"Chương 864:"
Chương 864:
Ai nha má ơi, cô còn đang châm cứu cho ông nội đâu.
Trong nháy mắt, Chung Noãn Noãn càng thêm xấu hổ.
Xích Dương nhìn khuôn mặt đỏ bừng có thể nhỏ ra máu của cô vợ nhỏ, vô cùng đau lòng, phàn nàn nói: "Ông nội, ông có thể đừng cười Noãn Noãn hay không. Ông xem Noãn Noãn đều xấu hổ!"
Lão gia tử: "!"
Trời đất chứng giám!
Ông nói cái gì?
Ông không hề nói cái gì!
Ông chỉ là cảm thấy ăn nhiều cẩu lương khó tiêu hóa, muốn rút châm ra tự mình một người về phòng ngủ, như vậy cũng không được sao?
Nhãi con này, quả nhiên là có cô vợ nhỏ đã quên ông nội!
Ai, rất nhớ bạn già!
Rất muốn đi theo bà ấy.
Ông cũng rất muốn rải cẩu lương!
Chung Noãn Noãn đỏ mặt, cúi đầu, ngoan ngoãn giống như cô vợ nhỏ: "Ông nội, còn có hai phút mới đến thời gian. Phải đợi đến thời gian, nếu không hiệu quả sẽ không tốt."
"Được được được!" Lão gia tử nhanh chóng gật đầu cười híp mắt.
Đối với cháu dâu biết điều hiểu chuyện đáng yêu như vậy, lão gia tử cũng vô cùng thích và hài lòng. Ông không hài lòng, chỉ có thằng nhãi Xích Dương. Cho nên đối với Noãn Noãn, thái độ của lão gia tử vô cùng tốt! Cho tới bây giờ đều không có bất kỳ tính tình gì.
Thấy khuôn mặt cô vợ nhỏ vẫn đỏ bừng như cũ, Xích Dương dứt khoát giơ lên một cái ghế ngồi ở trước mặt Noãn Noãn, sau đó khiêu khích mà nhìn lão gia tử một cái, duỗi cánh tay thon dài liền ôm cô vợ nhỏ vào trong lòng ngực của mình.
Giờ phút này, Noãn Noãn giống như là một động vật nhỏ thân mềm không xương, bị anh Xích Dương bao quát, cả người liền uốn ở trong ngực anh.
Xích Dương bảo hộ Noãn Noãn ở trong ngực mình, vừa nói chuyện, vừa không nhịn được hôn vành tai của cô, thấy vật nhỏ ở trong ngực anh run rẩy một chút, lúc này mới cưng chiều nói: "Chúng ta không nhìn ông nội sẽ không thẹn thùng."
Sau đó anh phát hiện lỗ tai con thỏ nhỏ nhà anh càng đỏ.
Xích lão gia tử: "..."
Cho nên ông là sói xám sao?
Cái này đều cái gì cùng cái gì!
Sau khi rút châm cho lão gia tử, Xích Dương hỗ trợ lão gia tử tắm rửa. Vốn dĩ lão gia tử ngủ gian phòng ngủ lớn, hôm nay lại chết sống muốn ngủ phòng ngủ được cải tạo từ thư phòng.
"Ông nội, ông ngủ căn phòng này đi, cháu cùng anh Xích Dương ngủ ở phòng kia là được. Chúng cháu có thể chen lấn được."
Nhìn xem cháu dâu hiện tại nói muốn ngủ chung với Xích Dương, mặt không đỏ hơi thở không gấp, không chút nào cảm thấy ngủ chung với chồng chưa cưới khi chưa gả là không tốt, trong lòng lão gia tử vô cùng vui mừng.
Vẫy vẫy tay: "Người trẻ tuổi các cháu ngủ muộn, thời gian tắm rửa cũng muộn, phòng vệ sinh này ở bên trong phòng ngủ chính, cho lên ông vẫn là ngủ gian phòng kia đi. Như vậy có thể nghỉ ngơi tốt hơn."
Lão gia tử đều nói như vậy, Xích Dương và Noãn Noãn liền không tiếp tục xoắn xuýt.
Xác thực, chờ bọn họ tắm rửa xong gì đó, thời gian đều tương đối muộn, từ trên xuống dưới cũng không tiện.
"Vậy ban đêm ông nội muốn đi vệ sinh nhớ rõ gọi anh Xích Dương một tiếng."
"Được được được, đã biết."
Sau đó, sau khi đã ăn đủ cẩu lương, lão gia tử liền nhanh chóng trở về phòng đi ngủ."
Rất nhanh lão gia tử liền vào mộng đẹp.
Trong mộng, lần đầu tiên ông gặp được bạn già.
Nhiều năm như vậy không nhìn thấy bạn già, lão gia tử đều vui vẻ muốn chết, nói hết những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này cho bạn già nghe.
Bạn già đối với ông vẫn dịu dàng trước sau như một, không hề nói gì, chỉ là cười híp mắt nghe ông nói.
Chờ ông nói cho hết lời, ông liền cảm thán, cũng rất muốn rải cẩu lương, cho nên muốn cùng đi với bạn già, cho dù ở âm phủ rải cầu lương cũng rất vui vẻ. Nếu không ông cảm giác thật cô đơn