dây an toàn, nhẹ nhàng gạt mở khí nang an toàn chui ra ngoài.

Sau khi đi ra ngoài liền nhanh chóng bò lên bờ, vừa lúc nhìn thấy quan binh cảnh sát vũ trang trông coi ở nơi đó. Gặp cô tới, tên quan quân cầm đầu kia, cũng chính là vị sĩ quan bị ba vị danh viện hỏi đến liền bị Noãn Noãn mượn điện thoại. Nhanh chóng gọi điện thoại cho Xích Dương.

Nhưng mà đầu bên kia điện thoại lại không có thanh âm.

Mặc dù biết rõ lúc này không có thanh âm rất bình thường, biết rõ không có thanh âm không có nghĩa là người đã xảy ra chuyện, nhưng mà giờ phút này, trái tim Chung Noãn Noãn lại không nhịn được một trận co rút kịch liệt.

Tạm thời không liên lạc được Xích Dương, cô lại sợ Xích Dương cũng trong tình huống giống cô, không gọi điện thoại cho cô được, nếu là không liên lạc được với cô, anh Xích Dương cũng sẽ sốt ruột đến điên mất, cho nên Chung Noãn Noãn lập tức gọi điện thoại cho Đan Kỳ.

"Chị, không sao chứ?"

Mặc dù là cái số xa lạ, nhưng mà Đan Kỳ trực tiếp kêu Chung Noãn Noãn.

Bởi vì anh vô cùng có tin tưởng với người chị này.

Quả nhiên, đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm Chung Noãn Noãn, lo lắng nói: "Tiểu Đan Kỳ, điện thoại của chị hỏng, đây là dãy số của người khác, em nhanh chóng hỗ trợ đổi thành số điện thoại của chị."

"Được, em lập tức xử lý. Chị đợi em 15 giây."

Đan Kỳ nghe ra được sự nóng vội của Chung Noãn Noãn, lập tức đáp ứng.

Ngay lúc anh đáp ứng, Chung Noãn Noãn đã nghe được thanh âm ngón tay anh cấp tốc tung bay trên máy vi tính.

Vẫn chưa tới 15 giây, mới qua 8 giây, Đan Kỳ liền nói: "Chị, đã xong."

"Được."

Chung Noãn Noãn chỉ là lên tiếng liền tắt điện thoại.

Bởi vì cô biết, mặc dù nhóm đồng bạn này đều là lính đánh thuê nguy hiểm cấp 3S, mặc dù trên người mỗi người đều hoặc nhiều hoặc ít có rất nhiều khuyết điểm. Nhưng mà đều không ngoại lệ, bọn họ đều là những người bạn đáng giá cô không chút do dự giao phó phía sau lưng trong bất kỳ tình huống gì.

Đối với những người bạn thân mật giống như người nhà này, sao có thể nói cảm ơn?

Cho nên Chung Noãn Noãn trực tiếp tắt điện thoại của Đan Kỳ, mà Đan Kỳ cũng đã thành thói quen đóng máy tính lại, sau đó phân phó nói: "Đưa người này đến quân đội, giao cho anh rể tôi."

"Vâng, thiếu gia!"

Sau khi Chung Noãn Noãn đem số điện thoại của vị quan quân kia thành số điện thoại của cô, cô lập tức gọi điện thoại cho Xích Dương, thế nhưng mà điện thoại vẫn là không có thanh âm.

Mặc dù trong lòng lo lắng, nhưng cũng không có chậm trễ chuyện chính, cô tin tưởng, cho dù là từ tầng 57 ngã xuống, anh Xích Dương cũng nhất định không có việc gì.
Bình Luận (0)
Comment